Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Qua Thành Khí Tử Hoành Hành

Chương 1168

« Chương TrướcChương Tiếp »
Học Viện Lang Duyên.

“Trần ca, viên Luyện Cốt Đan này phẩm chất không tệ nha! Mua ở đâu đó?” Một đội viên cùng thuộc đội chấp pháp với Trần Nặc tò mò hỏi.

“Mua.” Trần Nặc nhàn nhạt đáp.

“Bao nhiêu tiên tinh? Có đắt lắm không?” Hun Đúc nửa đùa nửa thật hỏi.

“Hai mươi tiên tinh.” Trần Nặc nói.

Hun Đúc trừng lớn mắt, mãi lâu sau mới sắc mặt cổ quái nói: “Trần ca, ngươi không bị người gạt, nhưng ngươi gạt người nha! Thứ này trên thị trường ít nhất phải ba mươi khối tiên tinh, bán bốn mươi khối người khác cũng không cảm thấy đắt!”

Trần Nặc nhíu mày lại: “Ta không có mặc cả, người ta bán giá đó.”

Hun Đúc cười nói: “Có chuyện tốt như vậy sao, đội trưởng, ngươi nhặt tiện nghi ở đâu đó? Mang ta cùng kiếm chút đi.”

“Bên trong cửa hàng của Khổng Linh tiên tử.” Trần Nặc đáp.

Hun Đúc kinh thanh nói: “Đội trưởng, ngươi chiếm tiện nghi của Khổng Linh tiên tử sao? Không phải ngươi đang muốn theo đuổi người ta sao? Ngươi chiếm tiện nghi như vậy làm sao được!”









Trần Nặc hơi đỏ mặt lên: “Đan dược ấy không phải của Khổng Linh tiên tử, nàng chỉ hỗ trợ bán mà thôi ……”

“Vậy là ai luyện chế?” Hun Đúc hỏi.

“Nghe nói là cháu của Khổng Linh tiên tử luyện chế, người nọ đang muốn thi vào học viện chúng ta.” Trần Nặc nói.

Hun Đúc híp mắt: “Nói như vậy hắn là một tân sinh thiên phú không tệ nha! Nhìn dáng vẻ này xem ra Đan Viện lại sắp thêm một nhân tài rồi, khi nào thì Khổng Linh tiên tử nhiều thêm một đứa cháu như thế?”

Trần Nặc lắc đầu: “Không rõ lắm.”

----------------------------------

Khổng Linh đi vào hậu viện, ném hơn một trăm khối tiên tinh cho Diệp Phàm, “Đan dược ngươi gửi bán trong tiệm đã hết hàng rồi.”

Diệp Phàm vui vẻ nói: “Ta biết có thể bán được mà, ngươi còn nói sẽ không có ai mua.”

“Ta cảm thấy có thể nâng giá lên một chút, cũng điều chỉnh lại vị trí một chút.” Khổng Linh đề nghị.

Khổng Linh cân nhắc, mấy ngày trước không có ai hỏi thăm đan dược một phần cũng là vì vị trí đặt đan dược, đan dược đặt ở trong một góc, có lẽ mọi người cũng không chú ý thấy.

Diệp Phàm với Bạch Vân Hi đã thỏa thuận với Khổng Linh, tiên tinh kiếm được từ việc mua đan dược sẽ chia 5% cho nàng, Diệp Phàm bán được càng nhiều đan dược, Khổng Linh cũng sẽ kiếm được càng nhiều.

Diệp Phàm gật đầu: “Ta vẫn còn mấy bình đan dược nữa, có thể mang ra bán.”

“Hôm nay ra ngoài đi dạo một vòng cảm thấy thế nào?” Khổng Linh tùy ý hỏi.

Diệp Phàm cau mày lại: “Có nhiều thứ tốt, nhưng giá cả thật sự khiến người ta phải đau đầu.”

Khổng Linh cười nói: “Cứ từ từ thôi, tiên tinh sớm muộn gì cũng sẽ có, một trăm năm không được thì hai trăm năm, hai trăm năm không được thì năm trăm năm, cho dù mỗi năm ngươi chỉ kiếm được có 10 viên tiên tinh, một trăm năm chính là 1000 viên rồi, tích tiểu thành đại mà! Chỉ cần ngươi nỗ lực kiếm tiên tinh, sớm muộn gì cũng sẽ mua được món đồ mà ngươi thích, chỉ cần ngươi nỗ lực là sẽ có kết quả.”

Bạch Vân Hi: “……” Khổng Linh như này thật sự rất giống đạo sư nhân sinh đã hiểu thấu hồng trần mà! Nhưng một trăm năm gì đó quá dài rồi đi, nếu cứ kiếm tiên tinh như vậy, tới ngày tháng năm nào bọn họ mới có thể ra mặt chứ!

-------------------------
« Chương TrướcChương Tiếp »