Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Qua Thành Khí Tử Hoành Hành

Chương 1163

« Chương TrướcChương Tiếp »
Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi cầm thư tiến cử của chim sẻ tinh đi về phía Học Viện Lang Duyên.

Diệp Phàm nhìn thư tiến cử trên tay, hoài nghi hỏi: “Vân Hi, ngươi nói cái này có tác dụng không?”

Bạch Vân Hi thở dài: “Chắc là có tác dụng đi?”

Bạch Vân Hi nói hoàn toàn không có tự tin gì, thư mà chim sẻ tinh đưa chỉ có một cái dấu chân, phía cuối thư nói cái gì mà thấy thư như thấy người, chỉ cần giao bức thư này cho Khổng tước, Khổng tước tỷ tỷ sẽ che chở hắn cùng Diệp Phàm.

“Ta thấy con chim sẻ đó không đáng tin chút nào!”

Bạch Vân Hi thở dài: “Thôi, nếu Khổng tước không để ý đến chúng ta, vậy chúng ta liền đi bày hàng vỉa hè.”

Diệp Phàm gật đầu: “Cũng được.”

Diệp Phàm thầm nghĩ: Hắn đã tu chân giới đã xem như ra mặt, kết quả vừa tới tu chân giới đã bị đánh về điểm xuất phát, nhưng cảm giác dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng cũng không tệ cho lắm.

Càng tới gần Học Viện Lang Duyên, phường thị ven đường mà bọn họ gặp phải lại càng thêm phồn vinh.

Tu vi của các tu sĩ gặp phải cũng càng ngày càng cao.

Bạch Vân Hi nhìn thấy có một tòa tửu lâu còn thuê cả Nguyên Anh làm phục vụ.

Bạch Vân Hi thầm nghĩ: Nguyên Anh ở tu chân giới đã là lão tổ một phương, tới tiên giới lại thành gã sai vặt, bị người quát mắng.

Bởi vì tới kỳ chiêu sinh, hầu hết các khách điếm phụ cận Học Viện Lang Duyên đã chật ních.

Có rất nhiều thí sinh dìu già dắt trẻ đi theo, xung quanh một tu sĩ chính là một đống tu sĩ, rất có cảm giác một nhà xuất động.

Diệp Phàm nhìn thấy hầu hết các thí sinh đều rất khẩn trương, tức khắc có cảm giác như đang tham gia thi đại học ở dị giới.

Cuộc nói chuyện của mấy tu sĩ lọt vào trong tai Diệp Phàm.

“Năm nay số lượng tu sĩ tham gia khảo hạch của Học Viện Lang Duyên lại nhiều thêm rồi!”

“Không biết lần này sẽ có bao nhiêu người trượt! Đợt tuyển sinh trước, xác suất vào được Học Viện Lang Duyên hình như chỉ có một trên năm mươi! Lần này sợ là sẽ càng thấp.”

“Học Viện Lang Duyên chỉ cần thu phí báo danh thôi đã là một con số khổng lồ rồi.”

“Có biện pháp khác đâu! Quá nhiều người tham dự mà!”

Bạch Vân Hi đi ở trên đường, nghe các tu sĩ xung quanh nói chuyện, cảm giác không khác gì nghe khảo thí nhân viên công vụ ở Hoa Quốc, thầm nghĩ: Khảo thí vào Học Viện Lang Duyên cho dù tỉ lệ bé nhỏ, cho dù cạnh tranh kịch liệt thì vẫn có vô số người nguyện ý tiêu phí thời gian, tiêu phí tinh lực, đi quan hệ, dùng bất cứ thủ đoạn nào tranh cướp một cái vé vào cửa.

“Hình như muốn thi vào Học Viện Lang Duyên rất khó!” Bạch Vân Hi nói.

Diệp Phàm cười cười: “Yên tâm Vân Hi, nếu chúng ta đi thi, nhất định là có thể trúng tuyển.”

Một tiếng cười nhạo truyền vào trong tai Diệp Phàm, Diệp Phàm theo tiếng nhìn qua, thấy được hai nữ tu đứng ở tầng trên của một tửu lâu.

Hai nữ tu mặc đồng phục của Học Viện Lang Duyên, hiển nhiên là lão sinh của học viện, nhìn tu vi Hóa Thần sơ kỳ của hai người, ước chừng mới vào được Học Viện Lang Duyên không lâu.

Học Viện Lang Duyên sắp chiêu sinh, học viên của Học Viện Lang Duyên nghiễm nhiên trở thành đối tượng hâm mộ của mọi người.

Diệp Phàm cảm giác thấy xung quanh có không ít ánh mắt hâm mộ nhìn về phía hai nữ tu, mà hai nữ tu nọ có vẻ hưởng thụ những ánh mắt ấy lắm.

“Tỷ tỷ, hai tên dưới lầu nói chỉ cần bọn họ đi thi là nhất định có thể trúng tuyền, năm nào cũng có người tự tin như vậy!”

“Đúng vậy! Chờ này bọn họ tới trường thi một lần là sẽ biết trời cao đất rộng thế nào.”

“Hai tên đó nhìn nghèo lắm, có lẽ phí báo danh cũng không gom đủ ấy chứ.”

Lời nói của hai tỷ muội truyền hết vào trong tai Diệp Phàm, sắc mặt của Diệp Phàm khó coi vô cùng.

Bạch Vân Hi kéo tay Diệp Phàm, nói: “Tìm người quan trọng, chúng ta nhanh đi thôi.”

Diệp Phàm gật đầu: “Được rồi.”

Diệp Phàm thầm nghĩ: Trên thế giới này có quá nhiều kẻ mắt chó nhìn người thấp, ở tu chân giới hắn chính là lão tổ mà kẻ khác phải kính sợ.

--------------------------------------
« Chương TrướcChương Tiếp »