Chương 1158

Diệp Phàm cảm thấy có một tu sĩ thực lực mạnh mẽ đang bay về phía này, trong lòng hơi khẩn trương lên.

Rất nhanh, một tu sĩ thể trạng cường tráng xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Ngao Bất Phạ nhìn chằm chằm người nọ mấy lần, nói thầm: “Một con gấu sao?”

Hùng Ngũ nhìn Kim Long, cung kính nói: “Ngài là thiếu chủ Kim Long tộc sao?”

Ngao Bất Phạ ngẩng đầu ưỡn ngực: “Ta là Kim Long, nhưng không phải thiếu chủ gì đó.”

Hùng Ngũ ngây ngốc cười, cung kính giải thích: “Chỉ cần là Kim Long thì đều là thiếu chủ của ta, bái kiến thiếu chủ.”

Sắc mặt Diệp Phàm trở nên hơi cổ quái, tuy rằng Diệp Phàm không biết đối phương tu vi gì, nhưng mơ hồ cảm giác được người nọ mạnh hơn Kim Long, nhưng người trước mặt này lại vô cùng cung kính với Ngao Bất Phạ, thậm chí còn có hơi kinh sợ.

Long tộc có rất nhiều chủng tộc phụ thuộc, một ít long tộc đưa máu ẩn chứa khế ước của mình cho cấp dưới, cấp dưới được long huyết, liền có được một phần sức mạnh của long tộc.

Nhưng trên đời này không có bánh có nhân từ trên trời rơi xuống, bên trong long huyết có khế ước, yêu tộc hấp thu long huyết là sẽ bị long tộc cao đẳng chế ước.

Long tộc có huyết mạch càng cao thì lực chế ước đối với chủng tộc phụ thuộc lại càng lớn.

Hùng Ngũ thuộc về long hùng tộc, Ngao Bất Phạ lại là Kim Long đứng đầu long tộc, lực ước thúc của Ngao Bất Phạ đối với Hùng Ngũ cực kỳ lớn.

Ngao Bất Phạ khó hiểu nhìn Hùng Ngũ: “Ở đây không có long tộc khác sao?”

Biết Kim Long mới vừa phi thăng lên, không biết cái gì hết, Hùng Ngũ vội vàng giải thích: “Bẩm thiếu chủ, nơi này là Cực Phong Thiên của Hạ Thiên Vực, vốn dĩ có một chi long tộc định cư ở nơi này, nhưng mấy chục vạn năm trước long tộc ở nơi này ghét bỏ tiên khí ở đây quá bần cùng, liền rời đi, nhưng bởi vì ở đây có một thông đạo phi thăng, cho nên giao cho long hùng tộc chúng ta trông giữ.”

Hùng Ngũ thầm nghĩ: Long hùng tộc đã trông coi Truyền Tống Trận này rất nhiều năm, ban đầu, mọi người trông coi rất tận tâm tận lực, dù sao có thể tiếp dẫn long tộc cũng là một chuyện rất quang vinh, nếu như có thể tiếp dẫn được vị long tộc nào huyết mạch cao đẳng một chút, có khi tiền bối long tộc sẽ còn ban thưởng cho bọn họ.

Nhưng thời gian trôi qua, mãi vẫn không có long tộc nào phi thăng lên, long hùng tộc liền lười nhác, rất nhiều tộc nhân rời đi.

Hùng Ngũ bởi vì phạm sai lầm, cho nên mới bị lưu đày đến đây trông coi Truyền Tống Trận.

Nhìn thấy Ngao Bất Phạ, Hùng Ngũ tức khắc cảm thấy cơ hội tới rồi, Kim Long cực kỳ cường hãn, nhưng con nối dõi lại càng ngày càng ít, mỗi một Kim Long đối với long tộc mà nói đều là tồn tại cực kỳ quan trọng, nếu như Ngao Bất Phạ trở về long tộc, long tộc nhất định sẽ phát khen thưởng xuống.

“Kim Long tiền bối, trước khi long tộc dời đi có để lại một cái Truyền Tống Trận, Truyền Tống Trận ấy sẽ trực tiếp đưa ngài đến lãnh địa mới của long tộc, nhưng chỉ có thể truyền tống long tộc mà thôi.” Hùng Ngũ nói.

“Đạo lữ thì sao?” Ngao Bất Phạ hỏi.

Hùng Ngũ gật đầu: “Đạo lữ cũng có thể, thiếu chủ, ba vị này đều là đạo lữ của ngài sao?”

Diệp Phàm sợ hãi cả kinh, thầm nghĩ: Bộ dáng của hắn có nơi nào giống đạo lữ của Kim Long, cái tên mắt mù này, cư nhiến coi hắn thành đạo lữ của Ngao Bất Phạ!

Ngao Bất Phạ buồn bực nói: “Chỉ có Dật Trần mới phải, hai tên này là con chồng trước!”

Diệp Phàm: “……” Hắn có điểm nào giống con chồng trước.

“Hai tên con chồng trước này mới là một đôi.” Kim Long tùy ý bổ sung.

Hùng Ngũ nhìn thoáng qua gương mặt tương tự của Bạch Vân Hi cùng Bạch Dật Trần, mơ hồ hiểu ra cái gì, Hùng Ngũ thầm nghĩ: Vị Kim Long thiếu chủ này thật để ý đạo lữ mình, ngay cả người thân của đạo lữ cũng đồng ý cho mượn đường phi thăng.

(Hoàn Quyển 2)

--------------------------------------