Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Qua Thành Khí Tử Hoành Hành

Chương 1149

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tiên Đan Môn...

“Bạch Dật Trần được cứu rồi.” Lê Phong thì thào.

Diêm Phong gật đầu: “Phải, mới vừa được cứu ra liền thăng cấp Hóa Thần, còn khế ước Thiên Hỏa.”

“Bạch Dật Trần khế ước đóa dị hỏa bị phong ấn kia sao?” Lê Phong hỏi.

“Đúng vậy.” Diêm Phong thầm nghĩ: Lời đồn nói Huyền Băng Hàn Diễm đã từng gϊếŧ mấy vị Hóa Thần, nhẫn trữ vật của mấy vị đó chắc cũng rơi vào trong tay nó, Bạch Dật Trần khế ước Huyền Băng Hàn Diễm, mấy thứ ấy liền thuộc về Bạch Dật Trần.

Việc này các lão quái vật Hóa Thần đều hiểu rõ trong lòng mà không nói ra, nếu không phải vì Kim Long vẫn luôn đi theo Bạch Dật Trần, sợ là sớm đã có người muốn xuống tay với Bạch Dật Trần rồi.

Lê Phong nói: “Gần đây có nhiều đan sư đi tìm dị hỏa như vậy, không ngờ cuối cùng lại là Bạch Dật Trần có được, nhìn dáng vẻ này xem ra muốn có được dị hỏa vẫn phải xem duyên phận rồi.”

Gần đây Lê Phong vẫn luôn đang suy xét nên xử lý quan hệ với Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi như thế nào, Bạch Dật Trần thăng cấp Hóa Thần, tái hiện tu chân giới, Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi lại có thêm một chỗ dựa, càng thêm không dễ chọc.

“Tông chủ, hình như khi Kim Long phi thăng có thể mang theo vài người đi cùng.”

Lê Phong sửng sốt nhìn Diêm Phong: “Có thể sao!” Lê Phong cười khổ, thầm nghĩ: Kỳ ngộ của Diệp Phàm thật sự khiến người ta phải đố kỵ mà!

“Tiên lộ đứt đoạn nhiều năm, Diệp đan sư kỳ tài ngút trời, có lẽ sau khi hắn phi thăng có thể xông ra một phen sự nghiệp ở Tiên giới, chữa trị thông đạo phi thăng của nhân tộc chúng ta cũng không chừng.” Diêm Phong nói.

Lê Phong ngẩng đầu, nghiêm túc nhìn Diêm Phong: “Ngươi cảm thấy có khả năng sao?"

Diêm Phong lắc đầu: “Ta cũng chỉ tùy tiện nghĩ một chút mà thôi, tuy rằng hi vọng xa vời, nhưng ít nhiều có thể xem như là một chút sinh cơ!”

Cho dù đã thăng cấp Hóa Thần, nhưng mấy ngàn năm qua đi bọn họ cũng chỉ còn là một nắm cát vàng mà thôi, tiên đạo đoạn tuyệt, có không biết bao nhiêu tu sĩ Hóa Thần kinh tài tuyệt diễm cuối cùng lại phải ảm đạm chết đi!

Lê Phong than thở: “Muốn chữa trị thông đạo phi thăng, nói dễ hơn làm!”

“Đối với chúng ta mà nói đương nhiên không dễ, nhưng đối với tiên nhân trên tiên giới mà nói thì chưa chắc.” Diêm Phong nói.

Lê Phong gật đầu: “Diệp Phàm đúng là có tiềm lực ấy, nghe nói Thánh Đạo Thạch là vật cùng để tuyển chọn đan tu của Thánh Đạo Đan Đình trên Tiên giới, lúc trước Diệp Phàm từng ngộ đạo khi chạm vào Thánh Đạo Thạch, có vẻ là được Thánh Đạo Thạch tán đồng, có lẽ thiên phú luyện đan của Diệp Phàm có thể so với thiên tài trên Tiên giới.”

“Kim Long phi thăng không thể mang quá nhiều người được, Diệp gia có không ít tu sĩ đâu, nếu Diệp Phàm đi Tiên giới, chắc cũng sẽ không đành lòng nhìn huynh đệ của mình bị nhốt chết dưới tu chân giới.” Diêm Phong nói.

Sắc mặt của Lê Phong không ngừng biến hóa, cuối cùng thở dài: “Thôi, trước mắt cũng không có biện pháp, ta đi tìm những đồng đạo khác thương lượng thêm một chút.

------------------------------

Bách Vũ hành tẩu ở bên trong Vân Hải Băng Lâm, biểu tình buồn bực.

Sau khi tới Vân Hải Băng Lâm Bách Vũ mới phát hiện nơi này dị thường rét lạnh, Bách Vũ là tu sĩ hỏa linh căn, cực kỳ không thích ứng với môi trường nơi này.

Bách Vũ suy nghĩ rất nhiều biện pháp, nhưng làm Bách Vũ thất vọng là, Huyền Băng Hàn Diễm mới vừa xuất hiện đã bị đạo lữ của Kim Long, Bạch Dật Trần nhận chủ, hắn xem như đi không một chuyến.

Bạch Dật Trần mang theo Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi bay qua không trung, Diệp Phàm nhẹ than một tiếng.

Bạch Dật Trần nhìn Diệp Phàm, hỏi: “Làm sao vậy?”

Diệp Phàm lắc đầu: “Không có gì, tình cờ nhìn thấy một đối thủ cũ mà thôi, không ngờ hắn cũng tới đây.”

“Là Bách Vũ sao?”

Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy.”

Bạch Dật Trần tò mò hỏi: “Bách Vũ là ai?”

“Là một đan sư Thiên cấp, lúc trước từng giao thủ, rất yếu.” Diệp Phàm tùy ý nói.

Bạch Dật Trần nhíu mày, năm đó trước khi bị phong ấn, Bạch Dật Trần mới có tu vi Nguyên Anh hậu kỳ, trong lòng vẫn rất là tôn kính đan sư.

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm dõng dạc, trong lòng bất đắc dĩ, “Lão tổ, ngươi đừng nghe Diệp Phàm nói bậy, Bách Vũ vẫn có một chút bản lĩnh.”

“Hắn không thể luyện chế ra đan dược Thánh cấp.” Diệp Phàm nói.

Bạch Vân Hi: “……”

Bạch Dật Trần cười nói: “Vân Hi, đạo lữ của ngươi lợi hại hơn.”

Diệp Phàm mặt mày hớn hở nói: “Lão tổ, ngươi quá tinh mắt.”

Bạch Vân Hi: “……”

------------------------------
« Chương TrướcChương Tiếp »