Chương 1147

Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi nằm trên giường, Diệp Phàm bỗng nhiên cảm giác thấy một tòa núi lớn đè mạnh lên người.

Diệp Phàm mở mắt ra, nhìn thấy Kim Long hóa thành bộ dáng dài hơn một mét đè trên chăn, hai mắt sáng quắc nhìn chằm chằm hắn cùng Bạch Vân Hi.

Diệp Phàm đau đầu nói: “Kim Long tiền bối, ngươi quá nặng!”

Kim Long không cho là đúng cãi: “Không có! Hình thể của ta ở trong long tộc là tiêu chuẩn trong tiêu chuẩn, không nặng chút nào.”

Diệp Phàm: “……” Có lẽ Bạch lão tổ chính là vì Kim Long quá nặng, cho nên mới không muốn để ý cái tên này. Có ai nguyện ý mỗi ngày ngủ chung với đạo lữ có thể tùy thời đè chết mình chứ!

Bạch Vân Hi mở mắt ra nhìn Kim Long, hỏi: “Kim Long tiền bối, ngươi có chuyện gì sao?”

Kim Long tức giận nhìn Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi: “Dật Trần đã không để ý đến ta rồi, hai người các ngươi lại vẫn còn ngủ được.”

Diệp Phàm: “……” Tình cảm của Kim Long cùng Bạch tổ tông xảy ra vấn đề, lại không phải là tình cảm của hắn cùng Vân Hi xảy ra vấn đề, vì sao hắn lại không ngủ được?

Bạch Vân Hi hít sâu một hơi, nhìn Kim Long, hỏi: “Tiền bối hy vọng chúng ta làm thế nào?”

Kim Long không cần nghĩ ngợi nói: “Các ngươi phải nói tốt cho ta!”

Bạch Vân Hi: “……”

Diệp Phàm nhìn Kim Long: “Ta nói tốt cho ngươi, nhưng lão tổ tông bảo, long tộc đều là một đám nay Tần mai Sở.”

“Dật Trần nói như vậy?” Kim Long hoài nghi hỏi.

Diệp Phàm gật đầu: “Lão tổ không có nói thẳng, hắn chỉ nói, có một đầu long chân trước thích thỏ, chân sau thích hồ ly.”

Kim Long rầu rĩ: “Long tộc đúng là có rất nhiều long lạm tình, nhưng ta rất si tình, Dật Trần không thể nói ta với bọn hắn thành một ……”

Diệp Phàm chớp chớp mắt: “Tiền bối, ngươi vẫn còn là ấu tể, chờ ngươi lớn rồi sẽ không suy nghĩ như vậy nữa!”

Kim Long tức giận nói: “Ta đủ tuổi làm lão tổ tông của bà ngoại ngươi!”

Diệp Phàm: “……”

Kim Long táo bạo nhìn Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi, bỗng nhiên nói: “Các ngươi muốn đi Tiên giới không?”

Diệp Phàm nhìn Kim Long: “Muốn đi! Nhưng thông đạo phi thăng của nhân tộc hình như đã bị chặt đứt.”

Kim Long gật đầu: “Phải, cho nên nếu các ngươi muốn đi tiên giới, chỉ có thể một biện pháp là mượn đường, ta có thể mang các ngươi đi cùng, nhưng sau khi lên đó phải xem tạo hóa của các ngươi, long tộc không chứa người ngoài, ngoại trừ đạo lữ của long tộc.”

“Tiền bối, ngươi có thể mang mấy người lên?” Bạch Vân Hi hỏi.

“Nếu ta mang Dật Trần, miễn cưỡng có thể mang các ngươi nữa, nhưng không thể nhiều thêm.” Kim Long nói.

Bạch Vân Hi hơi do dự, hỏi: “Tiền bối có biết thông đạo phi thăng của nhân tộc xảy ra vấn đề gì không?”

Kim Long suy tư một chút, nói: “Kỳ thật thông đạo phi thăng cũng không có gì ghê gớm mấy, nói trắng ra cũng giống như Truyền Tống Trận mà thôi, nhưng phức tạp hơn Truyền Tống Trận nhiều, thông đạo phi thăng của nhân tộc có thể là đã bị nhân tộc trên tiên giới đóng cửa, cũng có thể là bị đập nát.”

“Bị đập nát?” Diệp Phàm tò mò hỏi: “Tiên giới không yên ổn vậy sao?”

Kim Long gật đầu: “Đúng vậy! Tiên giới cũng không khác tu chân giới mấy, thường xuyên phát sinh đại chiến chủng tộc.”

Diệp Phàm khó hiểu: “Đại chiến chủng tộc?”

Kim Long gật đầu: “Vì tranh đoạt địa bàn ấy! Cái này đánh cái kia, cái kia đánh cái này, thường xuyên phát sinh đại chiến diệt tộc gì đó.

Bạch Vân Hi: “……” Rõ ràng là chuyện rất nghiêm túc, vì sao từ trong miệng Kim Long nói ra lại giống như trò chơi non nít như vậy.

Kim Long nhìn Bạch Vân Hi cùng Diệp Phàm, nói: “Hình như Dật Trần có động tĩnh, các ngươi đừng có quên phải nói tốt cho ta, nhớ phải khen ta.”

Bạch Vân Hi cười nói: “Ta sẽ.”

Kim Long nhảy ra ngoài cửa sổ.

Diệp Phàm thầm nghĩ: Kim Long thật là, nửa đêm nửa hôm đi quấy rầy giấc ngủ của ngươi khác thì thôi đi, còn bắt hắn với Vân Hi hỗ trợ nói tốt cho.

Bạch Vân Hi thầm nghĩ: Lão tổ tông nhìn qua thanh lãnh, nhưng có vẻ vẫn rất có cảm tình với Kim Long, chẳng qua, chắc là lão tổ có khúc mắc gì đó, cho nên mới không muốn đi để ý đến Kim Long.

------------------------