Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Qua Thành Khí Tử Hoành Hành

Chương 1137

« Chương TrướcChương Tiếp »
Vân Hải Băng Lâm.

Diệp Phàm nhìn chằm chằm Phương Nhất Hằng mới tới, nói: “Người này tương đối giống trận pháp sư Thánh cấp.”

Bạch Vân Hi gật đầu: “Ừm.”

Phương Nhất Hằng chỉ có tu vi Nguyên Anh hậu kỳ, thoạt nhìn khá giống con mọt sách, lại giống trạch nam lâu năm, vừa trắng vừa gầy.

Người nọ khi vừa tới khá là sợ hãi rụt rè, Kim Long chụp một chưởng lên cấm chế Hóa Thần trên người hắn, hắn liền trở nên thoải mái hơn không ít, có tinh thần hơn nhiều, giống như là đã vứt bỏ được gánh nặng.

Sau khi Phương Nhất Hằng nhìn thấy Cửu Thiên Thập Địa Phong Tỏa Trận tựa như là nhìn thấy bảo vật gì đó, không cần Kim Long thúc giục liền lập tức đi làm.

Sau khi bắt đầu nghiên cứu trận pháp, Phương Nhất Hằng thường xuyên lẩm bẩm lầm bầm, ngẫu nhiên lung tung nói gì đó, giống như là đã tẩu hỏa nhập ma.

“Cho ngươi.” Diệp Phàm ném một lọ đan dược cho Phương Nhất Hằng.

Phương Nhất Hằng cảm kích nhận lấy, Diệp Phàm ném cho Phương Nhất Hằng một lọ Chí Dương Đan Thiên cấp, cũng có tác dụng chống đỡ giá lạnh, nhưng kém hơn Thánh Dương Đan nhiều, miễn cưỡng đủ để bảo mệnh cho Phương Nhất Hằng.

Sau khi Bành Bỉnh Hoa bị Kim Long bắt đi, tâm tình của Phương Nhất Hằng rất là phức tạp, Phương Nhất Hằng một bên hy vọng Bành Bỉnh Hoa sẽ bị Kim Long dạy dỗ cho một trận, một bên lại lo lắng nếu Bành Bỉnh Hoa xảy ra chuyện gì, hắn sẽ bị Bành Hà lão tổ diệt khẩu, Phương Nhất Hằng không ngờ rằng, Kim Long lại phát hiện ra thân phận của Bành Bỉnh Hoa nhanh như vậy, Bành Bỉnh Hoa mới bị bắt đi không được mấy ngày, hắn cũng bị người của yêu long tộc đưa đến đây.

Ban đầu Phương Nhất Hằng còn khá là sợ hãi, nhưng Kim Long một chưởng đập nát cấm chế mà Bành Hà lão tổ để lại trên người hắn làm Phương Nhất Hằng thả lỏng không ít.

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, nói: “Ngươi đối xử với tên này tốt hơn tên trước một chút!”

Diệp Phàm nhún vai: “Tên trước đó cả người mùi lạ, vẻ mặt đào hoa, vừa nhìn liền biết không phải người tốt.”

Bạch Vân Hi cười, thầm nghĩ: Có vẻ Diệp Phàm rất có mắt nhìn người. Phương Nhất Hằng thật sự thuận mắt hơn người trước đó một chút.

-------------------------

Kim Long đi tới, hưng phấn nói: “Sắp có người tới đây hỗ trợ rồi.”

Bạch Vân Hi nhìn Kim Long, hỏi: “Ai?”





“Cái tên hội trưởng Hiệp Hội Trận Pháp Sư rùa đen rút đầu đó.” Kim Long nói.

Bạch Vân Hi: “……” Cho nên, hội trưởng Hiệp Hội Trận Pháp Sư quả nhiên chạy không thoát được kiếp này sao?

“Yêu long tộc tìm được hắn sao?” Bạch Vân Hi hỏi.

Kim Long lắc đầu: “Không có, là hắn chủ động lộ diện, xem như hắn thức thời, nếu không ta cho hắn đẹp mặt.”

Bạch Vân Hi: “……”

“Nghe nói hắn chẳng những tự mình đến đây, còn mang một đội trợ thủ theo cùng nữa.” Kim Long vui sướиɠ nói.

Bạch Vân Hi khá là ngoài ý muốn: “Hội trưởng đại nhân thật phúc hậu! Chẳng những tự mình tới còn mang theo một đội trợ thủ, là mua một tặng nhiều a!”

Kim Long đắc ý cười: “Ta thấy hơn phân nửa là do lá gan của hắn quá nhỏ, cho nên mới phải tìm người đi cùng để thêm can đảm, ban đầu ta còn đang định đợi khi nào hắn xuất hiện thì đánh hắn một trận, nếu hắn biết thức thời như thế, vậy quên đi.”

Bạch Vân Hi: “……”

“Có manh mối gì không?” Diệp Phàm thấy Phương Nhất Hằng đang lâm vào hỗn loạn, hỏi.

Phương Nhất Hằng ngẩng đầu, cười khổ nói: “Không dễ giải quyết, trận pháp phong ấn sinh linh bình thường đều là từ bên trong phá vỡ khó, giải quyết từ bên ngoài lại khá dễ dàng, nhưng trận pháp này muốn giải quyết từ cả bên trong hay bên ngoài cũng đều khó khăn.”

Diệp Phàm gật đầu: “Phải, có thể là vì người dựng trận lo lắng có mấy kẻ không biết tự lượng sức mình đánh bậy đánh bạ phá vỡ phong ấn đi, ngươi biết đây, trên đời này có rất nhiều người si tâm vọng tưởng, chỉ trên ngọn núi này đã rất nhiều.”

Phương Nhất Hằng nhìn Diệp Phàm, nói: “Trận pháp thuật của Diệp đan sư cũng đã tới Thánh cấp rồi đi, Diệp đan sư thật ghê gớm……”

Phương Nhất Hằng từng đọc qua bản thảo tính toán của Diệp Phàm, biết Diệp Phàm có nghiên cứu rất sâu về trận pháp này, có thể còn sâu hơn hắn, chỉ tiếc Kim Long tiền bối không biết nhìn người, luôn cảm thấy Diệp đan sư là đan sư, trên phương diện trận pháp là người ngoài nghề.

Diệp Phàm cười nói: “Ta là thiên tài mà!”

Kim Long đi tới bên cạnh Diệp Phàm cùng Phương Nhất Hằng, hưng phấn nói: “Hiệp Hội Trận Pháp Sư phái người tới rồi, hai tên gà mờ các ngươi cẩn thận xem chuyên gia người gia giải quyết thế nào đi.”

Trước đó Phương Nhất Hằng bởi vì Bành Hà, không có bao nhiêu cơ hội tiếp xúc với người của Hiệp Hội Trận Pháp Sư, nghe thấy cao thủ của Hiệp Hội Trận Pháp Sư sắp tới, trong lòng kích động vô cùng. Trận pháp thuật của Phương Nhất Hằng đã tới bình cảnh, có cơ hội làm việc chung với trận pháp sư cao cấp đối với Phương Nhất Hằng mà nói là cơ hội rất khó có được.

--------------------------
« Chương TrướcChương Tiếp »