Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Qua Thành Khí Tử Hoành Hành

Chương 1129

« Chương TrướcChương Tiếp »
Kim Long rời đi bảy ngày mới trở về Băng Lâm.

Kim Long giống như ném bao cát thả một tu sĩ xuống.

Diệp Phàm nhìn Kim Long, tò mò hỏi: “Lão tổ, đây là người ngươi mời tới giúp đỡ sao?”

Kim Long gật đầu: “Đúng vậy! Nghe nói hắn mới vừa trở thành trận pháp sư Thánh cấp mấy năm nay, rất có bản lĩnh.”

Bạch Vân Hi trợn trắng mắt, thầm nghĩ: Kim Long thật sinh mãnh! Đây chính là trận pháp sư Thánh cấp đó! Ở bên ngoài chính là tồn tại được vạn người kính ngưỡng, kết quả tới đây lại bị Kim Long xem thành bao cát ném loạn, nếu như để đồ tử đồ tôn của tên này thấy được, nhất là sẽ mất hết mặt mũi, khó trách ở Trung Đại Lục có nhiều người nói Kim Long là ác bá như vậy.

Diệp Phàm bĩu môi, thầm nghĩ: Mới thành trận pháp sư Thánh cấp? Kim Long đi nhiều ngày như vậy lại chỉ tìm được một tên mới trở thành trận pháp sư Thánh cấp, Cửu Thiên Thập Địa Phong Tỏa Trận chính là trận pháp Thánh cấp đỉnh, không dễ phá chút nào!

“Tiền bối, ngươi đừng xuống tay nặng như vậy! Làm hắn ngã hỏng thì không tốt, lấy ai phá trận đây.” Bạch Vân Hi khuyên giải.

Kim Long không vui nói: “Đám dê hai chân các ngươi thật phiền toái, thân thể quá giòn, hơi không cẩn thận một chút đánh cái liền nát, vẫn là yêu long tộc có thịt hơn, chắc nình nịch.”

Bạch Vân Hi: “……”

Kim Long nhìn Diệp Phàm, nói: “Tố chất thân thể của ngươi không tệ!”

Kim Long thầm nghĩ: Trình độ cường hãn của thân thể Kim Long là có liên quan đến huyết mạch, nhưng nhân tộc thì khác, cùng một đẳng cấp, tố chất thân thể của mỗi người lại rất khác nhau.

Đây là lần đầu tiên Diệp Phàm được Kim Long khích lệ, đắc ý nói: “Ta vẫn luôn chú ý rèn luyện, thân thể tốt, dáng người cũng tốt!”

Bạch Vân Hi: “……”

Kim Long khẽ hừ một tiếng: “Cũng chỉ lợi hại hơn nhân tộc bình thường một chút mà thôi, so với long tộc mà nói, kém xa.”

Diệp Phàm bĩu môi, thầm nghĩ: Kim Long thật kỳ quái! Khinh thường nhân tộc như vậy còn tìm một nhân tộc làm đạo lữ làm gì.

Diệp Phàm nhìn về phía Bành Bỉnh Hoa, nói: “Kim Long tiền bối, sao không tìm người nào lợi hại hơn chút, hắn chỉ là một tay mơ thôi mà!”

Bạch Vân Hi quay mặt đi, đầu đầy hắc tuyến, Kim Long khẩu khí lớn thì thôi đi, Diệp Phàm lại cũng…… Thật là!

Bạch Vân Hi nhìn trận pháp sư thiên tài xui xẻo bị long ném trên mặt đất, đột nhiên phát hiện ra đối phương lại chỉ là tu sĩ Nguyên Anh, ở Nguyên Anh kỳ trận pháp thuật đã đạt tới Thánh cấp, tiền đồ vô lượng mà!

“Vốn dĩ ta muốn tìm hội trưởng Hiệp Hội Trận Pháp Sư, nghe nói hắn là trận pháp sư Thánh cấp thượng giai, rất lão luyện.” Kim Long nói.

“Vậy người nọ đâu?” Diệp Phàm khó hiểu hỏi.

Kim Long ngượng ngùng nói: “Ta không cẩn thận đi lầm đến Hiệp Hội Phù Sư, chờ ta tìm tới Hiệp Hội Trận Pháp Sư, lão đầu đó đã chạy mất, không biết là trốn đi đâu, sau đó ta phát động rất nhiều yêu đi tìm, không có một ai tìm được, hắn quá nhát gan, sau này đừng để ta gặp được hắn.” Kim Long nói xong lời này, chống eo tức giận vô cùng.

Bạch Vân Hi: “……” Chạy đến Hiệp Hội Phù Sư tìm trận pháp sư là chuyện thế nào?

“Sao lại đi nhầm chứ, chẳng lẽ…… ngươi không biết chữ?” Diệp Phàm kinh ngạc thốt lên.

Kim Long không vui nói: “Ngươi mới không biết chữ, ta không để ý mà thôi, ai bảo đại môn của Hiệp Hội Phù Sư giống Hiệp Hội Trận Pháp Sư như vậy làm gì?”

Diệp Phàm bĩu môi: “Đó chính là không biết chữ.”

Kim Long vung đuôi lên, ném Diệp Phàm bay ra ngoài.

Kim Long không dùng toàn lực, Diệp Phàm nhất thời không kịp đề phòng, ùng ục lăn hai vòng trên mặt đất, thân thể của Diệp Phàm rất tốt, bị quất một đuôi cũng không đau không ngứa gì, chỉ là tư thế ngã chổng vó quá mất mặt mà thôi.

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, quay mặt đi, thầm nghĩ: Diệp Phàm thật là, nói sự thật cũng nên nhìn đối tượng mà!

Kim Long đi tới trước mặt Bành Bỉnh Hoa, nghĩa chính từ nghiêm nói: “Ngươi nghĩ cách trong vòng một tháng giải trận pháp này cho ta, nếu như không giải được, ta đánh chết ngươi.” Kim Long một bên nói, một bên vung móng vuốt đánh sụp tòa băng sơn bên cạnh.







Bành Bỉnh Hoa bị dọa cho sắc mặt trắng bệch.

Bạch Vân Hi nhìn động tác thô lỗ của Kim Long, thầm nghĩ: So với Kim Long mà nói, Diệp Phàm nhẹ nhàng hơn quá nhiều.

---------------------------------------------
« Chương TrướcChương Tiếp »