Chương 63

Dương Phi mang Diệp Phàm đến một trung tâm giao dịch nhà second-hand, "Diệp thiếu, ngươi có yêu cầu gì về phòng ở không?"

"Thứ nhất là phải cách công ty của Vân Hi gần một chút, dù sao cũng phải thường xuyên chạy qua chạy lại."

Dương Phi: "......" Ngươi chăm chỉ chạy như vậy làm cái gì, ngươi cũng không đi làm ở chỗ Bạch tam thiếu.

"Thứ hai là giá tiền phải tiện nghi một chút, giá nhà ở đây sao lại đắt như vậy!"

Dương Phi: "......" Nơi này là kinh đô a, tấc đất tấc vàng, mấy năm nay giá cả hàng hoá cũng tăng trưởng nhanh chóng, làm sao có thể chiếm tiện nghi dễ như vậy!

"Cái thứ ba a, phải thanh tịnh một chút, sau này ta còn phải luyện đan luyện khí, nếu làm ra động tĩnh quá lớn liền phiền phức."

Dương Phi: "......" Luyện đan luyện khí, đó là cái quỷ gì?

"Diệp thiếu, lấy ba điều kiện của ngươi hình như không dễ tìm."

Giá đất ở kinh đô vẫn luôn tăng mạnh, đoạn đường gần công ty Bạch Vân Hi kia càng không kém, phòng ở xung quanh làm sao có thể chiếm tiện nghi được, tiểu tử Diệp Phàm này còn đòi cả thanh tịnh!

Diệp Phàm gật đầu: "Đúng vậy, nếu có chí nhất định sẽ thành, chỉ cần nỗ lực tìm chắc chắn có thể tìm được!"

Dương Phi: "......"

Diệp Phàm lật tập tranh nhà second-hand: "Biệt thự này rất tiện nghi, cư nhiên chỉ cần ba trăm vạn, biệt thự này rộng năm sáu trăm mét vuông đi, tiện nghi như vậy có phải có vấn đề gì không?" Kinh đô tấc đất tấc vàng, lấy diện tích như vậy trên đoạn đường này, ngay cả ba ngàn vạn cũng không mua được, biệt thự này lại chỉ yêu cầu ba trăm vạn, cái này cũng không khác nào tặng không người ta.

Sắc mặt Dương Phi hơi đổi một chút, nghiêm túc nói: "Biệt thự này ta biết, là một khu quỷ trạch."

"Quỷ trạch?" Diệp Phàm tò mò hỏi.

"Đúng vậy, chủ nhân trước kia của căn biệt thự này là một thương nhân, thương nhân này là một đứa con rể không tồi, đáng tiếc, cha mẹ ruột lại ngoài ý muốn bỏ mình, từ đó gia đạo sa sút."

"Nhưng lạc đà gầy vẫn còn lớn hơn ngựa, tuy rằng gia đạo sa sút, thương nhân này vẫn mang theo một bút tiền lớn đến cậy nhờ nhạc gia, nhạc gia ban đầu đối xử với con rể kia không tệ lắm, con rể không có cảnh giác gì, lục tục giao hết tài sản ra cho nhạc gia làm đầu tư."

"Sau khi người con rể kia giao hết sạch của cải, nhạc phụ hắn liền nổi tâm tư khác, muốn nữ nhi mình ly hôn với người nọ, tìm một phú hào khác kết hôn."

"Chuyện này trong lúc vô tình để con rể kia biết được, con rể cũng không lộ ra cảm xúc gì, chỉ là trong gia yến chuốc mê dược những người ở đó, sau rồi đem những người đó chém chết hết."

"Cuối cùng hắn cũng tự sát trong ngục."

"Sau khi mọi chuyện xảy ra, biệt thự đã được giới nghiêm xử lý, sau lại bán cho một nhà khác, sau khi người nhà này dọn vào từng nói là nửa đêm có thể nghe được tiếng khóc, trên tường cũng thường xuyên chảy ra chất lỏng màu xanh biếc không nguồn gốc, sống trong đó không đến mấy ngày, trong nhà liền có người bị bệnh, vì vậy người nhà nọ đã nhanh chóng dọn ra."

"Nghe nói biệt thự đã qua tay mấy vị chủ nhân, nhưng vì không ngừng phát sinh những sự kiện thần quái, mỗi đời chủ nhân đều ở lại không được bao lâu liền rời đi."

Diệp Phàm càng nghe càng hớn hở: "Quỷ trạch? Khó trách tiện nghi như vậy!."

Dương Phi khó hiểu nhìn Diệp Phàm: "Diệp thiếu không để bụng sao?"

Diệp Phàm cười cười: "Ta muốn đi thanh toán, vị trí địa lý của biệt thự này không tồi, cách công ty của Vân Hi khá gần, vì thường có quỷ, cho dù tương lai ta có làm ra động tĩnh lớn thế nào người ta cũng sẽ không đại kinh tiểu quái, quan trọng hơn là lịch sử biệt thự này cùng lắm cũng chỉ có vài chục năm, ta nghĩ bên trong cho dù có quỷ cũng sẽ không quá lợi hại, nhưng tòa cổ mộ trước đó thì khác, chủ nhân cổ mộ chính là cương thi hai ngàn tuổi."

Dương Phi kinh hãi lắp bắp: "Diệp thiếu, ngươi làm sao biết tòa cổ mộ kia có cương thi, ngươi nhìn thấy rồi sao?"

"Đúng là có nhìn thấy."

"Diệp thiếu, ngươi biết không, sau khi chúng ta rút lui, quốc gia lại phái một đoàn người khác qua, Long Hổ Sơn cũng phái mấy vị đại sư đến đó, nhưng đã có vài người không trở về, rất nhiều bộ đội đặc chủng sau khi vào rừng liền lâm vào hôn mê sâu."

Diệp Phàm chớp chớp mắt: "Phải vậy không? Còn có chuyện như vậy sao, ta cũng không quá rõ ràng."

Dương Phi: "......"

---------------------------------------------------