Chương 1111

Diệp Phàm ôm cục đá, một lần nhập định kéo dài tận mấy tháng.

Thời gian Diệp Phàm nhập định quá dài, thiếu chút nữa dọa sợ Bạch Vân Hi, cũng may Bạch Vân Hi đã nhiều lần chứng kiến qua sự thần kỳ của Diệp Phàm, cho nên biểu hiện trận định hơn một chút.

Bạch Vân Hi thấy Diệp Phàm tỉnh táo lại, hỏi: “Ngươi thế nào rồi?”

Diệp Phàm hai mắt tỏa sáng nói: “Ta rất tốt! Đã rất lâu không tốt như vậy.”

Bạch Vân Hi nhìn bộ dáng của Diệp Phàm liền biết là Diệp Phàm lại gặp được kỳ ngộ không nhỏ, rất là vui mừng thay Diệp Phàm.

“Rốt cuộc Thánh Đạo Thạch là thứ gì?” Bạch Vân Hi hoang mang hỏi.

“Thánh Đạo Thạch là vật của Tiên giới, nó nguyên bản dùng để thử luyện tư chất của đệ tử, yêu cầu đối với tu sĩ rất cao. Bên trong Thánh Đạo Thạch là công pháp tu luyện tiên đạo, nếu như tu vi không đủ, mạnh mẽ tiếp thu công pháp, vậy sẽ dễ khiến cho linh đài phá hủy, tu sĩ Nguyên Anh miễn cưỡng mở ra được tiêu chuẩn thấp nhất của Thánh Đạo Thạch.”

Bạch Vân Hi thầm nghĩ: Khó trách tu sĩ Kim Đan trong tông môn không có ai kích hoạt được nó, nếu như chỉ có tu sĩ Nguyên Anh mới có thể kích hoạt Thánh Đạo Thạch, vậy Lê Phong muốn thông qua đệ tử trong tông môn có được truyền thừa sợ là phải ném đá trên sông rồi.

“Sao ngươi biết?” Bạch Vân Hi hỏi.

Diệp Phàm đắc ý: “Ta nhận được truyền thừa, bên trong truyền thừa có nhắc tới.”

“Trong thời gian ngươi tiếp thu truyền thừa, Lê Phong đã tới mấy lần.” Bạch Vân Hi nói.

Lê Phong làm tông chủ Tiên Đan Môn, Bạch Vân Hi tự nhiên không tiện ngăn cản hắn, may mắn Lê Phong chỉ tới xem Diệp Phàm một cái rồi đi, chắc Lê Phong cũng biết Diệp Phàm lấy được kỳ ngộ tốt từ Thánh Đạo Thạch, nhưng không biết bởi vì kiêng kị Kim Long Ấn của hai người bọn họ hay vì cái gì, Lê Phong không có làm ra hành động thiếu suy nghĩ.

Bạch Vân Hi: Tuy rằng Kim Long lão đại hơi càn quấy, nhưng vẫn có một chút ưu điểm, ít nhất bọn học có thể cáo mượn oai hùm.

“Ngươi nhận được kỳ ngộ không nhỏ đúng không?” Bạch Vân Hi hỏi.

Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy, rất lớn. Nếu như có thể tiếp xúc với cục đá này sớm hơn, trận đấu lúc trước ta liền không cần phải cố hết sức thế.”

Bạch Vân Hi: “……”

“Kim Long tiền bối đã tới Cửu Tuyệt Băng Trì một thời gian, ta nghe nói, Cửu Tuyệt Băng Trì sắp bị hắn lật tận đáy.” Bạch Vân Hi nói.

Nghe nói Kim Long đào ngàn thước băng ở Cửu Tuyệt Băng Trì, tất cả mọi nơi đều bị hắn lật tận đáy, dọa cho đám yêu thú ở Cửu Tuyệt Băng Trì sợ hãi chạy loạn khắp nơi.

Diệp Phàm chớp chớp mắt: “Vậy chúng ta mau đi đi, Kim Long không tìm thấy người, nhất định là sẽ lại đi tìm chúng ta.”

Tuy rằng lá gan của Diệp Phàm rất lớn, nhưng tu vi vẫn kém Kim Long quá xa, nghĩ tới Kim Long Diệp Phàm liền túng.

Bạch Vân Hi gật đầu: “Ta cũng nghĩ như vậy.” Tuy rằng Diệp Phàm không nói lão tổ ở Cửu Tuyệt Băng Trì, nhưng Kim Long sẽ không phân rõ phải trái với bọn họ, nhất định sẽ cho rằng là bọn họ lừa hắn.

-----------------------------

Quyết định chủ ý xong, Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi rời khỏi Tiên Đan Môn.

Vừa mới rời khỏi Tiên Đan Môn, Diệp Phàm liền cảm giác có người theo sau.

Dọc theo đường đi Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi ẩn tàng hơi thở, thay đổi diện mạo mấy lần, vất vả lắm mới ném đuôi sạch sẽ người theo sau.

Diệp Phàm ngồi trên phi thuyền, nói: “Ta thật nổi tiếng! Có tới mấy cỗ thế lực theo dõi ta.”

Bạch Vân Hi cười cười, “Một vạn linh thạch cực phẩm không phải số lượng nhỏ.” Trong đám người theo dõi bọn họ, có người tới vì thăm dò tin tức của lão tổ tông, đương nhiên cũng có người muốn mời Diệp Phàm luyện đan.

“Thật sự không nói cho Kim Long sao?” Diệp Phàm hỏi.

Bạch Vân Hi do dự một chút, nói: “Ta nghĩ tốt nhất vẫn nên hỏi ý kiến lão tổ trước.”

Diệp Phàm gật đầu: “Cũng phải, cái đầu long kia vẻ mặt ngu xuẩn, xứng đáng độc thân cả đời, lão tổ cắt đứt liên lạc với hắn chưa chắc đã là vì lão tổ không muốn để ý đến hắn, nói không chừng là vì lão tổ di tình biệt luyến.”

Bạch Vân Hi: “……”

-------------