Chương 1078

Đại khái là bởi vì phát hiện không đúng người, Kim Long rất là buồn bực lắc đuôi.

Lúc trước Kim Long ra tay dẫn tới không ít tu sĩ chú ý, hiện tại Kim Long lắc đuôi, tức khắc trời rung đất chuyển, nguyên bản còn có mấy tu sĩ ở xung quanh muốn tới tìm hiểu tình hình một phen, hiện tại đã bị uy thế của Kim Long dọa cho chạy trối chết.

Diệp Phàm nhìn Kim Long, đánh giá tu vi của Kim Long đã tới Hóa Thần hậu kỳ, trong lòng tức khắc dâng lên cảm giác hâm mộ ghen tị hận.

Tuy rằng phần lớn long tộc đã phi thăng, nhưng nghe nói tiền bối long tộc để lại cho con cháu đời sau không ít bí cảnh để tu luyện, mấy bí cảnh ấy chỉ có huyết mạch của long tộc mới có thể mở ra, Diệp Phàm cảm thấy Kim Long nhất định lấy được rất nhiều chỗ tốt từ trong đám bí cảnh ấy.

Bạch Vân Hi nhìn động phủ bị Kim Long chấn sụp, cau mày, vừa mừng vừa khổ nghĩ, nơi này bọn họ thuê là có hợp đồng, nếu như động phủ hư hại sẽ phải bồi thường linh thạch, nhưng động phủ này bị Kim Long chấn sụp, hắn cùng Diệp Phàm vô tội, không biết chủ nhân của động phủ có nguyện ý đi tìm Kim Long đòi khoản bồi thường hay không.

“Ngươi từ nơi đó tới? Đúng không?” Kim Long nhìn chằm chằm Bạch Vân Hi hỏi.

Bạch Vân Hi nhíu mày: “Ta tới từ Hoa Hạ.”

Nhận được đáp án khẳng định, hai mắt của Kim Long hưng phấn sáng lên.

“Thì ra là thân thích, khó trách hơi thở lại giống nhau, đều là thân thể Thiên Âm Băng Tủy, nếu không phải như thế, ta cũng sẽ không nhận sai.”

Bạch Vân Hi nghe thấy lời này, hơi sửng sốt một chút, Bạch Vân Hi đã sớm đoán được lão tổ nhà hắn thể chất đặc thù, lại không ngờ rằng hắn giống lão tổ, đều thân mang hai loại thể chất.

Diệp Phàm khinh thường nghĩ, nhận sai chính là nhận sai, tìm cớ cái gì chứ?

“Ngươi là người Bạch gia?” Kim Long hỏi.

Bạch Vân Hi gật đầu: “Đúng vậy, ta từng nhìn thấy tên húy của Bạch Dật Trần lão tổ ở trong gia phả, nhưng đã cách mấy trăm năm, quan hệ khá xa.”

Kim Long gật đầu: “Dê hai chân bình thường rất đoản mệnh, mấy trăm năm đủ để truyền thừa mấy chục đời, tuy rằng có thể cách rất xa, nhưng huyết mạch của ngươi phản tổ, rất gần với Dật Trần.”

Bạch Vân Hi cười nói: “Thì ra là thế.”

Bạch Vân Hi thầm nghĩ: Long này thật kỳ quái, miệng nói dê hai chân, biểu tình đầy ghét bỏ, nếu ghét bỏ như vậy, còn cần tìm một nhân tộc làm đạo lữ làm gì?

“Nhìn kỹ mà xem, ngươi cùng Dật Trần vẫn rất khác nhau, Dật Trần đẹp hơn nhiều, cũng dễ ngửi hơn nhiều.” Kim Long nghiêm túc nói.

Bạch Vân Hi: “…… Ta đương nhiên không thể đánh đồng với lão tổ.”

Diệp Phàm vừa định phản bác, bị Bạch Vân Hi ném cho một ánh mắt ý bảo ngậm miệng.

Nghĩ đến uy thế của Kim Long, Diệp Phàm rầu rĩ không vui ngậm miệng lại.

Kim Long híp mắt nhìn Diệp Phàm, hỏi: “Trên người ngươi có hơi thở của Thiên Hỏa, ngươi dung hợp Địa Tâm Hỏa Diễm Hoa?”

Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy.”

Kim Long buồn bực: “Không ngờ Địa Tâm Hỏa Diễm Hoa mà Dật Trần để lại lại tiện nghi cho tên tiểu bạch kiểm ngươi, thật lãng phí.”

Diệp Phàm: “……”

Kim Long quay qua Bạch Vân Hi: “Sao ngươi lại tìm một tên như vậy?”

Bạch Vân Hi thuận miệng hỏi ngược lại: “Tiền bối cảm thấy ta nên tìm thế nào?”

Kim Long ngẩng đầu ưỡn ngực nói: “Giống như ta.”

Diệp Phàm thầm nghĩ, Kim Long thật là tự đại, Bạch tổ tông vì né tránh cái tên này mà biến mất mấy trăm năm, tên này còn dõng dạc như thế.

Kim Long nhìn Diệp Phàm, hỏi: “Cái sắc mặt này của ngươi là gì, cảm thấy ta nói không đúng.”

Diệp Phàm lắc đầu: “Không có, ta chỉ đang suy nghĩ, Bạch tổ tông ở nơi nào!”

Kim Long: “……”

Bạch Vân Hi: “……” Diệp Phàm đúng là nhất châm kiến huyết mà! Bạch Vân Hi lặng lẽ chắn trước mặt Diệp Phàm, để ngừa Kim Long đột nhiên nổi điên đem Diệp Phàm đánh, uy lực của Hóa Thần hậu kỳ không phải là nói giỡn.

---------------------