Đám người Vân Thiên Thiên tụ tập bên trong khoang thuyền, hơi hưng phấn giao lưu.
“Không ngờ trên thuyền còn có hai vị tiền bối Nguyên Anh nữa.” Một nữ tu kích động nói.
“Vị tiền bối kia thật lợi hại, chưa tới mười chiêu liền giải quyết đầu lĩnh hải tặc, thật là kinh người!”
“Nếu không phải đầu lĩnh hải tặc kia lòng tham không đáy thì cũng sẽ không chọc giận tới tiền bối.”
“Đúng vậy! Nếu không phải như thế, linh thạch của ta liền không trở về được rồi.” Sau khi Bạch Vân Hi gϊếŧ đầu lĩnh hải tặc, những người còn dư lại bị Dư Lương Thừa tàn sát hết sạch, số linh thạch mà các tu sĩ giao nộp lên cũng được trả trở về.
“Vòng tay của vị tiền bối kia nhất định là vòng trữ vật.” Một nữ tu nói.
Vân Thiên Thiên cau mày: “Lại nói tiếp, một vị tiền bối khác thật sự rất thích ăn a!”
“Đúng vậy! Nghe nói linh trù sư miễn phí làm rất nhiều thức ăn ngon cho vị tiền bối kia.”
“Khẩu vị của vị tiền bối đó thật kỳ quái, ta nghe nói có rất nhiều tiền bối Nguyên Anh tính tình cổ quái, quả nhiên không phải giả.”
Một thiếu niên dáng người hơi béo bộ dáng liệu sự như thần nói: “Lúc trước ta thấy tiền bối ấy gọi rất nhiều mật tuyết liền biết hắn không phải người bình thường rồi.” Tu sĩ bình thường nào ai có lá gan giống như vậy, gọi một đống đồ ăn của tiểu hài tử ăn!
“Lúc trước ngươi chỉ hâm mộ tiền bối có nhiều linh thực ăn mà thôi.” Một nữ tu thanh y cười nói.
Thiếu niên béo xấu hổ đổi đề tài: “Không biết hai vị tiền bối có tham gia thi đấu thuật pháp hay không.”
------------------------------------
“Thi đấu thuật pháp ở Tinh Châu chia làm ba cấp độ hạ trung thượng, làm người tham dự thi đấu cao cấp, ta sẽ ném xuống một cái võng, nhất định có thể bắt được không ít cá ngu ngốc, nhưng ta không thích ăn cá, thôi bỏ đi.”
(Méoo: tui không biết sao lại nhảy ra câu không hiểu ra sao này)
Bạch Vân Hi: “……”
“Hình như xảy ra chuyện gì đó, có thể là trận chiến lúc trước làm kinh động tới hải tộc.” Bạch Vân Hi thở dài, thầm nghĩ: Vốn đang muốn điệu thấp làm việc, kết quả, vận số năm nay không may mắn, đầu tiên là gặp hải tặc, kết tiếp không biết sẽ gặp phải cái gì.
“Ý ngươi là cái đám cá mè hoa đó là người của hải tộc sao?” Diệp Phàm hỏi.
Bạch Vân Hi gật đầu: “Đúng thế.” Rất nhiều hải vực ở Trung Đại Lục đều có chủ, phiến hải vực bọn họ đang ở này hình như do yêu long tộc quản lý.
Diệp Phàm nhìn thấy một đầu yêu long tộc hai sừng nổi trên mặt biển, yêu long nọ tu vi Kim Đan, xung quanh có không ít binh tôm tướng cua.
Yêu tộc bình thường tới Kim Đan kỳ là có thể hóa hình, đương nhiên nếu như có Hóa Hình Thảo hoặc là Hóa Hình Đan, vậy có thể hóa hình được sớm hơn, nhưng nếu hóa hình sớm, bình thường sẽ khiến cho hóa hình không đủ hoàn toàn.
Yêu long tộc trên mặt biển kia tu vi mới chỉ Kim Đan, thoạt nhìn hình như còn chưa trưởng thành.
“Ngao đạo hữu, có gì muốn chỉ giáo sao?” Dư Lương Thừa nhìn yêu long trên biển hỏi.
Dư Lương Thừa là tu sĩ Nguyên Anh lại rất là khách khí với Ngao Thanh, Ngao Thanh thuộc về yêu long tộc, yêu long tộc thế lực khổng lồ, không nể mặt tăng cũng phải nể mặt Phật, tuy rằng thực lực của Ngao Thanh không ra sao, nhưng thế lực của yêu long tộc trải rộng khắp các nơi, Dư Lương Thừa tự nhiên phải cho chút mặt mũi.
Ngao Thanh gật đầu, đầu chuyển trái chuyển phải: “Vừa nãy có người giao chiến, một trong số đó là kiếm tu băng linh căn.”
Dư Lương Thừa gật đầu: “Đúng vậy.”
“Ta có thể gặp vị tiền bối băng linh căn kia không?” Ngao Thanh hỏi.
“Cái này……” Dư Lương Thừa khá là khó xử nhìn Ngao Thanh.
--------------------------