Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Qua Thành Khí Tử Hoành Hành

Chương 1063

« Chương TrướcChương Tiếp »
Sau khi sông đào bảo hộ Bích Vân Tông được đánh thêm vào một cái linh tuyền vào, linh khí trong tông môn tăng lên rất nhiều, mạnh mẽ ủng hộ sĩ khí của các vị đệ tử.

Diệp Phàm trồng mấy trăm cây linh thảo Thiên cấp ở bên trong dược viên của tông môn.

Lâu Nguyệt Hoa nhìn vườn linh dược tràn đầy linh thảo trước mặt, kích động khó có thể ức chế.

“Diệp đan sư, không ngờ ngươi lại mang nhiều linh thảo ra khỏi bí cảnh như vậy.”

Lâu Nguyệt Hoa thầm nghĩ: Nhiều linh thảo như vậy, khó trách Trung Đại Lục lại phái tu sĩ Hóa Thần tới đây, nếu như thực lực của Diệp Khải Hiền không đủ cao, sợ rằng liền không giữ nổi.

Diệp Phàm nhìn Lâu Nguyệt Hoa một cái, trong lòn thầm nghĩ, chỉ là một ít linh thảo Thiên cấp mà thôi.

Loại linh thảo được trồng ở đây trong không gian của Bạch Vân Hi đều có.

Vào trong bí cảnh 50 năm, Đa Bảo Vòng của Bạch Vân Hi càng ngày càng nhiều linh thảo.

Có linh dược tuyền cùng tiểu nhân sâm am hiểu nuôi trồng linh thảo trông coi, linh thảo bên trong Đa Bảo Vòng sinh trưởng cực kỳ nhanh, có rất nhiều loại đã mọc tràn lan bên trong Đa Bảo Vòng.

“Những thứ này cũng không đáng gì.” Diệp Phàm nói.

Linh thảo mà Diệp Phàm nhổ trồng đến dược viên của Bích Vân Tông chỉ là một số lượng nhỏ so với bên trong Đa Bảo Vòng, nhưng chỉ một phần nhỏ này thôi đã đủ khiến tu sĩ trong tông môn giật mình.

------------------------------

Thần Phong Tông.

So sánh với Bích Vân Tông xuân phong đắc ý, tình cảnh của Thần Phong Tông liền khá là bi thảm.

Thần Phong Tông có hai tu sĩ ngã xuống bên trong bí cảnh, thu hoạch cũng không có gì đặc sắc.

Hành vi cố tình xâm nhập, đánh gãy Thần Phong lão tổ bế quan của Diệp Khải Hiền đánh một cái tát đau đớn vào mặt Thần Phong Tông, cố tình Thần Phong Tông lại không có năng lực trả thù, chỉ có thể làm rùa đen rút đầu.

Giang Lăng Tuyết ngồi trước cửa sổ, sắc mặt tối tăm.

“Giang tiền bối, lão tổ thật sự sẽ bế quan 300 năm sao?” Tô Yên Nhiên nhịn không được hỏi.

Giang Lăng Tuyết gật đầu: “Đúng vậy!”

“Cần thời gian dài như vậy sao? Ta nghe nói tên ôn thần Diệp Khải Hiền kia mấy năm nữa sẽ rời khỏi Nam Đại Lục rồi.” Tô Yên Nhiên nói.

Tô Yên Nhiên nguyên bản còn đang mong đợi Diệp Khải Hiền rời đi, Thần Phong Tông liền có thể trọng chấn uy danh đây, nếu như lão tổ vẫn luôn bế quan, vậy làm sao được?

Giang Lăng Tuyết thầm nghĩ: Người bên ngoài đều cảm thấy Thần Phong lão tổ muốn bế quan 300 năm là bởi vì cảm thấy mất mặt, trên thực tế, nếu nàng đoán không sai, Thần Phong lão tổ hẳn là đã trọng thương bên trong chiến đấu, không có cách nào tiếp tục động võ, cho nên mới cần thiết bế quan 300 năm.

Giang Lăng Tuyết biết tu sĩ Hóa Thần có một thứ gọi là lĩnh vực, thứ ấy nhìn không thấy, sờ không đươc, tu sĩ bình thường cũng sẽ không có cách nào có thể cảm giác.

Giang Lăng Tuyết ẩn ẩn đoán được, Diệp Khải Hiền tuy chưa phải là tu sĩ Hóa Thần, nhưng cũng đã có được lĩnh vực, hơn nữa, Diệp Khải Hiền trong chiến đấu hình như đã cắt nát lĩnh vực của Thần Phong lão tổ.

“Thiếu tông chủ đang làm cái gì? Hình như hắn đã mấy ngày không trở về.” Tô Yên Nhiên nói.

Nghe Tô Yên Nhiên nhắc tới Quý Lương Xuyên, sắc mặt của Giang Lăng Tuyết liền trầm xuống, ngay sau khi trở về Quý Lương Xuyên liền nạp hai tiểu thϊếp Kim Đan, quả thực là trần trụi đánh mặt nàng.

Bởi vì Diệp Phàm, tu sĩ Nguyên Anh của Thần Phong Tông đều nhìn nàng không quá thuận mắt, nguyên bản Quý Lương Xuyên còn đứng về phía nàng, hiện tại xem ra Quý Lương Xuyên cũng đã không đặt nàng vào mắt nữa.

---------------------------------
« Chương TrướcChương Tiếp »