Chương 1053

“Xem sự lợi hại của ta!” Diệp Phàm đá một chân lên vách đá, vách đá tức khắc nứt dần ra.

Ngao Tiểu No cau mày nói: “Diệp Phàm không dùng linh lực, chỉ dựa vào thể thuật liền làm được như vậy, thể chất của hắn lại tăng lên không ít.”

Bạch Vân Hi gật đầu: “Hắn luyện hóa Lôi Tinh rồi hấp thu, luyện thể thuật xác thật tăng lên không ít.”

Diệp Phàm thu hồi linh thạch, nhìn qua Bạch Vân Hi, nói: “Vân Hi, đại ca cùng đại tẩu đã đi ba tháng rồi đi.”

Bạch Vân Hi gật đầu: “Đúng vậy, luyện chế pháp khí không phải chuyện trong một sớm một chiều, ta nghĩ bọn họ hẳn là cần một chút thời gian để chuẩn bị!”

Diệp Phàm chớp chớp mắt: “Nói không chừng pháp khí đã luyện hóa xong, bọn họ ra ngoài du sơn ngoạn thủy.”

Bạch Vân Hi bất đắc dĩ nhìn Diệp Phàm: “Không thể bởi vì ngươi muốn đi chơi liền nghĩ là đại ca đại tẩu cũng ham chơi giống ngươi!”

“Vân Hi, ngươi đang nói cái gì đấy? Ta chuyên nghiệp làm hết phận sự như vậy, đổi thành ở thế giới kia, nhất định phải ban phát một lá cờ thưởng chiến sĩ thi đua cho ta.” Diệp Phàm nện một quyền lên vách đá, mười mấy viên linh thạch cực phẩm lộ ra.

Bạch Vân Hi nhìn vách tường, kéo Diệp Phàm lại nói: “Ngươi nghỉ ngơi một chút đi, chờ linh lực khôi phục rồi lại tiếp tục.”

Diệp Phàm gật đầu: “Được.”

Diệp Phàm ngồi xuống, lấy ra một khối linh thạch cực phẩm khôi phục linh khí.

Bạch Vân Hi nhìn vách tường, thầm nghĩ: Linh thạch cực phẩm nhiều như vậy, nói không chừng lại sắp đào được tiên tinh, đại ca không ở đây, muốn bảo vệ được tiên tinh chỉ có thể dựa vào bọn họ, vẫn nên cẩn thận một chút cho thỏa đáng.

-------------------------

Diệp Khải Hiền đứng bên miệng núi lửa, nhìn cây quạt bên trong ngọn lửa, hỏi: “Có phải sắp xong rồi không?”

Hứa Minh Dương gật đầu: “Đúng vậy, sắp xong rồi, cây quạt này đã bắt đầu hấp thu dung nham, nhưng vài loại linh vũ vẫn chưa dung hợp hoàn toàn.”

Cây quạt phiêu phù bên trong dung nham, hư ảnh Phượng Hoàng, Kim Ô, Tất Phương Điểu lần lượt bay ra.

Diệp Khải Hiền nhìn Hứa Minh Dương, hỏi: “Đây là làm sao thế?”

Hứa Minh Dương hưng phấn nói: “Không biết, nhưng hẳn không phải chuyện xấu gì.” Pháp khí đặc biệt lợi hại khi thành hình sẽ dẫn phát ra dị tượng, Hứa Minh Dương nhìn hư ảnh trên không trung, vừa mong chờ lại vừa lo lắng.

Diệp Khải Hiền cau mày lại: “A Phàm nói, hoàn cảnh ở nơi này đặc thù, phù chú Thiên cấp thành hình cũng không dẫn phát ra dị tượng gì, có thể dẫn phát ra dị tượng, nhất định là pháp khí Thánh cấp, A Dương, ngươi luyện chế ra pháp khí Thánh cấp!”

Hứa Minh Dương khẩn trương nói: “Hiện tại nói như vậy vẫn còn quá sớm.”

Phượng Linh Phiến xoay tròn bên trong hỏa mạch, dung nham giống như dòng xoáy quấn vào bên trong cây quạt, Phượng Linh Phiến hồng quang đại thịnh.

Ánh lửa đỏ rực xuyên thấu không trung, hỏa trụ cao chừng hơn 1000 mét, dẫn tới không ít tu sĩ trong bí cảnh chú ý.

Lê Dục trừng lớn mắt nhìn cột sáng màu đỏ trên không trong: “Lê Dĩnh, ta cảm giác được hơi thở của Phượng Linh Phiến.”

Lê Dĩnh nắm chặt nắm tay, làm chủ nhân tiền nhiệm của Phượng Linh Phiến, Lê Dĩnh rất rõ ràng về hơi thở này.

“Là Phượng Linh Phiến, nhưng lại không phải Phượng Linh Phiến, bên trong Phượng Linh Phiến dung nhập linh vũ của mấy loại thần điểu khác, uy lực cao hơn Phượng Linh Phiến trước đây nhiều.” Lê Dĩnh nắm chặt nắm tay nói.

Lê Dục cau mày lại: “Không ngờ đạo lữ của kiếm tu kia lại có thể thăng cấp phẩm chất của Phượng Linh Phiến, tu sĩ của Bích Vân Tông hình như không có ai là đơn giản.”

“Không có gì kỳ quái, trên tay Diệp Phàm còn có Kim Ô Vũ cùng Tất Phương Vũ mà.” Kim Ô cùng Tất Phương đều là thần điểu khó gặp ở Trung Đại Lục, có hai loại lông vũ ấy, muốn thăng cấp Phượng Linh Phiến là chuyện rất dễ dàng, đương nhiên, cho dù linh tài trác tuyệt, nhưng nếu trình độ luyện khí của luyện khí sư không đủ cao, vậy cũng chỉ có thể lãng phí mà thôi.

----------------------

“Thu!” Hứa Minh Dương vung tay, cây quạt liền dừng trên tay Hứa Minh Dương.

Sau khi thu quạt, mạch hỏa dung nham có thể là bởi vì bị hấp thu hết linh khí, trực tiếp đọng lại kết tinh.

Hứa Minh Dương mở quạt ra, nhẹ nhàng vung lên, một ngọn núi xa xa trực tiếp nổ bạo.

Diệp Khải Hiền kinh ngạc cảm thán: “Thật lợi hại, hình như tới Thánh cấp.”

Hứa Minh Dương lắc đầu: “Không có, vẫn cách Thánh cấp một đoạn xa, nhưng hẳn là vẫn tới trình độ bán Thánh cấp.”

Diệp Khải Hiền nhìn Hứa Minh Dương: “Nếu như ngươi thích cây quạt này, ta bảo A Phàm nhường nó cho ngươi?”

Hứa Minh Dương cười nói: “Diệp Phàm có Thiên Hỏa, cây quạt này thích hợp với hắn nhất, hơn nữa, cây quạt này cho ta sử dụng khá là khó khăn, lấy linh lực của ta, chỉ có thể phát động cây quạt này một lần, sau đó liền mặc người xâu xé.”

Hứa Minh Dương thưởng thức cây quạt trong tay, yêu thích không nỡ buông.

Phượng Linh Phiến uy lực kinh người, Hứa Minh Dương tự nhiên là động tâm, nhưng Diệp Phàm coi trọng cây quạt này, Hứa Minh Dương tự nhiên sẽ không tranh với Diệp Phàm, làm Diệp Khải Hiền phải khó xử, nhưng Diệp Khải Hiền nói thế kia liền khiến Hứa Minh Dương khá là ngượng ngùng.

Hứa Minh Dương thầm nghĩ: Trong tay hắn vẫn còn một ít Kim Ô Vũ cùng Tất Phương Vũ, có thể luyện chế một cây quạt khác, tuy rằng phẩm chất cùng uy lực sẽ kém một chút, nhưng sẽ càng thích hợp với hắn hơn.

Diệp Khải Hiền nhìn Hứa Minh Dương, nói: “Vậy được rồi.”

Lê Dục chớp chớp mắt, cứng đờ quay đầu lại nhìn Lê Dĩnh: “Ta vừa mới dùng linh hồn lực xem qua, cây quạt kia nhẹ nhàng vung lên, ngọn núi đối diện liền nổ, mấy người kia vốn dĩ đã lợi hại, hiện tại nhiều thêm cây quạt này……”

Lê Dĩnh gật đầu: “Ta thấy rồi.” Nghĩ đến pháp bảo trước đây bị người khác tế luyện lại lần nữa, Lê Dĩnh có một loại cảm giác nói không nên lời.

-----------------------------------