Chương 1050

“Bọn họ ra rồi, động thủ!” Hà Thiên Ngọc nói.

Mấy tu sĩ đồng thời ra tay, ngăn cản một tu sĩ Nguyên Anh của Huyết Quỷ Tông, Lê Dục, Lê Dĩnh cũng ở trong đó.

Lúc trước sau khi được Diệp Phàm cứu, Lê Dục cùng Lê Dĩnh liền vội vã rời đi.

Năm lần bảy lượt tao ngộ hãm hại bên trong bí cảnh đã tiêu ma gần hết sạch ngạo khí của Lê Dục cùng Lê Dĩnh, sau khi gặp hai tu sĩ của Thiên Xảo Tông bên trong bí cảnh, bọn họ liền tạm thời hợp tác với tu sĩ của Thiên Xảo Tông.

Quan hệ của Thiên Xảo Tông cùng Tiên Đan Môn không tệ lắm, tuy rằng tu vi của Lê Dục cùng Lê Dĩnh có hơi không đủ, nhưng làm đan sư Thiên cấp, sau khi gia nhập đội ngũ của Thiên Xảo Tông, hai người liền phụ trách luyện chế đan dược. Bên trong bí cảnh lượng tiêu hao của đan dược là cực kỳ lớn, chưa kể số lượng đan sư còn rất ít.

“Lấy về rồi!” Lê Dục cầm Rìu Khai Thiên, bộ dáng rất là hưng phấn.

Sau khi gϊếŧ chết tu sĩ lạc đàn của Huyết Quỷ Tông kia, mọi người ngoài ý muốn phát hiện ra Rìu Khai Thiên bên trong nhẫn không gian của người nọ, Lê Dục thuận lợi cầm pháp khí về, tâm tình rất là không tệ, tâm tình của Lê Dĩnh liền không tốt lắm.

Lưu Tế Thâm áy náy nhìn Lê Dĩnh: “Xin lỗi Lê tiểu thư, Phượng Linh Phiến của ngươi không có trong nhẫn không gian của người này.”

Lê Dĩnh cau mày nói: “Ta biết, chuyện này cũng không còn cách nào khác, có thể tìm về Rìu Khai Thiên đã rất tốt rồi.”

Lưu Tế Thâm thấy Lê Dĩnh bộ dáng mất mát, đề nghị: “Có năm tu sĩ của Huyết Quỷ Tông chết trên tay đám người Diệp Khải Hiền, Phượng Linh Phiến của Lê tiểu thư rất có khả năng ở trong tay của bọn họ, ngươi có thể thử dùng linh thảo đổi về.”

Lê Dĩnh lắc đầu: “Bỏ đi, Diệp Phàm rất khó chơi.” Lúc trước thề với Diệp Phàm nàng chui chỗ trống, Lê Dĩnh vẫn luôn kiêng kị Diệp Phàm không thôi, theo bản năng liền muốn tránh né.

“Đúng là rất khó chơi, thực lực của kiếm tu kia rất kinh người, nếu không phải bọn họ đào ra tiên tinh, chỉ sợ Huyết Quỷ Tông cũng không muốn động đến bọn họ.” Hà Thiên Ngọc nhịn không được nói.

Lê Dĩnh híp mắt, “Đúng là một đám thấy lợi tối mắt!”

Lưu Tế Thâm hâm mộ nói: “Đã có thể khai quật ra tiên tinh, vậy liền đại biểu bọn họ thu hoạch về không ít linh thạch cực phẩm, khó trách sẽ chọc cho người khác đỏ mắt.” Tiên tinh a! Nếu mấy tu sĩ của Huyết Quỷ Tông không ra tay, chỉ sợ cũng sẽ có thế lực khác không nhịn được, nhưng có Huyết Quỷ Tông làm vết xe đổ, hẳn là không còn ai đánh chủ ý tới bọn họ nữa.

Hà Thiên Ngọc rầu rĩ nhìn Lưu Tế Thâm: “Ngươi đang suy nghĩ cái gì đấy, vết xe đổ còn ở ngay trước mắt kìa.”

Lưu Tế Thâm cười nói: “Ngươi suy nghĩ nhiều, ta không có chủ ý đó! Ta đang hâm mộ thu hoạch của bọn họ mà thôi, không phải mọi người đều nói tu sĩ Nam Đại Lục đều rất yếu sao? Vậy mấy tên kia là người gì?”

“Đám người Huyết Quỷ Tông kia nuôi dưỡng rất nhiều âm hồn kỳ kỳ quái quái, khi đối chiến có thể nhiễu loạn tâm thần của đối thủ, nhưng đối diện với Bích Vân Tông, thứ kia hình như là không có hiệu quả gì!” Hà Thiên Ngọc nói.

“Sao có thể có hiệu quả.” Lê Dục nhịn không được nói.

Hắn từng kiến thức qua linh hồn lực của Diệp Phàm, tên kia còn thân mang Thiên Hỏa, âm hồn của tu sĩ Huyết Quỷ Tông chính là dùng linh hồn người chết luyện thành, Diệp Phàm chính là khắc tinh của chúng nó, con heo béo tên Ngao Tiểu No của Diệp Phàm cũng rất quỷ dị, nó ngay cả hồn thể cũng ăn được.

Tu sĩ Huyết Quỷ Tông thả cái đám đó ra trước mặt Diệp Phàm chẳng khác nào đưa đồ ăn lên tận miệng đối thủ.

Hà Thiên Ngọc nhìn về phía Lê Dục, trong lòng khϊếp sợ.

Lực công kích bằng linh hồn lực của Lê Dục cực kỳ cường hãn, nhưng khi nhắc tới Diệp Phàm lại luôn một bộ dáng uất ức như con thỏ gặp lão hổ, có thể nghĩ được linh hồn lực của Diệp Phàm phải cường hãn cỡ nào.

------------------------