Chương 973

Lê Dĩnh vẫn luôn giám thị ở phụ cận Đoạt Hồn Hồ.

Trận pháp bên cạnh Đoạt Hồn Hồ vừa thành hình, lập tức liền dẫn tới sự chú ý của Lê Dĩnh.

Lê Dục cau mày, không vui nói: "Diệp Phàm kia cũng cẩn thận thật! Hắn bày ra trận pháp như vậy là đang đề phòng chúng ta sao?"

Lê Dĩnh rầu rĩ gật đầu: "Ta thấy hơn phân nửa là thế."

"Bản lĩnh của hắn không tệ! Nhanh như vậy liền bố trí ra một cái trận pháp Thiên cấp." Tuy rằng chỉ là trận pháp Thiên cấp hạ giai, nhưng nếu muốn công phá, vẫn cần chút thời gian.

Hành Tây chìm vào trong hồ, không lâu sau, nước hồ liền sôi sùng sục lên.

Trong hồ nước đang sôi trào, xuất hiện một cái lốc xoáy.

"Mắt trận ở trung tâm lốc xoáy." Bạch Vân Hi nói.

Diệp Phàm tung ra U Minh Kiếm, đâm thẳng về phía trung tâm lốc xoáy.

Bạch Vân Hi cảm thấy một kiếm này của Diệp Phàm giống như là đâm vào một cái khí cầu chứa đầy thuốc nổ.

Một kiếm chém lên, nước trong hồ sôi càng thêm kịch liệt.

Trên mặt hồ nổi lên sương mù dày đặc, Bạch Vân Hi cảm giác giống như là sơn vũ dục lai phong mãn lâu (nghĩa là cơn giông trước lúc mưa nguồn, trước khi xảy ra sự việc lớn thường có những biến cố báo hiệu bất thường).

Một con yêu thú tựa giả tựa thật từ trong hồ nhảy ra.

Lê Dĩnh nhìn về phía mặt hồ, trừng lớn mắt: "Âm Hồn Thú!"

Lê Dục cau mày lại, "Đúng rồi, dưới đáy hồ có Nhϊếp Hồn Trận, thời gian dài liền có Âm Hồn Thú sinh ra, xem thanh thế của Âm Hồn Thú này, hẳn là đã rất cường hãn."

Âm Hồn Thú chủ yếu có hai loại tác dụng, một là tu sĩ ma đạo sẽ luyện nhập Âm Hồn Thú vào pháp khí, gia tăng uy lực của pháp khí, pháp khí dung nhập Âm Hồn Thú khi công kích linh hồn có thể thu được hiệu quả kỳ diệu.

Âm Hồn Thú là do linh hồn lực biến dị mà thành, hồn lực của Âm Hồn Thú pha tạp, không có cách nào trực tiếp hấp thu, nhưng sau khi tinh luyện bằng thủ pháp đặc thù, có thể hóa thành hồn dịch, hồn dịch là một trong số ít thiên tài địa bảo có thể tăng cường linh hồn lực.

Lê Dục nguyên bản đã rất vừa lòng về linh hồn của mình, nhưng sau khi kiến thức qua hồn lực của Diệp Phàm, Lê Dục bức thiết muốn tăng linh hồn lực của mình lên.

Nhìn thấy Âm Hồn Thú, hai mắt Lê Dục lập tức sáng lên.

"Âm Hồn Thú này tựa hồ không dễ đối phó." Lê Dĩnh thầm nghĩ: Diệp Phàm trời sinh thần hồn, lại học Hồn Thủ Ấn, vậy hẳn là có thể ứng phó được Âm Hồn Thú.

Một cỗ cảm xúc hỗn loạn phẫn nộ, ghen ghét, ái mộ, v.v...... tràn vào trong thức hải của Diệp Phàm, Diệp Phàm cảm thấy đầu đau muốn nổ, hai mắt tức khắc đỏ lên.

Âm Hồn Thú hấp thu thất tình lục dục của sinh linh mà thành, có thể ảnh hưởng đến cảm xúc của người khác, khiến cho người ta suy nghĩ hỗn loạn, lâm vào điên cuồng.

Ngao Tiểu No rít gào ở bên tai Diệp Phàm, "Ngưng kết hồn ấn, đánh tan nó!"

Trong tiếng gầm gừ của Ngao Tiểu No, Diệp Phàm tìm về một chút lý trí.

Diệp Phàm nhanh chóng ngưng kết ra một con hồn thú, hồn thú đánh lên với Âm Hồn Thú, Âm Hồn Thú liên tục thất thủ, phát ra tiếng kêu gào kiệt lực.

Âm Hồn Thú nhất định phải được thu trước khi bị đánh tan, bằng không hồn lực sẽ tiêu tán, không thu được nữa.

Lê Dục vốn đang muốn chờ Diệp Phàm cùng Âm Hồn Thú lưỡng bại câu thương lại ra tay, nhưng thấy Âm Hồn Thú trước mặt hồn thú mà Diệp Phàm kết ra không có chút sức phản kháng nào, tức khắc không ngồi yên được nữa.

Lê Dục vội vã nện một rìu lên trận pháp mà Diệp Phàm bố trí.

Ngao Tiểu No bất mãn nhìn Lê Dục một cái: "Vướng chân vướng tay, chỉ biết ăn không uống không."

"Diệp Phàm, động tác nhanh lên!" Ngao Tiểu No hai mắt tỏa sáng thúc giục.

Hồn thú của Diệp Phàm đâm về phía Âm Hồn Thú, Âm Hồn Thú nháy mắt chia năm xẻ bảy, biến thành từng đạo hồn ti.

---------------------------------------