Chương 961

Đại sảnh Đan Cốc.

"Đan Vọng đạo hữu, Diệp Phàm kia khi nào thì rời khỏi Bích Vân Tông?" Lê Dĩnh nâng cằm, lười biếng hỏi.

"Đại khái sắp rồi, hắn rất có hứng thú với Lưu Vân Tinh Ti, hẳn là sẽ tự mình ra mặt." Đan Vọng nói.

"Theo ta thấy, trực tiếp đi Bích Vân Tông mang Đan Tháp về là được, cần gì phải phiền toái như vậy?" Lê Dục nóng nảy nói.

Đan Vọng do dự nhìn Lê Dục: "Cái này, không ổn lắm đi."

Lê Dĩnh gật đầu: "Đúng là không ổn, cái đám nhà quê Bích Vân Tông kia căn bản không biết ngươi là ai, nếu ngươi làm như vậy, cẩn thận bị đánh chết."

"Làm việc với cái đám dân bản xứ không có kiến thức này đúng là phiền toái." Lê Dục hừ lạnh.

Đan Mặc nhìn Lê Dục cùng Lê Dĩnh, không nói thêm gì, một gia tộc muốn bồi dưỡng ra một đan sư tuyệt đỉnh không dễ dàng, Lê gia đời này lại một lần ra hai thiên tài tuyệt thế, linh hồn lực của Lê Dục cùng Lê Dĩnh rất hồn hậu, một Kim Hỏa song linh căn, một Hỏa Mộc song linh căn, đều là mầm mống tốt để luyện đan.

Lần này hai người tới đều là vì Đan Tháp, lão tổ Lê gia tuy rằng không nói, nhưng quyền sở hữu Đan Tháp lại trực tiếp ảnh hưởng tới vị trí cốc chủ tương lai của Tiên Đan Môn.

"Đan Vọng đạo hữu, Diệp Khải Hiền kia rốt cuộc là người thế nào mà lại khiến ngươi kiêng kỵ như vậy?" Lê Dĩnh lười biếng hỏi.

Đan Vọng cau mày, Lê Dĩnh là tu sĩ Trung Đại Lục, lại có lão tổ Hóa Thần chống lưng, thái độ đối với hắn rất là tùy ý.

"Diệp Khải Hiền là một tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ, nhưng lão tổ Hóa Thần Thần Phong Tông cũng không làm gì được hắn." Đan Vọng nói.

Lê Dục khinh thường cười nhạo: "Một tu sĩ Hóa Thần lại không làm gì được một tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ, Hóa Thần này cũng đủ vô dụng!"

Lê Dĩnh khẽ hừ một tiếng: "Nhất định là một ngụy Hóa Thần."

Đan Vọng tò mò hỏi: "Ngụy Hóa Thần là cái gì?"

Lê Dĩnh nhìn Đan Vọng một cái, rất là khinh thường Đan Vọng kiến thức hạn hẹp.

Lê Dục ngạo nghễ giải thích: "Tu sĩ Hóa Thần có thể hình thành lĩnh vực của chính mình, lĩnh vực mạnh hay yếu trực tiếp quyết định đến thực lực của Hóa Thần đó. Ở Nam Đại Lục, tu sĩ Hóa Thần gần như chỉ có thể hình thành nên ngụy lĩnh vực, lĩnh vực của tu sĩ Hóa Thần chân chính rất khó công phá."

Lê Dĩnh nhàn nhạt nhìn Lê Dục một cái, nói: "Linh khí ở Nam Đại Lục quá mỏng manh, có thể hình thành nên ngụy lĩnh vực đã rất không dễ dàng, ngươi không cần quá cưỡng cầu."

Đan Vọng nghe Lê Dục cùng Lê Dĩnh nói chuyện, trong lòng không quá thoải mái, nhưng cũng không nói thêm gì.

"Diệp Khải Hiền đã bị dụ đi rồi sao? Nếu hắn không đi, ta ngược lại khá là muốn gặp hắn một lần, xem xem thiên tài mà cả Nam Đại Lục đồn thổi có phải hư danh hay không, rất nhiều thiên tài ở Nam Đại Lục tới Trung Đại Lục rồi liền mờ nhạt trong biển người." Lê Dục thỏa thuê đắc ý nói.

Đan Vọng nhìn Lê Dục, không khỏi cảm thấy hối hận chính mình làm điều thừa, thầm nghĩ: Nếu có thể để Diệp Khải Hiền giáo huấn cái tên này một trận là tốt nhất.

Lê Dĩnh không cho là đúng nói: "Linh khí ở nơi này quá loãng, chúng ta tốc chiến tốc thắng đi, sớm làm xong chuyện, sớm rời khỏi nơi này."

Lê Dục gật đầu: "Nói cũng phải."

"Diệp Phàm kia mới kết thành Nguyên Anh thôi sao?" Lê Dĩnh hỏi.

Đan Vọng gật đầu: "Đúng vậy, nhưng Diệp Phàm ở Kim Đan kỳ từng gϊếŧ hậu duệ của Cửu Đầu Xà Thất Đầu Xà, rất khó lường."

Lê Dục không vui nhìn Đan Vọng: "Chỉ là một Nguyên Anh sơ kỳ mà thôi, có thể khó lường tới đâu, ngươi tốt xấu gì cũng đã tiến vào Nguyên Anh nhiều năm, sao lại để bị một hậu bối dọa thành như vậy."

"Nếu như thật là hậu duệ của Cửu Đầu Xà Thất Đầu Xà, vậy đúng là khó lường." Lê Dĩnh nói.

"Khẳng định nhận sai, cũng không phải có thêm mấy cái đầu liền nhất định là hậu duệ của hung thú thượng cổ Cửu Đầu Xà, có mấy con xà bộ dáng dị dạng cũng sẽ có bảy cái đầu, ta ở Kim Đan kỳ cũng không phải chưa từng gϊếŧ qua." Lê Dục cao ngạo nói.

Đan Vọng có tâm muốn dặn dò thêm mấy câu, thấy Lê Dục cùng Lê Dĩnh bộ dáng cao ngạo, liền im lặng.

---------------------------------------