Chương 1361

Đôi tình lữ nọ tu luyện công pháp song tu, tinh thông các loại tư thế, làm Diệp Phàm xem mà rất được mở mang tầm mắt.

Diệp Phàm xem xong lại không nhịn được mà quấn lấy Bạch Vân Hi thảo luận hai tu sĩ kia dùng tư thế yêu cầu độ cao gì, chính Diệp Phàm không cảm thấy sao, nhưng Bạch Vân Hi lại nghe đến đỏ bừng mặt.

“Vân Hi, ngươi có thể làm như thế với ta không?” Diệp Phàm nhìn Bạch Vân Hi.

“Làm cái gì?” Bạch Vân Hi hỏi.

Diệp Phàm chỉ chỉ miệng mình: “Chủ động hôn ta!”

Bạch Vân Hi cúi đầu hôn lên khóe miệng của Diệp Phàm một cái, Diệp Phàm tức khắc hai mắt sáng rực, nói: “Còn nữa……”

“Hết rồi!” Bạch Vân Hi kiên quyết cắt ngang.

Diệp Phàm nhìn sắc mặt của Bạch Vân Hi, không tiếp tục dây dưa nữa.

Vài ngày sau, Diệp Phàm theo thường lệ nhìn trộm hai người nọ lăn giường, hai tu sĩ đều nhiệt tình như lửa, Diệp Phàm xem ngon lành vô cùng.

Đang lúc Diệp Phàm muốn rút linh hồn lực về, nữ tu đột nhiên trở mặt, không chút do dự gϊếŧ chết nam tu đang sa vào niềm vui cá nước thân mật, cướp lấy chìa khóa của nam tu.

Diệp Phàm bị hành vi lưu loát gϊếŧ chết người bên gối của nữ tu dọa sợ.

Bạch Vân Hi thấy sắc mặt của Diệp Phàm trắng bệch, hỏi: “Làm sao vậy?”

Bạch Vân Hi xem một lần đông cung sống xong liền không quan sát hai người nọ nữa, chỉ có Diệp Phàm là hứng thú bừng bừng nhìn không biết mệt, Diệp Phàm chớp mắt mấy cái, đáp: “Vân Hi, nữ tu đó gϊếŧ chết nam tu rồi.”

Bạch Vân Hi gật đầu, nhẹ nhàng “À” một tiếng.

Diệp Phàm thấy Bạch Vân Hi rất bình tĩnh, khó hiểu hỏi: “Vân Hi, ngươi không kinh ngạc sao?”

Bạch Vân Hi lắc đầu: “Bình thường, ta đã sớm cảm thấy hai tu sĩ đó quái quái rồi, công pháp mà nữ tu tu luyện thuộc hợp hoan đạo, khi đạo lữ ý loạn tình mê nàng có thể xuất kỳ bất ý.” Bạch Vân Hi ở tu chân giới một thời gian, đã sớm chứng kiến rất nhiều cảnh tượng đạo lữ phản bội lẫn nhau, cho nên không hề cảm thấy kỳ quái.

Diệp Phàm khó hiểu nói: “Nhưng rõ ràng trước đó tình cảm của bọn họ rất tốt.”

Bạch Vân Hi giảo hoạt cười nhìn Diệp Phàm: “Hiện tại ngươi còn muốn ta làm với ngươi giống như nữ tu làm với nam tu đó không?”

Diệp Phàm ngượng ngùng cười: “Vân Hi ngươi thật là……” Diệp Phàm thở dài: “Không ngờ rằng đột nhiên lại nhìn thấy cảnh tượng như vậy, làm ta sợ muốn chết.”

“Nữ tu đó đột nhiên trở mặt làm cho ngươi sợ đến mắc bệnh liệt dương sao?” Bạch Vân Hi thầm nghĩ: Cũng không biết lần rình coi này có làm Diệp Phàm để lại bóng ma tâm lý không.

Diệp Phàm hung tợn trừng mắt nhìn Bạch Vân Hi một cái, rầu rĩ nói: “Vân Hi, ngươi quá coi thường ta rồi, chút tình cảnh đó có thể dọa sợ ta sao?”

Bạch Vân Hi cười cười: “Ai biết được, ngươi ít xem mấy cảnh đó thôi, cẩn thận bị đau mắt hột.”

Diệp Phàm thở dài: “Ta có biện pháp nào đâu, ở đây không có ai bán đĩa mà!”

Bạch Vân Hi: “……”

------------------------------------------------------------------