Đau mất hai tay, Liễu Thiên Lộ đau đến trời đất đen kịt, máu từ cánh tay tàn của hắn ta chảy xuôi mà ra.
“Tiểu phế vật, ngươi, ngươi dám đối xử với ta như vậy?”
“Ha ha ha, nơi này chỉ có hai người chúng ta, ta có gì mà không dám?”
Nhìn Liễu Thiên Kỳ cười vẻ mặt đắc ý, Liễu Thiên Lộ cắn chặt răng. “Ta, ta muốn đi nói cho gia gia, ta muốn ngươi cũng nếm thử tư vị hồn tiên.”
“Ha ha ha, ngươi thật đúng là ngu xuẩn a, ngươi cảm thấy ngươi còn có cơ hội đó sao?” Nói rồi Liễu Thiên Kỳ lấy ra một pháp khí cấp hai phụ thân chuẩn bị cho hắn, một tòa Tiểu Kim Sơn lớn bằng bàn tay.
“Ngươi, ngươi dám động đến ta, phụ thân ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!” Nhìn thấy đối phương lấy ra pháp khí, giờ này khắc này Liễu Thiên Lộ mới cảm giác được sợ hãi, hơn nữa là sợ hãi chưa bao giờ có.
“Ha ha ha, cha ta là Kim Đan, cha ngươi là Trúc Cơ. Ngươi cảm thấy cha ngươi so với cha ta lợi hại hơn sao?” Nói rồi Liễu Thiên Kỳ tung ra Kim Sơn trong tay.
“A, không, không!” Nhìn Kim Sơn bị ném qua, đón gió mà lên, rất nhanh liền to đến nửa người, bay thẳng đến muốn đập vào trên đầu mình, Liễu Thiên Lộ kêu thảm thiết ra tiếng.
Liễu Thiên Kỳ cúi đầu, nhìn huyết nhục mơ hồ và thịt nát đầy đất, hắn nhướng nhướng mày, tiến lên nhặt kim tháp lên, đầu ngón tay thả ra một đạo cột nước, rửa kim tháp sạch sẽ rồi sau đó mới niệm động chú ngữ thu nhỏ kim tháp lại.
"Pháp khí cấp hai quả nhiên là không tồi nhỉ!” Nhìn kim tháp trong tay khôi phục về lớn bằng bàn tay, Liễu Thiên Kỳ vừa lòng mà thu vào nhẫn không gian.
Lấy ra ba tấm Hỏa phù, Liễu Thiên Kỳ trực tiếp thiêu thi thể Liễu Thiên Lộ không còn một mảnh, rồi sau đó phá vỡ kết giới của Liễu Thiên Lộ, thả ra yêu mã của mình, nhanh chóng rời khỏi nơi này.
————————————————
Hai tháng sau,
Liễu Thiên Kỳ một đường nhìn bản đồ, một bên lên đường một bên dò hỏi, trên đường lại đi ước chừng khoảng một tháng, rốt cuộc đã tìm được Nguyệt Ảnh sơn.
Nghe thôn dân gần đây nói, bên Nguyệt Ảnh sơn này yêu thú rất nhiều, từ trước yêu thú đã thường xuyên thích đến phụ cận ăn thịt người. Cho nên thôn dân trong vòng phạm vi trăm dặm đều đã chết chết, chạy chạy, nội trong trăm dặm đã không còn người nào cư trú.
Ở chân núi, Liễu Thiên Kỳ thu hồi yêu mã lại. Nhưng hắn cũng không vội vã vào núi, mà là cẩn thận mà hồi tưởng lại giới thiệu bên trong nguyên tác với Nguyệt Ảnh sơn này.
Hắn nhớ rõ trong nguyên tác hình như nói, nữ chính và Liễu Ti là trong một sơn động yêu thú tìm được Kim Diệp thảo và Kim Diệp tuyền. Yêu thú kia gọi là, gọi là, yêu thú kia gọi là Tam Vĩ Yêu Sư*, là yêu thú cấp ba, tương đương với thực lực Trúc Cơ sơ kỳ, thực lực tương đương với nữ chính. Hai người nữ chính và Liễu Ti cũng phế thật lớn sức lực mới gϊếŧ chết được yêu thú kia, đoạt được cơ duyên kia.
(*sư tử ba đuôi)
“Tam Vĩ Yêu Sư!” Gia hỏa này không phải dễ đối phó! Xem ra là một trận đánh ác liệt!
Ở dưới chân núi nghỉ ngơi ba ngày, ngày thứ tư, Liễu Thiên Kỳ dán lên Ẩn Thân phù, một mình lên núi.
Bởi vì mục tiêu rất minh xác, cho nên Liễu Thiên Kỳ cũng không ở bên ngoài lãng phí thời gian nhiều, trực tiếp leo về hướng sào huyệt Tam Vĩ Yêu Sư, khu vực Đông Bắc núi lớn.
Trên đường, gặp được một con hai con yêu thú cấp một hoặc cấp hai, Liễu Thiên Kỳ sẽ chọn lựa săn gϊếŧ một hai con như vậy, gặp mấy con thực lực mạnh thì trực tiếp đường vòng rời đi.
Bởi vì bên trong nguyên tác chỉ nói ở phía đông bắc, cũng không có nói vị trí cụ thể, nên Liễu Thiên Kỳ ở trong núi vòng đi vòng lại tìm rất lâu mới tìm được động phủ của tam vĩ yêu thú này.
Tam Vĩ Yêu Sư là yêu thú cấp ba, cho nên trong lãnh địa của nó cũng không có yêu thú khác lui tới, bên này chỉ có mỗi mình nó.
Huyệt động của Tam Vĩ Yêu Sư ở bên một dòng suối nhỏ, cạnh huyệt động mọc đầy tùng mộc cao cỡ hai người.
Khu rừng cây có sơn có thủy, ngay cả Liễu Thiên Kỳ cũng cảm thấy Tam Vĩ Yêu Sư này có quan điểm thẩm mỹ vô cùng tốt, thế mà tìm một nơi thế ngoại đào nguyên cư trú.
Suy nghĩ một chút nữa, trong động phủ đối phương có Kim Diệp tuyền kia, Liễu Thiên Kỳ càng cảm thấy được gia hỏa này rất biết hưởng thụ.
Ở khoảng cách ngoài huyệt động Tam Vĩ Yêu Sư hơn trăm mét, Liễu Thiên Kỳ đào năm cái hố đất nhỏ, đem công kích phù phụ thân cho hắn bỏ vào mỗi hố hai tấm, tinh tế lấp đất lại một chút. Sau đó, hắn lại đem một con yêu thú cấp hai mình săn được đặt ở giữa năm cái hố này.
Sau khi chuẩn bị tốt hết thảy, Liễu Thiên Kỳ lén lút núp vào, chờ đợi cá lớn cắn câu. Cứ việc trên người Liễu Thiên Kỳ có Ẩn Thân phù, nhưng mà đối phương dù sao cũng có thực lực cấp ba, có thể xuyên qua nhìn thấy hắn hay không, bản thân hắn cũng không biết. Cho nên, hắn không dám dựa vào quá gần, chỉ có thể ở một bên lẳng lặng mà chờ.