chương 32_2

Hệ thống bỗng nhiên xuất hiện, “Wow, ký chủ, nàng ta đang dùng mỹ nhân kế với ngươi nha!”

Khương Lâm không để ý đến kẻ lỗ mãng là hệ thống, cũng không thèm để ý tới mỹ nhân diễm lệ trước mặt đang câu dẫn mình.

Chàng hỏi ngược lại, “Ta dựa vào cái gì mà cứu ngươi?”

Hòe Âm ôn nhu nói, “Nếu như có thể cứu được, thân thể này của Hòe Âm liền thuộc về Khương tiên sinh…”

“Ta đối với ngươi không có hứng thú.” Khương Lâm bày tỏ cự tuyệt, dưới ánh mắt ngạc nhiên của mỹ nhân, dứt khoát nói, “Ngược lại ta rất có hứng thú với bản thể của ngươi.”

Hòe Âm: ?

Khương Lâm nói, “Lời thề tâm ma, hueets thệ, khế ước chủ tớ, chính ngươi chọn một.”

Hòe Âm bị lời nói lãnh khốc vô tình của chàng kí©h thí©ɧ lại thổ một ngụm máu.

Nàng ta ho khan mấu tiếng, khó chịu nhìn Khương Lâm, “Tiên sinh không có chút lòng thương hoa tiếc ngọc nào sao? Là do Hòe Âm không đủ đẹp sao?”

Khương Lâm suy nghĩ một chút, nói, “Không có, dáng dấp ngươi đúng là rất đẹp, nhưng mà ta không có hứng thú.”

Chàng nhìn dáng vẻ của Hòe Âm dường như muốn hộc máu tiếp, sợ nàng ta chết, không nhịn được thúc giục, “Ngươi nhanh ra quyết định đi, ta nhìn bộ dáng này của ngươi, nói không chừng sắp không chịu nổi rồi.”

Hòe Âm:”…”

Nàng ta yên lặng nuốt ngụm máu tươi xuống, trong lòng rất rõ lời Khương Lâm nói rất đúng.

Coi như có lập huyết thệ, bất quá bị người ta khống chế. Nhưng nếu hôm nay không lập lời thề sợ rằng ngay cả mạng cũng không có.

Nàng ta cắn răng, “Ta thề!”

Khương Lâm hài lòng, từ Lan Nhược tự trở lại Hắc Sơn trại, tâm tình của chàng cực tối, trong không gian phỉ thúy, bên cạnh hồ nhỏ xanh thẳm có nhiều thêm một cây hòe không có tinh thân gì.

Sau khi hòe yêu lập huyết thệ trung thành với Khương Lâm xong, bất kể nàng ta có nguyện ý hay không, nàng ta căn bản không có cơ hội phản bội Khương Lâm.

Sau khi Khương Lâm lộ ra không gian phỉ thúy, nàng ta cảm nhận được trong đó có dư thừa kinh khí hệ mộc thuần khuyết, dường như không thèm chần chờ, nàng ta liền bán mình lần hai cho Khương Lâm, ký khế ước linh thực____ dù sao đã bán một lần rồi, nhiều thêm một lần cũng không có gì lớn.

Huống chi, so sánh với huyết thệ ban đầu, khế ước thứ hai nàng ta ký còn có nhiều chỗ tốt hơn.

Vốn là đang trong trang thái trọng thương sắp chết, bở vì khí khế ước linh thực mà trong nháy mắt tốt hơn nửa.

Mà ở trong không gian phỉ thúy, thương thế của nàng ta vốn cần nửa năm mới khỏi, vậy mà không quá nửa tháng trạng thái cũng đã hồi phục bảy, tám phần.

Đến khi thương thế của Hòe Âm không sai biệt lắm, Khương Lâm mới gọi nàng ta ra, bày tỏ bây giờ nàng ta đã tốt rồi, bây giờ có thể làm chính sự rồi.

Sau khi Hòe Âm thấy qua không gian phỉ thúy xong, càng cho là Khương Lâm là người thâm sâu khó lường, càng thu liễm tâm tư cẩn thân hơn.

Nàng ta cung kính chờ Khương Lâm phân phó.

Chuyện thứ nhất mà Khương Lâm nói, chính là để nàng ta đem yêu nữ, nữ quỷ trong tay, tất cả đều mang tới.

Tới lúc này,Hòe Âm còn chưa nhận ra chỗ nào không đúng.

Nàng ta là thuộc hạ của Khương Lâm, vì thế thuộc hạ của ả cũng phải nhận Khương Lâm làm chủ mới đúng.

Rồi sau đó oanh oanh yến yến của Lan Nhược thự đều tụ tập ở Hắc Sơn trại.

Rốt cuộc Khương Lâm cũng gặp được Nhϊếp Tiểu Thiến trong tiểu thuyết. Đúng là đại mỹ nhân, khí chất trong trẻo lạnh lùng.

Bất quá dưới gu thẩm mỹ trực nam của Khương Lâm, cảm thấy vóc dáng xinh đẹo của mấy người này cũng không sai biệt lắm, đẹp mắt liền xong chuyện.

Sau đó, chàng để cho những mỹ nhân này chia thành từng nhóm, từng bước từng bước nói ra sở trường của mình.

Nhóm mỹ nhân đầu óc mơ hồ, bất quá vẫn nghe lời nhẹ giới giới thiệu bản thân.

Người này nói mình đàn hay, người kia nói tài nghệ hội họa của mình khá, còn có điều chế hương…. tóm nay không có một ai biết về đồng ruộng.

Càng kỳ quái hơn chính là, còn có người nói sở trường của mình là chuyện phòng the.

Khương Lâm cau mày nghe xong, khí thế trên người càng trầm xuống.