Chương 35

"Mẹ chị không nghĩ như vậy." Vân Miên tự hào nâng cằm lên: "Mẹ nói chị là bảo bối của mẹ! Cho rất nhiều tiền cũng không thể thay thế được!”

Triệu Tiểu Lê nhìn bộ dáng Vân Miên khoe khoang, tức giận nâng cao cằm: "Mẹ em cũng rất yêu em! Em cũng là bảo bối của mẹ em!!”

Vân Miên tìm một tảng đá lớn giẫm lên, cố gắng để cao hơn Triệu Tiểu Lê, sau đó chống nạnh tuyên bố: "Mẹ chị tiết kiệm tiền cho chị đi học! Sau này chị chắc chắn sẽ trở thành người rất rất lợi hại, chị mới không phải là hàng hóa phải bù thêm tiền! ”

Triệu Tiểu Lê không phục, cũng dùng tay chân trèo lên tảng đá này, khí thế hung hăng chống nạnh: "Mẹ em cũng sẽ cho em đi học! Về sau em cũng sẽ trở thành người rất rất lợi hại, ai cũng không sánh bằng, em trai ruột của em cũng không bằng!!”

Vân Miên nghi hoặc nghiêng đầu: "Nhưng em không có em trai ruột mà? ”

Trong danh sách Vân Miên muốn đánh nhau, rõ ràng chỉ có em họ Triệu Vân Hải của cô thôi.

Khí thế Triệu Tiểu Lê thật vất vả mới ấp ủ được lại bị cô bé cắt ngang, nghẹn một hồi lâu, mới tức giận trừng mắt nhìn cô bé một cái: "Chị không hiểu, dù sao sau này em chắc chắn sẽ có một đứa em trai ruột đáng ghét!”

"Làm sao em biết?"

Vân Miên cực kỳ tò mò, cho dù là Triệu Tiểu Lê không muốn để ý tới cô bé nữa, cô bé tiếp theo leo núi một đường, đều nhịn không được hỏi hết câu này đến câu khác.

"Em trai ruột của em tên gì?"

"Tại sao em ghét em trai? Em ấy có lén ăn trứng của em không? Hay là lén lút đè chết gà con trong nhà?”

"Mẹ em không đánh em ấy sao? Mẹ chị đã nhéo tai chị còn nói muốn đánh gãy chân chị!”

"Tiểu Lê, Tiểu Lê, vậy em có biết em trai của chị là ai không? Em sẽ có chị trai, vậy chị cũng vậy, phải không? ”

"Em Tiểu Lê, mỗi em trai trên thế giới đều rất chán ghét sao? Vậy tại sao mọi người lại có em trai?”

Triệu Tiểu Lê: "..."

Bản thân Thôn Bá thật ra là mười vạn câu hỏi vì sao thành tinh sao?!

Cô cũng sắp không nhận ra hai chữ em trai này!!

Còn nữa, có phải Vân Miên đã vô tình tiết lộ ra thứ gì kỳ quái đúng không? Nguyên nhân cái chết của con gà nhà cô bé có phải là như vậy không? Mẹ cô bé không đánh gãy chân mà chỉ nhéo tai cô bé, bà ấy thật tốt bụng!!

May mà một đường ồn ào ầm ĩ, cuối cùng cũng đi tới nơi hôm qua gặp được nhân sâm.