Anh trấn an xoa xoa đỉnh đầu Vân Miên, nhìn quanh một vòng mấy bạn nhỏ xem náo nhiệt, khẽ cau mày nói: "Sắp đánh chuông lên lớp rồi, các em đừng chen chúc ở đây, mau trở về phòng học ngồi ôn bài, đợi lát nữa thầy sẽ kiểm tra bài tập.”
Là học sinh đều sợ đọc sách và kiểm tra bài tập về nhà, bởi vậy nên khi nghe những lời Hà Khai Tiến nói không đến một phút đồng hồ, mấy đứa nhỏ vừa mới chen chúc thành một đống lập tức giải tán.
Chỉ có Triệu Vân Đào còn nghẹn họng đứng bên cạnh anh không chịu rời đi, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Vân Miên, giống như là sợ cô bé ngụy biện lừa gạt thầy Hà.
"Hai người các em theo thầy vào đây trước đi." Hà Khai Tiến dẫn hai đứa nhỏ đi vào căn phòng bên phải mà anh dùng để sửa bài tập.
Bước vào căn phòng, anh ngồi trên ghế, trước tiên anh sửa bài trên quyển sổ giao bài tập về nhà hôm qua rồi đặt lên bàn làm việc, lại lấy ra giáo án dạy học, sau đó mới hỏi Vân Miên: "Em vào trường khi nào? ”
"Dạ lúc bảy giờ." Vân Miên nhỏ giọng nói ra thời gian hơi chính xác mà chú hệ thống cho.
"Vậy sau khi em vào trường, em đã đến những lớp học này chưa?" Hà Khai Tiến lại hỏi cô bé.
Đón ánh mắt ôn hòa của anh, Vân Miên hơi thả lỏng một chút, ngoan ngoãn lắc đầu: "Dạ chưa, em chỉ đứng ở bên ngoài một lúc, không có vào phòng học. ”
"Vậy Vân Đào, em nói cho thầy biết, lúc em vừa vào trường phát hiện Vân Miên đang ở đâu?" Hà Khai Tiến chuyển sang hỏi Triệu Vân Đào.
Triệu Vân Đào nín thở, cố gắng muốn chứng thực hành vi trộm cắp của Vân Miên, nhưng sau khi cẩn thận nhớ lại, vẫn hung ác nói: "Con nhóc này đứng bên ngoài lớp học của chúng ta.”
Hà Khai Tiến lại hỏi cậu nhóc: "Lúc đó, cửa lớp học trong trường đã mở ra chưa?"
“... Dạ chưa.” Triệu Vân Đào trả lời rồi lập tức nói: "Nhưng nó chắc chắn là muốn lén lút đến trộm đồ! Nếu không tại sao một người như nó lại tới trường của chúng ta sớm như vậy? Con nhóc này cũng đâu phải là học sinh của trường chúng ta! Mẹ của nó thậm chí còn không có tiền đóng học phí cho nó đi học, gia đình nó nghèo như vậy, chắc chắn là nó muốn đến trường ăn cắp tiền!!”
Vân Miên vốn yên lặng lắng nghe, nhưng khi nghe Triệu Vân Đào nói mẹ cô bé nghèo, sự giận dữ trong lòng cô bé đột nhiên dâng lên, cơ thể nho nhỏ như đạn pháo xông tới, hung hăng đυ.ng vào bụng Triệu Vân Đào, cậu nhóc không hề phòng bị bị đυ.ng đến lảo đảo.