Chương 8: [TG1] Theo Dõi Học Bá Cao Lãnh (8)

Editor: Cố Khanh

Cố Dục đã hiểu.

Hắn lộ ra ý cười nhu hòa, xoa xoa mái tóc hơi quăn mềm mại xõa tung của Tô Đào.

“Về sau còn có rất nhiều thời gian, không vội ở một khắc.”

"Tôi cũng rất muốn, nhưng vẫn là muốn từ từ tiến tới."

Vì thế, Cố Dục vẫn luôn ở áp chế bản tính của chính mình.

Tất cả mọi người coi hắn là trăng trên trời, tuyết trên núi cao, thanh lãnh sạch sẽ, không thể chạm đến, chỉ có chính hắn biết, từ nhỏ đến lớn, trong lòng hắn luôn nhốt một con dã thú hung mãnh ngang ngược.

Chỉ là đầu dã thú này rất ít khi đυ.ng tới con mồi, hắn cũng đối các loại đồ vật có thể dễ như trở bàn tay là lấy được không có hứng thú, nên vẫn luôn không có mất khống chế.

Chỉ có lần đó, hắn là thật sự tức giận.

Bất quá cũng may Tiểu Đào Tử của hắn, Tiểu Đào Tử ngọt ngào lại nhiều nước, cũng khát vọng hắn như hắn đối với cậu.

Chỉ cần nghĩ đến điều này, là có thể làm cho Cố Dục bình tĩnh lại.

Tô Đào vẻ mặt mộng bức.

Cố Dục lời này, là đang tỏ vẻ hắn cũng có ý với Đường Tiểu Điềm, khuyên cậu hảo hảo học tập không được yêu đương sao?

Nhưng mà vì phòng ngừa Cố Dục thật sự cắm rễ ở đây, ở hai lần kiểm tra kế tiếp, Tô Đào đều thi ra thành tích tiếp cận mãn phân..

Các lão sư không nghĩ tới lúc này còn có thể nhảy ra một con hắc mã, mỗi người đều ái kêu Tô Đào trả lời vấn đề, Tô Đào trả lời trôi chảy, còn bị chủ nhiệm lớp tìm đi tâm sự, cậu đem tiến bộ công lao đều đưa cho người dạy kèm là Cố Dục.

Các bạn học lúc này mới phát hiện, hàng năm rũ đầu, oa ở trong góc tối tăm thiếu niên, cư nhiên là cái soái ca có điểm trẻ con phì tóc xoã tung hơi quăn hệ nãi manh!

Bộ dáng ngẫu nhiên bị Cố Dục dọa đến cũng thật đáng yêu!

Bọn họ tựa hồ có điểm lý giải, vì cái gì Cố Dục cùng những người khác đều là lễ phép không thân cận, đối trợ giúp Tô Đào liền như vậy tận tâm tận lực.

Khuê mật của Đường Tiểu Điềm là người chú ý hai người họ nhiều nhất toàn.

Muốn cô nói, giáo thảo cao lãnh cấm dục Cố Dục rõ ràng chính là động phàm tâm, học cùng lớp ba năm có khi nào thấy hắn nhiệt tình trợ giúp quá đồng học như vậy a!

Cố tình những người khác đều chỉ hâm mộ Tô Đào có thể được Cố Dục phụ đạo, thành tích bay nhanh tăng lên, cũng chưa bắt được trọng điểm!

Đều cao tam, lớp học cơ bản đều là người trưởng thành rồi, lại là ban trọng điểm, chủ nhiệm lớp cơ bản không nhìn chằm chằm tiết tự học buổi tối, mà bọn học sinh cũng làm thực hảo.

Khuê mật trộm lôi kéo tay áo của Đường Tiểu Điềm, làm mặt quỷ cho ném cho cô tờ giấy.

“Mau xem, Cố Dục đang sờ cổ Tô Đào a!”

Đường Tiểu Điềm vô ngữ liếc khuê mật đang hưng phấn đến mặt đỏ tai hồng một cái, tự nhiên quay đầu nhìn lại.

Quả nhiên, tiết tự học buổi tối Cố Dục lại ngồi xuống bên cạnh Tô Đào, một cái chỗ ngồi nho nhỏ, hai cái nam sinh giống như anh nhi liên thể kề tại một chỗ.

Cái gọi là sờ cổ, chỉ là tay Cố Dục để ở sau cổ Tô Đào mà thôi.

Không biết vì sao, Đường Tiểu Điềm từ động tác này cảm nhận được một loại cảnh cáo của dã thú đang bảo vệ lãnh địa.

Nhưng mà……

Tâm tình Đường Tiểu Điềm phức tạp xoa nhẹ đoàn giấy, quả nhiên, sau khi Tô Đào phát hiện cô đang nhìn lièn hướng về phía cô cười một cái, chỗ lõm ở khóe môi hiện ra một cái má lúm đồng tiền nhỏ.

Có điểm tùy tính, như là đang cùng bằng hữu chào hỏi, nhưng ở trên gương mặt nhuyễn manh kia của cậu, liền có vẻ vừa ngọt vừa ngoan ngoãn.

Má lúm đồng tiền vừa xuất hiện chưa được bao lâu đã bị Cố Dục che mất, mắt thấy hai người kia lại ghé vào cùng nhau không biết nói cái gì đó, Cố Dục động tác thực bá đạo, lại như là đang hống người.

Khuê mật của cô chú ý toàn bộ hành trình đã hưng phấn đến có thể đề bút viết mười ba trang giấy thi, Đường Tiểu Điềm vỗ vỗ gương mặt đang nóng lên, nhịn không được buông tiếng thở dài.

Cố Dục không phát hiện, khuê mật cũng không phát hiện, nhưng cô là đương sự, là người hiểu rõ nhất.

Lần đó Tô Đào muốn phương thức liên hệ của cô, tuy rằng lúc sau không có liêu, nhưng gặp được cô ôm một xấp bài tác nghiệp sẽ giúp cô, mỗi khi phát hiện cô nhìn lên đều sẽ cho dáp lại cô một chút.

Chính là cũng không nói rõ, Đường Tiểu Điềm đối loại không khí mịt mờ ái muội này phi thường không thích ứng, muốn tìm Tô Đào nói chuyện lại không có dũng khí.

Mỗi lần cô hướng chỗ Tô Đào đi tới, ánh mắt của Cố Dục lại lạnh lùng đảo qua, giống như một con quái thú đang bảo vệ bảo bối, bắp chân Đường Tiểu Điềm đều nhũn ra, lập tức đi đường vòng.

Bên này, chỉ cười một cái cũng bị Cố Dục ấn miệng Tô Đào nổi giận.

Cậu khí thế hung hăng vén tay áo, ý bảo Cố Dục đi ra ngoài đấu một chọi một.

Quản thiên quản địa quản không khí, đừng tưởng rằng cậu là nam chủ tôi liền không đánh cậu!

--------------------------------------

Xin lỗi m.n vì tui lười quá QAQ