Tiết đầu tiên của buổi chiều, lớp trưởng cầm bảng thành tích của học kỳ này bước vào lớp.
Nhóm hỗ trợ lẫn nhau học tập có ít nhất hai người, nhiều nhất sáu người.
Đường Tiểu Điềm thành tích nằm trong top 10, Cố Dục năm nào cũng đứng top 1, điểm phẩy trung bình đều cao đến độ khiến người khác nhìn vào mà hít thở không thông.
Tô Đào mấy lần kiểm tra sau đều thi rất tốt, nhưng những lần trước đó đều bị đội sổ, vì vậy bị kéo điểm phẩy xuống rất nghiêm trọng, điểm phẩy trung bình ở mức gần cuối, chênh vênh với mấy người học đuối.
Về chuyện lập nhóm này tháng trước thầy giáo đã thông báo trước, Cố Dục cùng từng giúp đỡ Tô Đào một lần, Tô Đào tự nhiên sẽ chung nhóm với hắn.
Như vậy, cậu cũng không cần bị bạn học lạ mặt bổ túc kiến thức, cũng tiện làm đoạn cốt truyện chia rẽ nam nữ chủ.
Trong nguyên tác, Cố Dục không muốn ở chung với người khác, mà Đường Tiểu Điềm gần đây bị theo dõi dẫn đến thành tích bị giảm xuống. Hai người liền bắt tay hợp tác, tạo thành một nhóm ngoài việc hỏi chuyện nhảm nhí thì cũng không làm phiền đến đối phương.
Hiện tại, thành tích Đường Tiểu Điềm rất tốt, sẽ là bên giúp đỡ người khác học tập.
Đây là nghệ thuật làm biếng.
Các bạn học tự thương lượng tốt với nhau liền nộp danh sách.
Tô Đào điền danh sách chung nhóm với Cố Dục xong cũng nộp rồi.
Không bao lâu, Đường Tiểu Điềm cũng đi nộp, lớp trưởng lại có chút kinh ngạc nhìn nàng một cái, lại đi tới chỗ Tô Đào đang ngồi cạnh Cố Dục.
"Uhmm, chúng ta ra hành lang nói chuyện chút được không?"
Tô Đào nằm bò ra bàn không muốn động đậy, lại bị Cố Dục kéo dậy đi ra ngoài.
Trên hành lang, Đường Tiểu Điềm đã đứng chờ sẵn ở đó.
Chẳng lẽ không thể thay đổi được cốt truyện nguyên bản, cô ấy vẫn lựa chọn chung nhóm với Cố Dục?
Lớp trưởng lấy ra danh sách của ba người, "Chuyện là thế này, hai người các cậu lựa chọn nhau, thì cũng là đủ nhân số tối thiểu của nhóm rồi, nhưng là Đường Tiểu Điềm cũng chọn Tô Đào, hay là... các cậu tự thương lượng lại với nhau nhé?"
Thành tích gần đây của Tô Đào rõ như ban ngày, mấy lần kiểm tra đều cực tốt.
Tổng điểm trung bình ở mức trung bình yếu, trên thực tế cậu ta cũng không cần trợ giúp.
Nhưng Cố Dục chỉ thân với Tô Đào, những bạn học khác cũng không thân với Cố Dục lắm, vậy nây hai người này chung nhóm thì cũng không có gì để bàn.
Hiện tại Đường Tiểu Điềm cũng chọn Tô Đào, tất nhiên sẽ không có khả năng cho ba tên học giỏi vào chung nhóm, Tô Đào chỉ có thể chọn một trong hai.
Tô Đào vẻ mặt mộng bức: "Cậu chọn tôi?"
"Ừm, tôi thấy môn ngữ văn của cậu hơi yếu, vừa lúc tôi giỏi môn này."
"Môn nào tôi cũng giỏi." Cố Dục nhàn nhạt nói.
Đường Tiểu Điềm: "......" Không ổn, không thể phản bác được.
Tô Đào: "......" Nam nữ chủ tranh giành phụ đạo cho cậu, đây là chuyện gì đang xảy ra vậy?
Hiện trường xấu hổ đến mức lớp trưởng muốn chạy trối chết.
Tô Đào ngượng ngùng nói: "Tôi đã có hẹn trước với Cố Dục rồi, dù sao trước đó nhờ có cậu ta nên tôi mới khá hơn, trong lúc trao đổi học tập cũng quen cách dạy hơn đi."
Đường Tiểu Điềm sớm đoán được sẽ có kết quả này, chỉ là vẫn có chút không cam lòng.
Đặc biệt là Cố Dục đang như hổ rình mồi nhìn nàng.
Đường Tiểu Điềm chỉ có thể lấy lui làm tiến.
"Tôi có chuyện muốn nói vớ cậu, sau giờ tan học chúng ta có thể đơn độc tâm sự sao?"
Tô Đào vì duy trì nhân thiết yêu thầm, đành phải làm lơ ánh mắt tử vong của Cố Dục, đồng ý chuyện này.
Sau khi Đường Tiểu Điềm trở về phòng học, Tô Đào bị Cố Dục kabe-don trên hành lang.
"Vì sao lại đáp ứng cô ta? Cậu thích cô ta?"
"Tôi có thích cậu ấy hay không , không phải cậu biết rõ rồi sao?"
Tô Đào bất đắc dĩ.
Cố Dục không phải đã sớm coi cậu là tình địch mà dạy dỗ rồi mà.
Lại hỏi cậu chuyện này, là đang uy hϊếp cậu không nên tiếp tục thương nhớ Đường Tiểu Điềm hả?
Nhưng chính mình chỉ đang giả yêu thầm mà.
Đào Đào mệt mỏi quá, Đào Đào thở dài.
Lời này vào tai Cố Dục, lại thành một ý nghĩa khác.
Hắn đương nhiên biết, người Tô Đào thích không phải Đường Tiểu Điềm, mà chính là hắn.
Cố Dục thần sắc nhu hòa.
"Cậu có thể từ chối cô ta mà."
"Đã từ chối một lần rồi, liền lập tức từ chối lần thứ hai thì cũng không tốt lắm đâu."
"Sau tan học tôi chờ cậu ở tiệm trà sữa, giải quyết nhanh chút."
"Được được được."
Sau khi tan học, Tô Đào đi một mình cùng Đường Tiểu Điềm đến rừng cây nhỏ gần trường học.
Yên tĩnh, ít người, thích hợp để nói chuyện.
"Cố Dục có làm chuyện kì lạ với cậu không?" Đường Tiểu Điềm cẩn thận lựa chọn từ ngữ hợp lý, "Cậu không cảm thấy, giữa bạn bè với nhau mà... cậu ta gần gũi cậu nhìn chằm chằm cậu như vậy...... Là rất có vấn đề sao?"