Chương 11: [TG1] Theo Dõi Học Bá Cao Lãnh (11)

Editor: Cố Khanh

Đối với phong thư uy hϊếp này, một người một thống nhìn rồi lâm vào trầm tư.

Tô Đào do dự nói: “Ý của hắn là hắn đang ghen tị phải không?”

Khoan đã, cậu từ nhỏ đến lớn còn chưa từng gặp qua loại người nào như thế này, theo dõi cậu cũng thôi đi, vì cái gì còn ăn dấm của một con mèo a!

Lông của Bé Ngốc đều bị dọa tạc.

【 Đây chính là ngụy trang duy nhất của tôi! 】

Uy, mày là đang quan tâm cái này sao!

Tô Đào bất đắc dĩ, hiển nhiên Bé Ngốc còn không hiểu con người trở nên biếи ŧɦái sẽ có bao nhiêu đáng sợ.

Tên cuồng theo dõi thần bí kia có thể tự do ra vào nhà cậu, nói không chừng ngày nào đó Tô Đào vừa tan học trở về, vừa mở cửa sẽ thấy thi thể của một con mèo con.

Biếи ŧɦái đến loại trình độ này, thật ra làm cậu có chút mâu thuẫn.

Cái việc không phù hợp với trẻ em kia nhằm vào cậu thì được, không được nhắm vào mèo con.

“Một khi đã như vậy, cũng chỉ có thể nghĩ cách bắt hắn ra ngoài thôi.”

Bé Ngốc lần đầu nhìn thấy Tô Đào hùng hổ như vậy, nghi hoặc nghiêng nghiêng đầu.

Ba giây sau, Tô Đào nằm xuống.

“Bé Ngốc à, trước khi mày chết nhớ trốn cho kỹ để bình an, chuyện này chúng ta còn cần bàn bạc kỹ hơn.”

Bé Ngốc giận tới mức đập cho Tô Đào một vuốt, vậy mà lại cảm thấy có chút an tâm kỳ lạ.

Không sai, đây mới đúng là ký chủ rác rưởi cá mặn của nó a.

Bắt tên tội phạm theo dõi kia ra có lẽ không phải việc gì khó.

Đối phương có thể hiểu cậu rõ như lòng bàn tay, hình khi cậu ở trường đều có thể chụp được, vậy nhất định là người xuất hiện ở xung quanh cậu và không làm cậu cảm thấy chán ghét hoặc không ổn.

Suy xét đến việc học sinh ở độ tuổi này hẳn là không đến mức vặn vẹo và có thủ đoạn lợi hại như thế này, vậy chỉ có thể là người trưởng thành đã tiến vào xã hội.

Người vệ sinh có thể tùy ý thấy ở bất cứ đâu, hoặc là nhân viên chuyển phát nhanh? Không đúng, trên tay người nọ không có cái kén, hắn lại có thể trực tiếp khống chế được cậu, và còn có thể mua những hộp cơm sang quý như kia.

Ít nhất là một kẻ có tiền ưa sống trong nhung lụa, có học một ít kỹ xảo chiến đấu.

Tô Đào đột nhiên nghĩ tới Cố Dục.

Đối phương đã thành niên, dáng người cô đọng, cậu từng không cẩn thận sờ qua cơ bụng của Cố Dục, kia kêu một cái xinh đẹp, đặc biệt là khi hắn đánh lưu manh cũng rất lợi hại.

Nhưng mà hắn là nam chủ, lại còn là học sinh, trong nguyên tác hắn từ đầu tới cuối đều là đối tượng bị theo dõi hãm hại, sao có thể tới làm hại cậu.

Tô Đào không chú ý nhiều tới những người bên cạnh mình, vậy nên trong thời gian ngắn cậu tìm không ra phạm vi để khoanh vùng mục tiêu.

Bất quá……

“Có.”

Bé Ngốc một ngốc, móng vuốt nhẹ nhàng đặt lên bụng Tô Đào.

【 Ai? 】

Tô Đào vô ngữ: “Tao là đang nói tao có cách dẫn hắn ra mặt.”

“Hơn nữa, trừ phi mày cho tao đặc dị công năng, nếu không nơi này chỉ có thể có cái lẩu, lẩu cay, bò kho……”

Nhưng mà sẽ không có hài tử.

Tô Đào lại lười, cũng biết muốn bài trừ nguy hiểm mới có thể sống thật tốt.

Định ra kế hoạch, cậu lập tức bắt đầu thực hiện.

Cố Dục đột nhiên phát hiện, Tô Đào đang xa cách hắn.

Vừa tan học liền chạy đến không thấy bóng người, tiết tự học buổi tối trực tiếp lấy ra một chồng bài thi rồi làm, cự tuyệt Cố Dục quấy rầy.

Tô Đào làm thực trực tiếp, trực tiếp đến làm cho cả người Cố Dục đều không tốt.

Khi đi học, hắn không có tâm tư nghe lại chương trình học đã được học rồi này, mà là nhị không được nghĩ xem bên cạnh Tô Đào xuất hiện ai, lại bởi vì ai mà xa cách hắn.

Là…… Đường Tiểu Điềm sao?

Tô Đào gạt hắn cùng Đường Tiểu Điềm thêm wechat, nhưng theo ngày thường hắn quan sát được, Tô Đào cùng Đường Tiểu Điềm không có liên hệ nhiều.

Ngẫu nhiên, Đường Tiểu Điềm nghĩ muốn tới nói chuyện với Tô Đào, đều bị hắn dọa trở về.

Cho nên…… Là ai làm cậu có ý muốn rời khỏi tôi?

Thái dương bị tầng mây che đậy, làm cho không khí đầu hạ cực kỳ râm mát, Cố Dục nửa bên mặt bị bóng ma bao phủ, phảng phất đang dựng dục ra một con quái vật bề ngoài hoa mỹ nhưng nội tâm vặn vẹo.

Từ lúc xa cách Cố Dục tới nay, đối phương cũng không có trực tiếp hỏi cậu, Tô Đào lại tổng cảm giác được ánh mắt đằng đằng sát khi ở phía sau làm lưng cậu như bị kim chích.

Ngẫu nhiên đối diện với ánh mắt của Cố Dục, đối phương lễ phép hướng cậu gật gật đầu, Tô Đào lại ngoài ý muốn nhận thấy được nguy hiểm, làm cho lông tơ sau lưng cậu dựng thẳng lên.

Nhìn dáng vẻ, Cố Dục là thật sự coi trọng bọn họ quan hệ bạn bè giữa bọn họ,cho nên hiện tại mới có thể bi thương như vậy a.

Nội tâm Tô Đào âm thầm nói xin lỗi với Cố Dục, vì tạo tính chân thật cho lời đồn, chỉ có thể làm cậu ủy khuất thôi người anh em!

Không ít người âm thầm chú ý bọn họ, đặc biệt là sau khi bọn họ hư hư thực thực cãi nhau, nhiệt độ của các loại thiệp tương quan trên diễn đàn trường cũng chưa từng hạ xuống.

Gì mà cùng nhau coi trọng một nữ sinh, rồi Tô Đào thi quá tốt làm Cố Dục khó chịu, loại suy đoán gì cũng có.

Cho đến khi một cái thiệp lặng lẽ bò lên trên trang đầu.

【 Tô Đào đang theo đuổi học tỷ ở đại học cách vách, có hình có chân tướng! 】

Chạng vạng, thân thể thon dài của Cố Dục giấu ở chỗ tối phía sau các vật kiến trúc.

Trên khuôn mặt tuấn tú sớm đã bị mây đen xâm chiếm, hắn nhìn Tô Đào vui vui vẻ vẻ ra cổng trường, lại không phải đi hướng về nhà.

Mà là đi vào khu dạy học của đại học cách vách.

Cố Dục rũ mắt, che khuất khói mù dày đặt trong mắt, tùy tay click mở thiệp.