Tống Đường nhíu nhíu mày, thái độ kiên định: “Cô cứ phụ trách việc ăn là được.”
Có một điều anh chưa nói là, khi nhìn thiếu nữ ăn tôm do chính anh bóc, hai má phình phình ra, rất có cảm giác thành tựu.
Cuối cùng đến lúc Nguyễn Kiều Kiều ăn xong thì Tống Đường mới bắt đầu ăn.
Cô nhìn đối phương cầm ly rượu, hơi tò mò, loại rượu này cô vẫn chưa được uống bao giờ, không biết uống có ngon không.
Tống Đường nhận ra ánh mắt của thiếu nữ, quay sang thì thấy cô đang nhìn chằm chằm vào ly rượu của mình, nhấc tay lên ý chỉ vào nó: “Muốn uống?”
“Ừm ừm ừm!”
Nguyễn Kiều Kiều lập tức gật đầu liên tục đầy ngoan ngoãn.
Tống Đường cầm cái lu nhỏ ở trên bàn, rót một ly cho nàng rồi đẩy đến trước mặt thiếu nữ: “Chỉ được phép uống từng này.”
“Được.”
Nguyễn Kiều Kiều cong con ngươi lại, giọng nói đầy vui vẻ.
Nhưng mà Tống Đường vẫn hơi đánh giá cao tửu lượng của đối phương rồi.
Anh nhìn thiếu nữ choáng váng đang dựa vào trong lòng ngực mình, hơi bất đắc dĩ, giơ tay lên nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ của cô: “Tửu lượng chỉ có như này còn dám uống rượu?”
“Ưm……”
Nguyễn Kiều Kiều cảm nhận có cái gì đυ.ng vào trên mặt, giơ tay lên đánh một cái.
“Không được bóp mặt tôi……”
Môi hồng lúc đóng lúc mở phát ra tiếng nói mềm mại, nghe như mèo con đang nức nở, ngay lập tức chui vào trong trái tim của Tống Đường.
Ánh mắt của anh không tự chủ được mà chuyển đến trên môi thiếu nữ, có lẽ là bởi vì vừa mới uống rượu xong, trên đó vẫn còn bị dính nước.
Ánh mắt Tống Đường âm u, hầu kết hơi hoạt động, đột nhiên anh rất muốn nếm thử xem nó có hương vị gì.
Như là bị cái gì thôi miên, anh cúi đầu chậm rãi xuống, môi mỏng hơi lạnh phủ chậm rãi lên cánh môi như hoa của thiếu nữ.
Cảm xúc non mềm làm cả người anh tê dại như vừa bị điện giật, anh lại không nhịn được mυ"ŧ nhẹ vài lần, quả nhiên là vừa ngọt vừa mềm, ngon hơn kẹo bông gòn cả ngàn vạn lần.
Nguyễn Kiều Kiều cảm thấy hơi không khỏe, cô giãy giụa một chút.
“Ưm……”
Lúc này Tống Đường mới như vừa tỉnh từ trong mộng rồi ngẩng đầu lên, nhớ lại hành vi vừa nãy của mình, mặt hơi hồng lên.
Nhưng mà sau khi nhìn thấy đôi môi của thiếu nữ vì bị hôn nên càng ướŧ áŧ hơn, âm u nơi đáy mắt của anh càng trở nên tối hơn.
Bởi vì Nguyễn Kiều Kiều uống say cho nên hai người không lại đạp xe nữa.
Tống Đường bế thiếu nữ ra khỏi phòng đi thẳng ra bên ngoài, rồi ngay lập tức đặt xe trở về nhà.
Thiếu niên lái xe máy đi theo đằng sau xe taxi, dừng lại chậm rãi ở trước một tòa nhà dân cư.
Biên Dã nhấc tay lên tháo mũ bảo hiểm xuống, loát lại mái tóc lộn xộn, nhướng mày nhìn về phía hai người đang xuống xe ở cách đó không xa.
Ở cùng một chỗ?