Chương 24

Bọn họ hành động rất nhanh, buổi tối hôm đó, bọn họ tìm đến đám người Tề Duyên.

Khi bọn họ tìm đến, đám người Tề Duyên đang ăn cơm tối. Nghe được ý đồ của bọn họ, trong mắt ba nam sinh đều hiện lên một tia đùa giỡn.

“Ý anh là, dự định cùng chúng tôi kết bạn đồng hành?” Lục Phong có chút buồn cười lặp lại lời nói của bọn họ, nhưng động tác gắp thức ăn cho cô gái vẫn không dừng lại.

“Đúng vậy, bạn học Lục, nghe nói các cậu cũng muốn đi tới căn cứ người sống sót của thành phố B. Mục đích của mọi người giống nhau, sao không kết bạn mà đi, trên đường đi cũng tiện chăm sóc lẫn nhau.” Ánh mắt của Khổng Vũ nhìn thẳng Lục Phong chứ không dám nhìn vào cô gái khiến hắn ta lay động tâm trí.

“Chăm sóc? Xin lỗi, tôi không nghĩ chúng tôi phải chăm sóc các người.” Lục Phong cười khẽ, trong lời nói lộ ra trào phúng.

Bọn họ vốn không phải là người nhiệt tình gì, lúc trước mang theo đám người Điền Hạo cũng là bởi vì bọn họ quấn lấy không buông, cứ đi theo phía sau, cựu sinh viên cũng đi theo bọn họ, niệm tình là người cùng trường đại học nên cũng không đuổi tận gϊếŧ tuyệt.

Đừng tưởng rằng bọn họ không nhìn ra tâm tư của người đàn ông trước mặt này, lúc trước ánh mắt luôn nhìn chằm chằm vào Kiều Kiều, bây giờ lại nói cái gì mà kết bạn đồng hành, thoạt nhìn đều không có ý đồ tốt.

Khổng Vũ không bị lời nói của Lục Phong chọc giận, trước khi tới đây, hắn ta đã biết trước muốn bọn họ đồng ý kết bạn đồng hành không phải là chuyện dễ dàng.

Ánh mắt của hắn lập tức nhìn về phía Tề Duyên vẫn không lên tiếng, đang chậm rãi bóc tôm cho cô gái. Mà Khổng Quân nhìn thấy Tề Duyên chăm sóc chu đáo với nữ sinh kia, trong ánh mắt lại là một màu ảm đạm.

“Tề hội trưởng, ý của anh thì sao? Trong đội chúng ta có ba dị năng giả, thực lực cũng không kém, mọi người kết bạn đồng hành tới thành phố B, phương diện an toàn cũng sẽ nâng cao vài phần.”

“Hội trưởng, con người muốn sống sót ở mạt thế thì chỉ có thể tương trợ lẫn nhau mới sống sót được. Chúng ta có thêm một người, càng có thêm một phần lực lượng chống lại nguy hiểm, cũng tăng thêm một phần hy vọng sống sót.” Khổng Quân nhìn Tề Duyên, cũng nhanh chóng mở miệng.

"Đều là đồng bào, nếu mục đích của mọi người đều giống nhau, chẳng lẽ kết bạn đồng hành không phải là một sự lựa chọn tốt sao? Vật tư thì chúng tôi cũng tự mình kiếm trên đường đi, chắc chắn sẽ không kéo chân sau mấy người.”

Trong mắt hạnh nhân của cô ta mang theo kỳ vọng, trông mong nhìn Tề Duyên, cả người biểu hiện một loại tư thái cầu xin không một tiếng động, nhìn cực kỳ đáng thương.

Tề Duyên vẫn không lên tiếng, phảng phất như không nhìn thấy dáng vẻ cầu xin trước mắt này của Khổng Quân, tiếp tục bóc vỏ tôm cho cô gái.

Cô gái thích ăn tôm nhưng không thích lột vỏ, vì ngại rắc rối. Nếu không ai lột vỏ, cô sẽ không chủ động ăn tôm. Sau khi hắn phát hiện ra thói quen nhỏ này của cô, bình thường trên bàn có tôm, hắn đều sẽ lột vỏ trước, đặt trên đĩa sạch để cô tiện dùng.

Cho đến khi toàn bộ tôm trong đĩa đã lột sạch sẽ, hắn đẩy đĩa tôm lên trước mặt cô gái, cầm lấy khăn tay trên bàn lau đầu ngón tay, mới nhìn lên một chút.

“Xin lỗi, giống như bạn của tôi nói, chúng tôi thực sự không cần ai phải chăm sóc.” Tề Duyên dừng một chút, tiếp tục nói: “Huống hồ hoàn cảnh sinh tồn mạt thế ác liệt như vậy, lòng người khó đoán, nếu chúng tôi cùng đoàn người xa lạ không thân thuộc đi tới thành phố B, chúng tôi sẽ thật sự lo lắng.”

Hắn không nóng nảy, nói ra băn khoăn trong lòng.

Khổng Vũ có chút khàn khàn, nỗi băn khoăn của Tề Duyên, bọn họ cũng có thể hiểu. Nếu hoán đổi vị trí cho nhau, hắn ta ở vị trí đó cũng sẽ sẽ có băn khoăn, dù sao ở mạt thế, lòng người đều rất khó đoán, hơi không chú ý sẽ dễ dàng bị người tính kế.

Khổng Quân hơi sốt ruột, nhưng Tề Duyên lại lạnh như băng, bất luận cô ta có cầu xin như thế nào, cũng sẽ không thay đổi sau khi đã đưa ra quyết định.

Cảm thấy không khuyên được bọn họ, trong lòng Khổng Quân có chút không cam lòng, thoáng nhìn thấy bóng dáng xinh đẹp đang ngồi trên bàn, vô ưu vô lo dùng bữa tối, trong lòng cô ta lại càng thêm không cam lòng, mở miệng nói: “Nam tiểu thư, có thể giúp tôi nói giúp học trưởng bọn họ hay không, mọi người cùng nhau đi tới thành phố B, trên đường cũng có thêm bạn.”

Nam Kiều đang nghiêm túc ăn tôm mà Tề Duyên bóc cho mình, nghe được tiếng “Nam tiểu thư”, có chút mơ hồ ngẩng đầu lên, cô còn chưa lên tiếng, ba người đàn ông bên cạnh trong nháy mắt liền nổi giận.

Nghe thấy người phụ nữ trước mắt chuyển đề tài về phía Nam Kiều, ba nam sinh trên bàn không hẹn mà cùng trầm mặt.

“Khổng tiểu thư thấy không thuyết phục được chúng tôi nên tìm tới Kiều Kiều? Là cảm thấy Kiều Kiều mềm lòng, dễ bắt nạt đúng không?” Sắc mặt Nghiêm Xuyên Hạo lạnh nhạt, lời nói ra cũng lạnh như băng.

“Khổng tiểu thư thật sự là một người thông minh, theo đạo lý mà nói, đội các người có ba dị năng giả, để đảm bảo an toàn trên đường đi tới thành phố B cũng không thấp, cố ý muốn đi cùng bọn tôi như vậy, làm cho tôi không thể không hoài nghi ý định của các người.” Lục Phong vốn mang theo ý cười, bây giờ đã hoàn toàn trầm xuống, nhìn chằm chằm vào mắt của Khổng Quân, không lưu tình châm chọc nói.