Trong đại sảnh tiệc hoa lệ được trang trí bằng vàng ở khách sạn Manro, xung quanh tràn ngập hương thơm của hoa tươi và rượu vang. Tân khách đang mặc lễ phục, tụm năm tụm ba cùng một chỗ.
Bỗng nhiên có một tiếng động lớn cùng với sự sụp đổ của tháp champagne đã thu hút sự chú ý của tất cả mọi người. Mọi người xung quanh không khỏi lộ ra biểu tình muốn xem náo nhiệt.
"Ai nha, tiểu Tô, thật sự là ngượng ngùng, tôi không cố ý, vừa rồi tôi không nhìn thấy cô ở bên cạnh."
Nữ nhân đang nói mặc một bộ quần áo tươi sáng với khí thế bức người. Cô ta kinh ngạc che miệng rồi làm ra vẻ mặt áy náy.
Vây quanh cô ta là ba bốn vị tiểu thư phú quý thế gia đều rất xinh đẹp nhưng đều không có ý tốt. Đầu óc Tô Tuyết Vi đột nhiên cảm thấy đau một chút, ánh mắt mờ mịt luống cuống của cô rốt cục phát sinh biến hóa.
Lông mi mảnh khảnh cong vυ"t nhẹ nhàng vỗ vài cái, đôi mắt hạnh mê người hơi nheo lại, sóng mắt lưu chuyển vô cùng nổi bật dưới ánh đèn thủy tinh hoa lệ sáng ngời trong đại sảnh tựa như những viên kim cương lấp lánh.
Cô vịn bàn để đứng vững thân hình, sau khi cúi đầu nhìn liền phát hiện ra từng giọt rượu sâm banh đang theo đường cong thân thể cô trượt trên thảm.
Lông mày cô hơi nhíu lại, đồng thời cô không khỏi có chút đáng tiếc vì cái váy màu trắng vừa mới mua này xem như đã hỏng.
"Tiểu Tô, cái váy này đối với cô mà nói rất đắt đi. Yên tâm, ta sẽ bồi thường cho cô." Người phụ nữ tiếp tục nói.
"A Huyên, cái này cũng không biết là lễ phục gì thì có thể đáng giá mấy đồng. Dù sao cũng là đồ rẻ, ta nghĩ Tô tiểu thư khẳng định sẽ không để ý. " Nữ nhân đứng ở bên cạnh tỏ vẻ khinh thường nói.
Tô Tuyết Vi mím môi, cô cũng không muốn nói gì. Chiếc váy này thực sự không thuộc thương hiệu đắt tiền, nhưng nó cũng tốn gần một tháng lương của cô.
Vốn muốn chỉ mặc một lần rồi sẽ bán đi, hiện tại lại biến thành như vậy thì cô cũng chỉ có thể hủy ý định của mình.
Mà những người trước mặt này, cố ý vấp ngã cô rồi làm cho cô chật vật không chịu nổi còn chưa nói. Đã vậy họ lại còn châm chọc cô ghèo, thật sự là không hề có tu dưỡng của một thiên kim tiểu thư.
Nếu cô vẫn là Tô Tuyết Vi kia thì chỉ sợ sớm đã cảm thấy mất mặt xấu hổ rồi khóc lóc chạy ra ngoài.
Nhưng cô không phải là một người tốt.
Nhớ năm đó cô cũng không biết thế sự, còn là một thiên kim với đầu óc khá đơn giản. Chỉ là thời vận không đủ, phượng hoàng rơi xuống đất.
Bất quá sau khi cô chết lại bị một tên tự xưng là [Hệ thống vưu vật] bắt được linh hồn, từ nay về sau liền ở trong các nhiệm vụ để tu luyện thành một vưu vật danh xứng với thực.
Với những nhiệm vụ ban đầu còn làm cho cô luống cuống tay chân nhưng sau liên tiếp mấy thế giới thì cô đối với những âm mưu quỷ kế giữa người với người này đã có thể đối phó dễ như trở bàn tay.
Nguyên chủ của thế giới này cùng tên với cô, cũng gọi là Tô Tuyết Vi.
Xuất thân từ một gia đình trung lưu, cha mẹ đều là giáo viên nên bản thân cô cũng có trình độ học vấn cao cộng với năng lực mạnh mẽ, hơn nữa lại còn xinh đẹp. Vốn liếng như vậy đặt ở trên người người khác thì làm con dâu hào môn đều dư dả.
Nhưng Tô Tuyết Vi thì khác. Sau khi tốt nghiệp thì cô liền ứng tuyển vị trí thư ký của công ty Thiên Yết, năng lực nghiệp vụ vô cùng cao, đồng thời cô thề sẽ xé bỏ nhãn mác bình hoa được đặt trên người mình.
Người phụ nữ trước mặt tạt rượu vang đỏ của cô là vị hôn thê của tổng giám đốc đại nhân, đại tiểu thư Tề Huyên của tập đoàn Thăng Đại.
Bởi vì ngoại hình và năng lực xuất sắc của nguyên chủ nên thường xuyên bị vị thiên kim nhà giàu này khıêυ khí©h. Đối phương nhiều lần khıêυ khí©h quan hệ giữa cô và tổng giám đốc, làm hỏng thanh danh của cô, thậm chí còn yêu cầu đối phương sa thải cô.
Cũng may tổng giám đốc đại nhân là người thị phi rõ ràng. Hắn rất coi trọng năng lực của cô nên vẫn không có đáp ứng. Bất quá vì tránh hiềm nghi nên hắn vẫn điều cô đến phòng nghiệp vụ.
Nếu không phải yến hội lần này có khách hàng chỉ định muốn gặp cô thì cô cũng không có khả năng đến tham gia.
Chỉ là, cô vừa tới không bao lâu thì đã bị Tề Huyên quấn lấy. Thật sự là xui xẻo.