Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Nhanh Trở Thành Sủng Vật Giải Cứu Thế Giới

Chương 31: "Cũng may, Văn Văn không đánh mình."

« Chương TrướcChương Tiếp »
Văn Văn ôm An An và cùng mẹ đứng chờ xe ở ven đường. Bỗng nhiên, An An nhìn thấy một chú Teddy nhỏ đang được chủ nhân dẫn đi dạo. Không kiềm chế được sự phấn khích, An An bắt đầu sủa to:

"Gâu gâu gâu!"

Tiếng sủa của An An lập tức thu hút sự chú ý của chú Teddy kia. Ngay sau đó, An An dùng móng vuốt vỗ nhẹ vào chiếc thẻ bài vàng lấp lánh treo trước ngực, tự hào khoe khoang:

"Gâu gâu gâu gâu, gâu gâu gâu!"

Không thể nào, không thể nào! Chắc không còn chú cún nào mà lại không có thẻ bài vàng chứ?

Chú Teddy lập tức dừng lại, tỏ vẻ tức giận sau khi nghe lời trêu chọc của An An, rồi lớn tiếng đáp trả:

"Gâu gâu gâu!"

Ai thèm quan tâm, có gì mà phải khoe chứ?

"Gâu gâu gâu, gâu gâu!"

Còn khoe nữa hả? To xác mà còn đòi chủ nhân bế!

"Gâu, gâu gâu uông!"

Chỉ biết gặm xương cốt thôi!

Sau khi bị Teddy "mắng" như vậy, An An liền nhanh chóng chui vào lòng Văn Văn, làm bộ ủy khuất, như thể bị oan. Chút nào không giống với vẻ mặt trước đó khi cậu ta là người trêu chọc trước. Văn Văn chưa kịp trách mắng gì thì An An đã tự mình "trốn" trước.

Cậu bé nhíu mày suy nghĩ, nhưng cuối cùng không biết phải nói gì. Chủ nhân của Teddy, cảm thấy ngượng ngùng với hành vi của cún nhà mình, cười gượng với Văn Văn rồi ngồi xuống vỗ nhẹ đầu Teddy. Teddy liền phản ứng tức giận, trong mắt hiện lên vẻ không thể tin nổi:

"Gâu gâu gâu, gâu gâu!"

Rõ ràng là cậu ta trêu con trước, sao không ai đi mắng cậu ta hả?

Chủ nhân của Teddy định vỗ nhẹ đầu cún cưng để trấn an, nhưng thấy Teddy tỏ vẻ không phục nên cô ấy vỗ mạnh thêm chút nữa:

"Lại còn tỏ thái độ với ta à?"

Teddy chỉ kêu "A ô" một tiếng rồi ngoan ngoãn nằm xuống, nhưng vẫn không hoàn toàn phục tùng, hừ nhẹ một tiếng và quay đầu đi chỗ khác.

An An, đang ẩn nấp an toàn trong lòng Văn Văn, nhìn thấy toàn bộ cảnh này. Nó vươn móng vuốt tự vỗ vào ngực mình, cảm thấy may mắn:

"Cũng may, Văn Văn không đánh mình."

Trên đường về, cứ mỗi khi gặp một chú cún nào, An An lại không quên sủa vài tiếng để khoe chiếc thẻ bài vàng của mình. Đến mức cuối cùng, Văn Văn không thể chịu nổi nữa, đành phải dùng tay nhéo nhẹ miệng An An để cậu không sủa quá to.

Dọc đường, họ đã gặp không biết bao nhiêu chú cún, và không ít lần cãi nhau qua lại, thậm chí có một lần An An còn tranh cãi với một chú chó Tiệp Khắc lang khuyển!

Lúc Tiệp Khắc lang khuyển gầm gừ đầy tức giận, Văn Văn sợ đến nỗi lông trên tay cậu dựng đứng lên. Thấy chủ nhân căng thẳng như vậy, An An buồn bã cụp tai xuống, dùng móng vuốt nhẹ nhàng chạm vào tay Văn Văn, cố gắng đẩy tay cậu ra để tiếp tục khoe khoang.

"Thôi nào, còn có một chú Golden Retriever kia đang tới kìa!" – An An như muốn nói.

Cuối cùng, An An cũng thành công thoát khỏi bàn tay của Văn Văn và sủa lên chào hỏi chú Golden Retriever đi ngang qua:

"Gâu gâu gâu, gâu gâu!"

Hê, sao cậu biết bạn tốt của tui cũng tặng tui cái thẻ bài này vậy?

Chú Golden Retriever hiền lành chỉ hơi nhăn mặt tỏ vẻ tức giận, nhưng sau cùng, cậu ta cũng chỉ khinh khỉnh bước đi mà không đáp lại.
« Chương TrướcChương Tiếp »