- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Xuyên Nhanh
- Xuyên Nhanh: Trở Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính
- Quyển 2 - Chương 50
Xuyên Nhanh: Trở Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính
Quyển 2 - Chương 50
Editor: Macha
Cuối cùng đoàn làm phim của đạo diễn Lý cũng quay xong, đột nhiên có người đến khách sạn tìm Trần Hạo Thiên, ông ta hỏi thì mới biết đó là người phụ trách của Thịnh Việt.
“Anh…… Anh nói là muốn tôi ở trong khách sạn để viết xong kịch bản à? Còn thu vật dụng liên lạc của tôi nữa hả?” Trần Hạo Thiên khϊếp sợ nhìn người đàn ông trước mặt này, cảm thấy đối phương giống như đang nói giỡn.
Người phụ trách vẫn cười, đưa hợp đồng đã ký đến trước mặt Trần Hạo Thiên nói: “Ngại quá ngài Trần, giấy trắng mực đen trên hợp đồng có ghi rằng chúng tôi có quyền được thúc giục bản thảo, ngày giao bản thảo chỉ còn có ba ngày, tôi nghĩ rằng bây giờ sử dụng quyền lợi này cũng không phải là quá đáng.”
“Đương nhiên, nếu giờ ngài có thể giao bản thảo ra thì chúng tôi rất vui.”
Sắc mặt Trần Hạo Thiên trầm trọng, giờ ông ta lấy ra ở chỗ nào? Bởi vì khoảng thời gian này ông ta bận rộn tiến độ quay phim của đạo diễn Lý, nên chưa có thời gian kêu người viết hộ đưa kịch bản đến đây, cũng không biết là viết có tốt không, bởi Trần Hạo Thiên không hoàn toàn để người viết hộ thay thế mình, khi ông ta nhận kịch bản sẽ chỉnh sửa lại, nhưng mà đến giờ ông ta vẫn chưa kịp làm những việc này.
Ông ta tính là khi kết thúc bên đạo diễn Lý sẽ bắt đầu chuẩn bị bên này, nào ngờ người Thịnh Việt lại đột nhiên tìm tới, khiến ông ta trở tay không kịp.
Nhìn dáng vẻ người trước mặt không dễ đàm phán, Trần Hạo Thiên chỉ đành cười ha ha nói: “Bắt đầu bây giờ luôn ấy hả? Tôi vừa mới ra khỏi đoàn làm phim, có thể cho tôi một chút thời gian trước không?”
Lúc này người phụ trách lại hiểu chuyện: “Đương nhiên là được rồi, ngài Trần cứ tự nhiên đi, chỉ là nửa giờ sau sẽ bắt đầu, nhóm của chúng tôi sẽ luôn ở chỗ này phục vụ ngài.”
Nói dễ nghe thì là phục vụ cho ông ta, nhưng nói trắng ra thì là giám thị. Trần Hạo Thiên hừ lạnh một tiếng, thôi dù gì 30 phút cũng đủ để ông ta liên hệ với người viết hộ rồi.
Ông ta về phòng đóng cửa lại, xác định đám người kia không có đứng ở ngoài cửa nghe lén thì mới lập tức gọi điện thoại cho một người viết hộ trong nhóm, nhưng mà đợi tới hai phút sau, đối phương vẫn chưa bắt máy.
“Mẹ kiếp!” Trần Hạo Thiên chửi một tiếng, ông ta bực bội cúp máy rồi lại gọi cho một người khác.
Đoàn đội của ông ta tổng cộng năm người, ông ta không tin năm người đều đang bận, không có thời gian nhận điện thoại của ông ta!
Ông ta nhanh chóng gọi điện cho người thứ hai, nhưng khiến ông ta ngoài ý muốn chính là người thứ hai cũng không nhận điện thoại.
Trần Hạo Thiên không tin mà gọi tới người thứ ba…… Kết quả vẫn giống vậy.
Trần Hạo Thiên thiếu chút nữa đã tức giận ném điện thoại trong tay xuống mặt đất, ông ta thấy thật kì lạ, sao hôm nay ai cũng không làm ông ta vừa lòng hết vậy, năm người, thế mà không có người nào bắt máy, chẳng lẽ đều bị đυ.ng xe rồi sao?!
Ông ta không biết là, trong một căn phòng ở Thịnh Việt lúc này, có năm người đối diện với một người đàn ông mặt tây trang ngồi trên bàn hội nghị hình chữ nhật, người đàn ông ấy nở nụ cười xã giao, còn năm người ở đối diện đều mặc quần áo rẻ tiền, vẻ mặt hiện lên sự tiều tụy khó khăn trong cuộc sống.
Người viết hộ hầu như đều là những biên kịch không có địa vị trong giới, tiền lương của họ rất ít, hầu hết họ đều bán rẻ thành quả của mình nên rất nghèo, chỉ có thể giải quyết được vấn đề ăn uống, mà nơi này lại là thành phố, những thù lao ít ỏi đó càng nhỏ bé không đáng kể.
Bởi vậy khi nhìn văn phòng xa hoa và thoải mái để làm việc, năm người không khỏi hiện lên ánh mắt hâm mộ, bọn họ tuy là đoàn đội của công ty giải trí Tĩnh Vũ chuyên phục vụ cho Trần Hạo Thiên, nhưng họ chưa bao giờ được nhận là nhân viên chính thức ở Tĩnh Vũ, chỉ là những lao động rẻ tiền ở tầng chót mà thôi.
Bọn họ làm việc trong một phòng cho thuê nhỏ, sáu người chen chúc trong một ký túc xá, mỗi ngày đều ngồi trước máy tính gõ bàn phím, thời gian lâu dần, đôi mắt và xương sống họ đều bị tổn thương nặng.
Năm người đều nhận được điện thoại mời họ đến công ty giải trí và truyền thông Thịnh Việt, lúc đầu họ còn nghi ngờ, nhưng đối phương cứ chân thành gọi lại, thậm chí còn gọi video để chứng minh, thì họ mới cùng nhau đi đến đây, ngồi ở căn phòng này.
“Chào mọi người, tôi là HR* của công ty giải trí và truyền thông Thịnh Việt, phụ trách tìm kiếm những biên kịch tài giỏi cho công ty, tôi có xem qua tác phẩm của mọi người, cảm thấy đều rất hay, không biết mọi người có hứng thú gia nhập Thịnh Việt của chúng tôi không? Bên Thịnh Việt chúng tôi có đãi ngộ tốt nhất dành cho nhân viên, đây là các phúc lợi mà chúng tôi dành cho nhân viên, mọi người có thể xem thử.”
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Xuyên Nhanh
- Xuyên Nhanh: Trở Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính
- Quyển 2 - Chương 50