Chương 1: Tra nam có tư tưởng nɠɵạı ŧìиɧ (1)
“Đào Duệ, lại muốn rút thăm, lần này tôi nhất định phải rút trúng giải độc đắc, muốn làm Long Ngạo Thiên thử một lần! Có phải làm Long Ngạo Thiên rất sướиɠ đúng không?”
Đào Duệ tay đút túi quần dựa vào cửa sổ, nhún nhún vai nói: “Mệt lắm, lúc nào cũng thấy bận, không thấy sướиɠ chỗ nào, tôi lại muốn có thể rút được thế giới nào có thể tùy tâm sở dục chút.”
“Chả lẽ Long Ngạo Thiên không phải là có thể tùy tâm sở dục nhất sao? Chứ không sao lại có thể được làm thiên vương? Đào Duệ cậu trở nên xảo quyệt rồi, còn lừa tôi nữa, thấy cậu chỉ làm mỗi một nhiệm vụ thôi mà có thể tiến vào hàng ngũ người giàu có trong cục Thời Không, liền biết thiên vương không hổ là thiên vương. Lần này cậu share cho tôi ít may mắn đi, tôi cũng muốn được sung sướиɠ.”
Đào Duệ vỗ vỗ vai cậu ta, đẩy cậu ta đi rút thăm, “Ok, buff luck cho cậu, chúc cậu tâm tưởng sự thành.”
Thời buổi này nói thật không ai tin, xuyên thành Long Ngạo Thiên khó chịu kinh khủng, những người làm nhiệm vụ lâu năm trong cục Thời Không đều biết, nhưng anh mới chỉ là newbie, nói không ai tin.
Ai cũng cho rằng “Long Ngạo Thiên” là đại nam chủ sảng văn, cơ duyên không ngừng, có ai là không nghĩ tới muốn từ một người bình thường nghịch tập thành Long Ngạo Thiên chứ, nhưng đều phải trải qua bao nhiêu trắc trở nhấp nhô. Dậy sớm hơn gà ngủ muộn hơn chó, mỗi ngày đều phải đi đối phó với kẻ địch hay biến cố đột nhiên, cả đời không được một phút thanh nhàn.
Giống như “Tẩy tủy phạt cốt” là một cơ duyên hiếm thấy, nhưng lúc anh có được mối cơ duyên này, toàn thân xương cốt, huyết mạch đều bị đánh nát, một lần lại một lần, muốn chết ngay tức lị.
Hơn nữa Long Ngạo Thiên chính là một cọc tiêu trên, ai muốn thành danh đều đến khiêu chiến, muốn về hưu cũng không được, hoàn toàn không có biện pháp nhàn nhã hưởng thụ cuộc sống.
Thế giới Long Ngạo Thiên sở dĩ là thiên vương, chẳng qua là bởi vì phải trả giá nhiều, nên thù lao cao mà thôi. Cũng may bây giờ anh không thiếu điểm, lần này anh định rút thăm tiếp. Ở đây có mấy chục người, tuy trong ống thẻ có hơn trăm thẻ tốt, chắc có lẽ bọn họ sẽ rút được rất nhiều ‘việc vất vả’.
Anh đứng ở tại chỗ xem bọn họ rút từng cái thăm, Tào Ức vừa mới nói chuyện với anh lại rút trúng thẻ thiên vương thật. Tào Ức vui vẻ vung tay lên, chi điểm mời mọi người ở đây uống rượu quý. Dù sao nếu trở về từ thế giới Long Ngạo Thiên, cậu ta sẽ có siêu nhiều điểm.
Đào Duệ lắc đầu cười, thẻ tốt nhiều hơn người, nhưng không phải lần nào cũng có người rút được thẻ tốt, Tào Ức tâm tưởng sự thành, anh cũng không biết là nên chúc mừng hay là đồng tình, bởi vì nếu nhiệm vụ thất bại thì sẽ không quay về được.
Anh cũng đi đến rút một thẻ, lật lại nhìn, là tra nam ăn năn hối lỗi, còn là xuyên nhanh. Chính là xuyên thành tra nam của các thế giới, trước khi phát sinh bi kịch, cứu vớt những người bị tra nam hại, quá đơn giản.
Tào Ức thò đầu qua, nhìn thấy không nhịn được mà lải nhải: “Lần này cậu xui thế, tra nam nhất định sẽ bị một đống người mắng, thể nào cũng bực bội cho xem, với cả điểm cũng không được bao nhiêu. Lại còn xuyên nhanh, không biết khi nào mới có thể trở về.”
Đào Duệ cười, ánh mắt hài lòng, “Nhưng tôi thích, an ổn, đơn giản, còn an toàn. Còn về chuyện điểm rả, chỉ cần bảo vệ tốt đối tượng nhiệm vụ, muốn làm gì thì làm nấy, đây mới là tùy tâm sở dục. Tôi cảm thấy thế giới xuyên nhanh càng nhiều càng tốt, không vội trở về.”
Muốn giàu thì giàu muốn nghèo thì nghèo, muốn cao sang hay ẩn náu với đời đều do bản thân toàn quyền quyết định, tự do cỡ nào. Không bao giờ phải đứng sừng sững trên đỉnh cao nhân sinh trên sợi chỉ mỏng. Đào Duệ tâm trạng tốt gia nhập hàng ngũ uống rượu chúc mừng, chuẩn bị chúc mừngxong liền lập tức xuất phát, bắt đầu hành trình nhiệm vụ lần này.