Dịch giả: Cờ Su Em bé xinh đẹp ban đầu dễ phục tùng, sau IQ tăng mạnh phản công × Tiên Tôn cao ngạo lạnh lùng như đóa sen núi Mọi thứ đều do số phận sắp đặt, nhưng vận mệnh do bản thân nắm giữ trong t …
Dịch giả: Cờ Su
Em bé xinh đẹp ban đầu dễ phục tùng, sau IQ tăng mạnh phản công × Tiên Tôn cao ngạo lạnh lùng như đóa sen núi
Mọi thứ đều do số phận sắp đặt, nhưng vận mệnh do bản thân nắm giữ trong tay.
Thế giới giới giải trí.
Sau 5 năm vật vã hoàn thành xong nhiệm vụ, Hứa Tri Lễ được thả tự do. Cái nghèo cái đói ép cậu không thể không làm thợ săn ảnh, phải đi chụp lén siêu sao hạng A - Vũ Thính.
Sau khi trà trộn vào đoàn làm phim, cậu mới phát hiện ra đối tượng công lược lại là đại minh tinh vừa kỳ quái vừa phức tạp, Vũ Thính!
Trên người Vũ Thính ngoại trừ kỹ thuật diễn xuất thì không thể tìm ra được vết nhơ nào.
Nhưng mà… Nhiệm vụ của cậu lại là phải trở thành ảnh đế.
Một kẻ trong nghề như ngoài nghề, một người ngoài nghề như trong nghề.
Hãy xem Hứa Tri Lễ làm sao dắt theo bình hoa nhỏ ngu ngốc hót hòn họt lang bạt khắp giới giải trí, đi trên con đường nghịch tập vả mặt đầy chấn động. Cuối cùng, cậu đoạt được giải ảnh đế với tài diễn xuất đỉnh cao!
Cậu đột tử rồi bị hệ thống trói buộc, mỗi thế giới mà Hứa Tri Lễ đã đặt chân qua đều là thế giới mà cậu sắp tới.
Hệ thống: "Cậu phải công lược bọn họ.”
Hứa Tri Lễ: “Không, một người chính trực như tôi sẽ không làm cái chuyện không đứng đắn này đâu.”
Hệ thống: “Muốn chết hay muốn thẳng?”
Hứa Tri Lễ: “…”
Cứ như vậy, Hứa Tri Lễ bị bắt đi trên con đường không thể quay đầu, nơi trai thẳng tán đổ trai cong mà sét có thể giáng xuống bất cứ lúc nào.
Lọt vào thế giới học đường phi điển hình, tình tay ba máu chó giữa cậu, học sinh xuất sắc ngồi cùng bàn và trùm trường diễn ra.
Lọt vào thế giới ABO, cậu là Beta giả dạng Omega đi công lược Thái tử đế quốc chó săn mắt xanh ngu ngốc.
Thần tượng toàn năng hót hít của giới giải trí, nam sinh thể dục thẳng thớm hay suy diễn…
…
Hứa Tri Lễ tỏ vẻ, thẳng không được mà cong cũng chẳng xong, cho dù gió có thổi từ Đông sang Tây, từ Nam vào Bắc, có thổi gãy lưng của tôi, cũng không thể bẻ cong giới tính của tôi được.
Cho đến khi gặp được người nọ, một người cao ngạo lạnh lùng như vầng trăng sáng vốn là một vị thần vô tình vô dục, đã sớm rời xa phàm trần, lại thoi thóp nằm ở trong lòng Hứa Tri Lễ, cả người dơ bẩn, chỉ có cặp mắt màu hổ phách kia vẫn trong trẻo như cũ.
Anh nói: "Nhẫn cỏ mà em tặng anh đã héo rồi."
Sau đó, anh nắm lấy tay đang cầm đao của Hứa Tri Lễ đâm thẳng vào tim mình đầy dứt khoát.
Ánh mắt anh dịu dàng, cố rằn từng chữ: "Đừng khóc, do anh tình nguyện."
Trải qua vô số lần sinh ly tử biệt không thể tránh khỏi và gặp lại bấy nhiêu lần trong những thế giới chẳng chịu nổi đó, Hứa Tri Lễ dần dần phát hiện ra lớp mặt nạ ác ý giấu thật kỹ của hệ thống…
Vở kịch nhỏ:
Hứa Tri Lễ: “Anh nhìn em như vậy có phải là đã thích em rồi không?”
Ninh Ký Phong dời mắt.
Hứa Tri Lễ: “Em hỏi anh như vậy là vì em thích anh. Cho nên, trả lời em đi ông cổ hủ?”
Ninh Ký Phong đỏ tai, nhẹ nhàng trả lời: "Ừ.”
Chuyện cute xĩu <3