Chương 1: Anh là ác ma mà tôi có được

Quán cà phê phát ra những giai điệu du dương của bản nhạc violin, bên trong được trang trí tráng lệ và huy hoàng, nhưng không khí lại dị thường khác lạ.

Hầu như tất cả các khách hàng và nhân viên trong quán đều đổ dồn ánh mắt về phía một người. Người đó thoải mái dựa vào lưng ghế mềm, hai chân thon dài bắt chéo, cúi đầu không chút để ý mà nghịch ngợm ngón tay tinh tế trắng nõn của mình.

Cho đến khi người đối diện nói xong câu cuối cùng, cậu mới buông tay, chậm rãi ngẩng đầu. Vào khoảnh khắc cậu ngẩng đầu, mọi thứ xung quanh đều trở nên mờ nhạt.

Đôi mắt đào hoa linh động lấp lánh ánh nước, chỉ một cái liếc mắt đã đủ để mê hoặc lòng người. Làn da trắng nõn cùng đôi môi đỏ mọng tạo nên sự đối lập tuyệt vời.

Lúc này, chiếc cằm tinh xảo của cậu hơi cao ngạo nâng lên, ánh mắt không chút để ý nhìn người đối diện, như thể nghe thấy điều gì buồn cười, cười lạnh một tiếng: “ Anh thích tôi thì liên quan gì đến tôi? Nhiều người thích tôi lắm, chẳng lẽ tôi phải đáp lại từng người sao?”

Nam sinh đối diện mặt đỏ bừng, ngượng ngùng mãi mới thốt lên được một câu: “Nếu em không thích điểm nào của tôi thì tôi có thể sửa!”

“A... Cậu?” Người nọ cười lạnh một tiếng, nhìn nam sinh từ đầu đến chân, khoanh tay lắc đầu, lông mày nhíu lại, trên mặt tràn đầy sự ghét bỏ: “ Cậu từ trong ra ngoài tôi đều không thích.”

Quý Nhiên, học sinh khoa đạo diễn năm bốn của Đại học A, nhờ khuôn mặt quyến rũ mà trở thành nhân vật nổi tiếng của toàn trường.

Những lần thổ lộ như ngày hôm nay, cậu đã trải qua quá nhiều, nhưng gần đây tần suất cậu được tỏ tình tăng cao vì không lâu trước đây cậu mới chia tay với Ngôn Hi Ninh, và chuyện này không biết bị ai lan truyền đến diễn đàn của trường.

Rõ ràng mọi người đều không biết nguyên nhân mà cậu chia tay, nếu không họ đã không ùn ùn kéo đến thổ lộ tình yêu với cậu.

Lý do cậu chia tay với Ngôn Hi Ninh là vì Ngôn Hi Ninh thích cậu, đúng, chính là vì Ngôn Hi Ninh thích Quý Nhiên.

Cậu thích những người và những vật đẹp đẽ, giống như Ngôn Hi Ninh, nhưng ai đó lại vi phạm quy tắc của cậu.

Quý Nhiên vẫn còn nhớ rõ vẻ mặt kinh ngạc và không thể tin nổi của Ngôn Hi Ninh khi nghe lý do chia tay này.

Nghĩ vậy, cậu quyết định không để ý tới tên ngốc trước mặt, đứng lên, vỗ vỗ quần áo, nhìn thẳng ra cửa quán cà phê trong ánh mắt kinh diễm của mọi người.

May mắn là bên ngoài còn có một chiếc taxi đang đỗ, cậu lập tức đi tới mở cửa xe ngồi vào ghế sau, không ngẩng đầu lên mà trực tiếp báo địa chỉ: “Chung cư Bạch Mã.”

Đó là nơi cậu và Ngôn Hi Ninh từng thuê phòng ở gần trường, cậu tính nhân lúc rảnh rỗi đến đó dọn đồ đạc của mình đi.