Chương 2: Ngươi là thuốc của ta 2

Mãi cho đến một ngày dưỡng phụ làm hắn đi ngâm thuốc tắm, hơn nữa bắt đầu cho hắn học một quyển công pháp tên là “Độ Âm Pháp”, thuốc tắm vô cùng cổ quái, mang một loại mùi tanh hôi ghê tởm, mỗi lần ngâm mình xong thân thể đều đau như bị kim đâm, cả người vô lực đến mức xương cốt đều mềm. Nhưng dưỡng phụ lại nói thuốc tắm này có thể giúp cho căn cốt của hắn trở nên thuần khiết, càng thích hợp luyện võ.Quả nhiên tu hành “Độ âm pháp” khiến nội lực Nam Tinh tăng lên rất nhiều, tuổi còn trẻ đã bước lên hàng ngũ cao thủ hàng đầu võ lâm, có điều tu luyện loại tà công này có một cái nhược điểm, chính là vào đêm trăng tròn ngày mười lăm thân thể hắn lạnh lẽo vô cùng, hơn nữa nội lực hoàn toàn biến mất, không chỉ thế ngày hôm đó dưỡng phụ sẽ nhốt hắn ở trong Hàn Ngọc Sơn Động, sáng ngày hôm sau cả người hắn đã đóng băng tựa như một cái thi thể bị đông cứng vậy.

Nam Tinh đã từng cầu xin dưỡng phụ đừng đem hắn ném vào trong sơn động, nhưng dưỡng phụ lại cực kỳ ôn nhu vỗ vỗ vai của hắn, cười nói: “Nam Tinh, dưỡng phụ chỉ muốn tốt cho ngươi, sứ mệnh trời giáng chắc chắn sẽ thử thách tâm trí thương tổn thể xác, học võ cần phải chịu khổ, làm như vậy công pháp của ngươi sẽ càng ngày càng tiến triển.”

Dưỡng phụ chưa từng lừa gạt Nam Tinh, mà Nam Tinh mười lăm mỗi tháng ở trong sơn động vượt qua cũng cảm thấy công lực của bản thân nâng cao một bước, Nam Tinh cắn răng nhẫn nại, lâu dần cũng đã hình thành thói quen, sau này dưỡng phụ không ở bên cạnh giám sát hắn cũng sẽ tự động đi đến.

Có điều hắn không hề nghĩ tới những cực khổ mà bản thân phải chịu cùng với công lực trên người hắn, thậm chí là thân thể của hắn, toàn bộ là vì một người tên Nguyệt Kiến!

Thì ra đây là một thế giới đam mỹ có khí vận chi tử, Nguyệt Kiến chính là một cái khí vận chi tử, cũng là thế giới này vai chính thụ.

Thì ra dưỡng phụ của Nam Tinh chính là người nối nghiệp của Dược Vương Cốc – Vũ Niết, Vũ Niết từ nhỏ yêu thầm sư tỷ, nhưng sư tỷ lại đã có người trong lòng, cốc chủ biết rõ tâm tư của Vũ Niết, nhân lúc Vũ Niết xuống núi bốc thuốc làm nghề y đã lặng lẽ xử lý hôn sự của sư tỷ, sư tỷ được như mong muốn gả cho người mình yêu, chờ đến lúc Vũ Niết trở về phát hiện sư tỷ không chỉ gả chồng mà còn đã mang thai mười tháng chuẩn bị sinh.

Vũ Niết đau lòng quá mức, nhốt bản thân trong phòng luyện dược, bởi vì trong lòng không tịnh mà luyện dược đến mức tẩu hỏa nhập ma, thời điểm hắn ra ngoài phát hiện Quyết Minh Cung phái người đến Dược Vương Cốc xin thuốc, nhưng Dược Vương Cốc có quy củ, Quyết Minh Cung muốn thuốc trong thời gian ngắn không thể luyện thành công được, hơn nữa Dược Vương Cốc cũng không cứu người trong Ma giáo, Quyết Minh Cung trong cơn giận dữ đã đại khai sát giới ở Dược Vương Cốc, mà chính lúc này Vũ Niết vì tẩu hỏa nhập ma công lực tăng rất nhiều, đối kháng với người của Quyết Minh Cung nên gϊếŧ người đến đỏ cả mắt rồi.

Chờ đến khi hắn thanh tỉnh lại phát hiện vị sư tỷ mà bản thân yêu thương đã chết trên tay chính mình, Vũ Niết cực kỳ bi thương, khi hắn đang chuẩn bị tự vẫn đột nhiên nghe thấy tiếng khóc nỉ non của trẻ con, đứa trẻ trong bụng sư tỷ thế mà vẫn còn sống!

Đứa trẻ sinh ra liền không có cha mẹ, Dược Vương Cốc lại tổn thất thảm trọng, cốc chủ đem đứa trẻ nhận nuôi và đặt tên là “Nguyệt Kiến”, còn Vũ Niết vì bản thân phạm phải trọng tội bị trục xuất sư môn, từ nay không được bước vào Dược Vương Cốc một bước.

Trong một lần tình cờ, Vũ Niết gặp phải Nguyệt Kiến - lúc đó vẫn còn đang là một đứa trẻ, phát hiện ra đứa trẻ cực kỳ giống sư tỷ, cơ hồ là từ một cái khuôn mẫu khắc ra, nhưng hắn thể chất lại yếu ớt vô cùng, từ trong bụng mẹ đã mang theo mầm bệnh, nếu không tìm được thuốc chữa thì nhiều nhất chỉ có thể sống đến ba mươi tuổi.

Bệnh này thuốc và kim châm bình thường không cứu được, hắn lại tinh thông y thuật, hắn biết có một loại cấm thuật dùng dược nhân trị liệu, mà dược nhân yêu cầu phải cực âm, tốt nhất là ngày âm tháng âm năm âm, đó là lô đỉnh cực phẩm. Vũ Niết mười phần yêu thích Nguyệt Kiến, hơn nữa lại vô cùng áy náy vì mẹ đẻ Nguyệt Kiến lúc sinh ra hắn bị chính tay bản thân gϊếŧ chết, dẫn tới thân thể Nguyệt Kiến bẩm sinh gầy yếu.

Vũ Niết một lòng muốn Nguyệt Kiến sống lâu trăm tuổi, một bên tu luyện võ công một bên tìm kiếm dược nhân lại còn phải sắm vai kẻ thần bí bảo hộ hắn trưởng thành.

Hắn tu luyện võ công chính là vì đi Quyết Minh Cung báo thù, ngày mà công lực của hắn đại thành đã đi tàn sát mãn môn Quyết Minh Cung, ngoài ý muốn phát hiện một cái hài tử thân thể cực âm, Vũ Niết quá đỗi vui mừng, lập tức nhận nuôi đứa trẻ để từng bước biến đứa trẻ thành dược nhân.

Đứa trẻ đó chính là Nam Tinh.

Nam Tinh cũng không biết chính mình là dược nhân của Nguyệt Kiến, Nguyệt Kiến cũng không biết có một người tên Vũ Niết vì hắn chuẩn bị một cái dược nhân, Nguyệt Kiến chỉ biết kẻ thù của chính mình là Quyết Minh Cung cung chủ, từ nhỏ hắn liền lập lời thề muốn diệt trừ Quyết Minh Cung vì cha mẹ báo thù, vì trừ hại cho võ lâm.

Hắn liều mạng luyện võ, luyện kiếm, dù xuất thân ở Dược Vương Cốc nhưng hắn không học tập nghề y mà lại báo danh làm đệ tử ở võ lâm đệ nhất môn phái – Tâm Kiếm sơn trang, hắn thiên phú dị bẩm lại nỗ lực hơn người, rất nhanh liền trở thành đệ tử xuất sắc trong sơn trang. Trải qua vài lần giao lưu của các thanh niên tài tuấn trong chốn võ lâm, Nguyệt Kiến dung mạo tuấn mỹ, tác phong quân tử, phẩm hạnh cao khiết, võ nghệ cao cường, rất mau hắn đã trở thành ngọc diện lang quân nổi danh giang hồ.

Trong một lần hành động nhằm vào Quyết Minh Cung, Nguyệt Kiến bị đại đệ tử của cung chủ Quyết Minh Cung Sở Tương Ly bắt làm tù binh.

Sở Tương Ly chính là một cái khí vận chi tử khác của thế giới này, cũng là vai chính công. Phụ thân hắn là người Yết, mẫu thân đích tiểu thư Sở gia danh gia vọng tộc, người Yết bị người Trung Nguyên vô cùng căm ghét, hắn vốn là một đứa con riêng bị trộm sinh ra, bị nuôi dưỡng ở hậu viện của mẫu thân như người hầu, nhưng có một ngày gia tộc của mẫu thân bị xét nhà xử trảm, toàn bộ trẻ con đều bị bán đi làm người hầu, Sở Tương Ly bị bán đến thanh lâu, bởi vì vẻ ngoài của hắn khác người nên thường xuyên bị người bắt nạt xa lánh, thời niên thiếu trải qua cực kỳ thê thảm.