EDIT: morticia.
"Đừng có mà khinh thường người nghèo, Lâm Tô, cô nhất định sẽ hối hận!"
Thiếu niên mang áo lam trước mặt, ba chữ thật to "Lý Thiên Tu" lơ lửng trên đỉnh đầu, anh ta phẫn nộ hét to, quay người rời đi, để lại Lâm Tô mới đến mặt kiểu hoang mang.
Bọn họ đứng ở ngoài cửa phủ đệ được chạm trổ công phu, trên đường phố rộng rãi không có một ai, Lý Thiên Tu chạy đi thật xa, chớp mắt đã không còn thấy người nữa. Nhưng người trong môn phái lại đứng xem náo nhiệt rất nhiều, trên đầu đủ loại tên. Thỉnh thoảng chỉ trỏ cô.
"Biết lui là tốt, Lâm tiểu thư là cực phẩm Thủy linh căn, thiên tư cao, mới mười sáu tuổi đã Trúc cơ, là số một số hai toàn Tu Chân giới. Bây giờ còn là đệ tử thân truyền của trưởng lão Vân Thủy Tông, tiền đồ vô lượng, Thất thiếu gia như gỗ mục sao xứng với nàng? Nếu là Nhị thiếu gia, có khi còn có cửa hôn sự, Thất thiếu gia thì thôi đi, bị từ hôn cũng đâu thể trách Lâm tiểu thư. Gia chủ cũng nói rồi, từ hôn không ảnh hưởng tình cảm hai nhà, có thể thấy, ông cũng thấy Thất thiếu gia không xứng với Lâm tiểu thư..."
Hơi động não chút, Lâm Tô liền biết tình huống bây giờ.
Thế giới lần này là tiểu thuyết Tu Chân Long ngạo thiên thức, nhân vật chính gỗ mục bị vị hôn thê từ hôn, sau đó nghịch tập có vô vàn bàn tay vàng, kỳ ngộ không ngừng, thăng cấp đánh mặt thu thập mỹ nhân, một đường phi thăng thành tiên vô cùng thoải mái. Mà Lâm Tô chính là vị hôn thê phản diện có mắt không tròng, lúc nhân vật chính chán nản nhất đưa ra yêu cầu từ hôn từ đó kí©h thí©ɧ nhân vật chính mạnh mẽ lên.
Trước mắt là lúc cô theo sư phụ đến từ hôn. Không, là từ hôn xong rồi, lúc Lý Thiên Tu hét lên câu đừng khinh thường người nghèo, đã mang nghĩa kết thù.
Bất quá Lâm Tô không thèm để ý, quay đầu nhìn nam tử tuấn mỹ thần sắc lãnh đạm phía sau, "Sư phụ, chúng ta đi thôi."
Nam tử có khuôn mặt đẹp trai, mày kiếm mắt sáng, tuấn mỹ bất phàm, toàn thân áo trắng càng như tiên nhân. Hai chữ "Vân Uyên" cũng không làm giảm mị lực của hắn.
Hắn khẽ vuốt cằm, phất tay áo một cái, ngự kiếm đưa Lâm Tô rời đi.
Đây là sư phụ của cô, Chân Quân Nguyên Anh ở Vân Thủy Tông – Vân Uyên, hắn là chỗ dựa của cô, để cô đến Lý gia từ hôn.
Nhưng mà, nam nhân áo trắng xuất trần dục tiên này, lại không tiên khí như mặt ngoài, cũng không phải thật lòng cân nhắc vì cô, tất cả đều nằm trong kế hoạch cả.
Cô là cực phẩm Thủy linh căn, là thể chất lô đỉnh tốt nhất, Vân Uyên là muốn nuôi béo cô rồi ăn. Đến lúc cô bị thải bổ hủy căn cơ xong, biến thành phế nhân, đám hậu cung và tiểu đệ của Lý Thiên Tu cười trên nỗi đau của người khác, nói cô có mắt không biết nhìn kim khảm ngọc, tự cho là ôm đùi Vân Uyên, vứt bỏ Lý Thiên Tu Tiềm Long uyên bác, kết cục như thế là ác giả ác báo.
Một vị trong hậu cung từng bị cô khó xử, cố tình cho cô ăn đan dược kéo dài tuổi thọ, biến cô thành bà lão phế nhân, trơ mắt nhìn nam chính cùng chúng hậu cung phi thăng...
Bây giờ nhân vật chính Lý Thiên Tu vẫn là củi mục, mặt mày phẫn nộ đấm lên tường để phát tiết, tay nổi gân xanh, đấm bùm bùm lên vách tường cứng rắn, máu tươi chảy ra, nhanh chóng nhuộm đỏ bức tường. Lý Thiên Tu như không biết đau là gì, ánh mắt ác độc tiếp tục đấm, "Sớm muộn gì cũng có ngày, Lý Thiên Tu ta sẽ đứng ở đỉnh cao thế giới này, để đám các ngươi quỷ xuống ngưỡng mộ ta!"
Máu tươi trên tay không cẩn thận bắn lên khuyên tai ngọc, đây là khuyên hắn luôn mang từ khi còn bé, là mẫu thân mà hắn chưa từng gặp mặt để lại. Lúc hắn không chú ý, máu tươi bị khuyên tai hấp thụ, phát ra ánh sáng trắng, bao phủ hắn, một phút sau, Lý Thiên Tu biến mất tại chỗ, xuất hiện trong một không gian nồng đậm linh khí khác.
...
Lâm Tô theo Vân Uyên trở lại Vân Thủy tông, dặn dò Lâm Tô phải chăm chỉ tu luyện, không có việc gì thì đừng tự ý ra khỏi tông môn xong Vân Uyên liền trở về bế quan.
Bây giờ, hắn còn chưa muốn bại lộ bản thân có ý đồ bất lương, đối đãi với Lâm Tô như sư đồ bình thường, bao che khuyết điểm, tặng đồ xa xỉ, cho cô tài nguyên tốt nhất. Đến mức, trong lòng nguyên chủ coi thành mối quan hệ cha con thân thiết.
Trở về phòng mình, Lâm Tô thiết lập cấm chế rồi mới xem thử 003 cho cô bàn tay vàng gì.
Cô từng là tu sĩ, biết tu sĩ thần thức nhạy cảm, nên không dám xem xét trước mặt Vân Uyên, sợ bị hắn phát hiện bất thường.
Bàn tay vàng lần này là hệ thống game, giống với thể loại game tu tiên ở hiện đại, đánh quái để lấy kinh nghiệm thăng cấp. Khó trách trước đó cô thấy tên trên đỉnh đầu.
Bàn tay vàng căn cứ vào kinh nghiệm phi thăng cô từng trải qua, đã lĩnh hội đủ cảnh giới, thêm lần nữa, chỉ cần thu đầy kinh nghiệm là được.
Lúc 003 nói thu đầy kinh nghiệm là có thể phi thăng, Lâm Tô nhịn không được hỏi cậu, phi thăng là phi thăng thật hay còn phải trở lại không gian tiếp tục làm nhiệm vụ.
003 nói là phi thăng thật.
Có được câu trả lời chắc chắn Lâm Tô hơi bị cao hứng, dù sao liên tục làm nhiệm vụ, cô cũng có lúc phiền chán. Xuyên không liên tục không đáng sợ, đáng sợ là không nhìn thấy điểm cuối. Bây giờ tốt rồi, cuối cùng cũng sắp kết thúc.
Về phần 003 có tìm được nhân vật chính thích hợp không, cô hỏi rồi, nhưng đối phương ra bẻ cao thâm khó dò, chỉ nói, "Không thể nói, thiên cơ bất khả lộ, đến tiên giới mới nói được" bla bla, Lâm Tô cũng không bắt buộc, chỉ cần nhanh chóng tu luyện rồi phi thăng, cô sẽ biết thôi.
Cô mở ra giao diện game, trang đầu hiện ra thông tin cơ bản của cô:
Tên: Lâm Tô (nhân tộc).
Môn phái: Vân Thủy tông.
Tư chất: Thủy linh căn (cực phẩm).
Level: 0 (0/100).
Công pháp: Vân Thủy quyết (pha ke).
Skill: Không.
...
Level 0 – 10 là tu vi luyện khí ở Tu Chân giới, 10 – 20 tương ứng với tu vi Trúc Cơ, nguyên chủ dù đã Trúc cơ, nhưng vì vừa mở hệ thống, nên tạm thời vẫn là cấp 0. Chỉ chờ cô tăng kinh nghiệm là sẽ thăng lên.
Mà công pháp nguyên chủ tu luyện, có thêm chữ pha ke đằng sau, Lâm Tô cũng biết nguyên nhân. Vân Thủy Quyết, Vân Thủy tông, giữa hai thứ này có liên hệ. Vân Thủy Quyết là bộ công pháp Thiên cấp, lão tổ Vân Thủy tông xưa chính là nhờ bộ công pháp này giữ địa vị chí cao vô thượng ở Tu Chân giới, nên lúc ông tạo ra môn phái lấy đây làm tên.
Nhưng thời gian thấm thoát thoi đưa, môn phái thay đổi nhiều lần, còn gặp mấy lần thiên tai nhân họa, bộ công pháp Thiên cấp này cũng dần thất truyền. Chỉ truyền cho Kim Đan trở lên.
Dù công pháp không được đầy đủ, vẫn rất mạnh mẽ, nhưng Vân Uyên nói hắn có công pháp hoàn chỉnh, nên để Lâm Tô tu luyện. Nguyên chủ không nghi ngờ gì, vui vẻ lấy ra luyện. Lại không ngờ đến, ngay từ đầu Vân Uyên đã đánh chủ ý thải bổ lên người cô, nên công pháp của cô là chính hắn thêm vào, kết quả tu luyện, là làm áo cưới giùm người khác thôi.
Lâm Tô biết điểm này nên không tu luyện công pháp nữa.
Nhưng chọn công pháp khác trong Tàng Thư các cũng không thích hợp, nếu Vân Uyên phát hiện chắc chắn nghi ngờ. Trong trí nhớ của cô cũng có không ít công pháp, ngược lại có thể lấy ra dùng.
Nhưng suy nghĩ này vừa xuất hiện, giao diện hệ thống liền bay ra một hàng chữ ——
【Player chỉ được tu luyện công pháp từ hệ thống.】
Tốt thôi, không phải không được, nhưng lấy công pháp hệ thống ở đâu đây?
【Hoàn thành nhiệm vụ tân thủ sẽ được nhận.】
Nhiệm vụ tân thủ? Trước khi đến thế giới này Lâm Tô từng chơi game, biết nhiệm vụ tân thủ đa phần là chân chạy vặt, là loại nhiệm vụ thu thập, giúp người chơi hiểu rõ game, làm quen thao tác, không khó, game này cũng không ngoại lệ.
【Nhiệm vụ tân thủ 1: Thu hoạch 20 miếng da linh thỏ. Có nhận nhiệm vụ không? Có/ Không.】
Linh thỏ là linh thú cấp một, lực công kích siêu thấp, xem như loài linh thú ôn hòa vô hại nhất giới Tu Chân. Sau núi Vân Thủy tông nuôi rất nhiều, một là để đệ tử mới nhập môn luyện tập, hai là dùng da để làm giày.
Lâm Tô nhận nhiệm vụ liền chạy về phía núi sau, vừa lúc đυ.ng trúng một nhóm đệ tử mới nhập môn đang lóng ngóng đấu với linh thỏ.
Đều là đám nhóc mới nhập môn, mới học một hai pháp thuật, còn chưa thành thạo. Thả ra mấy cục thủy cầu hỏa cầu bé bé, còn chưa đυ.ng đến linh thỏ đã tiêu tán. Vất vả lắm mới đánh lên người linh thỏ, trên đầu linh thỏ bay lên một dòng chữ đỏ "–1". Lâm Tô nhìn thanh HP của linh thỏ, cơ bản đều trên 20, nói cách khác, mấy nhóc này phải đánh 20 lần mới đánh chết một con linh thỏ.
Cô cũng không ra tay giúp đỡ, dù sao bọn nó chỉ luyện tập thôi, phải làm nhiều lần mới quen được.
Cô vòng qua bọn nó, đi sâu vào rừng, bên trong có nhiều linh thỏ hơn. Quan trọng hơn là, tu sĩ Trúc Cơ như cô, không dám đi đoạt quái với nhóc con.
Hệ thống cần da thỏ, nên Lâm Tô không dùng pháp thuật, tiện tay nhặt một cành cây. Có linh thỏ đần độn chạy đến, Lâm Tô đập xuống, một dòng chữ đỏ bay lên "Bạo kích –20", sau đó ngã xuống.
Cùng lúc đó, kinh nghiệm tăng thêm 2 điểm, không còn 0 điểm nữa.
Lâm Tô tiếp tục như thế, đánh 20 con thỏ mới dừng tay. Sau đó lấy ra một cây chủy thủ, bắt đầu lột da thỏ.
Thế giới trước thường xuyên xử lý nguyên liệu nấu ăn, cô lột da thỏ rất thành thạo, lúc lột xong một con, hệ thống thông báo:
【Chúc mừng player tự lĩnh ngộ skill thu thập, thưởng kinh nghiệm +100.】
Thu thập là kỹ năng sinh hoạt phổ biến nhất, không coi là đặc biệt. Lâm Tô thuận tay mở giao diện game, trong thanh skill có thêm một mục thu thập (sơ cấp), mà kinh nghiệm mới nhận thêm 100, cùng 40 điểm gϊếŧ linh thỏ, cô thăng cấp lên level 2 (40/200).
Đã có skill thu thập, mấy con còn lại cô không cần tự làm nữa, nhấn nút thu thập, tự động lột da linh thỏ.
Dù không thể tưởng tượng nổi, nhưng từng dùng đủ loại bàn tay vàng, Lâm Tô đã miễn dịch. Hệ thống game này dùng ngon đó chớ, chỉ cần cày quái thu kinh nghiệm là được. Cô nghĩ, có nên ra ngoài lịch luyện tìm quái gϊếŧ không nhỉ?
EDIT: morticia.
Note: Có lẽ vì đây là thế giới cuối nên tác giả đi rất nhanh, thế giới này cũng là thế giới ngắn nhất từ trước đến giờ.