“Chồng à, anh cần kiểm tra lại một chút vấn đề an toàn phòng hộ của công ty đấy.” Giang Miên ngửa đầu mổ lên khóe môi Yến Lăng, không chút để ý mà cười nói.
“Yến, Yến tổng…… Vị tiên sinh này nói cậu ta là ngài……” Bí thư nơm nớp lo sợ mà ý đồ cứu vãn.
“Mặc kệ là ai yêu cầu hẹn trước. Nếu có lần sau, cậu liền không cần tới,” Yến Lăng đánh gãy lời nói của bí thư, y nhìn về phía Giang Nguyệt nước mắt lưng tròng, phiền chán nhíu mày, “Đem cậu ta đi.”
“Được, Yến tổng!”
Giang Miên cảm nhận được cảm xúc táo bạo cùng áp lực từ trên người Yến Lăng, suy tư.
Quả nhiên, Yến Lăng thực sự cực kỳ chán ghét kiểu nhân vật tiểu bạch hoa như Giang Nguyệt. Tuy rằng cũng không biết vì cái gì…… nói như thế nào nhỉ, Giang Nguyệt cũng có một gương mặt xinh đẹp.
Yến Lăng liếc mắt nhìn Giang Miên đang tự hỏi, giơ tay xoa hắn một chút vòng eo mềm mại, nói thêm: “Chỉ có mình hắn thì không cần.”
Vì thế, Omega vũ lực giá trị bằng không - Giang Nguyệt, bị bí thư beta ý đồ muốn giữ lại bát cơm nhẹ nhàng mang đi, thậm chí còn chưa kịp triển khai một bụng chính nghĩa đầy mình.
“Oa……” Giang Miên tự nhiên cảm thấy một chút sảng khoái dù đang ở trong đoạn cốt truyện cẩu huyết.
“Vừa lòng sao?”
Yến Lăng rũ mắt nhìn Giang Miên, chút táo bạo còn sót lại dần dần cũng bị xua tan đi.
“Yến tiên sinh, anh như thế nào hiểu được hay vậy? Tôi còn tưởng rằng anh sẽ không cho tôi chút mặt mũi nào chứ.”
Yến Lăng vẫn chưa đáp lại với vấn đề này, mà có ý ám chỉ: “Về chuyện hợp tác cùng Giang gia, tôi sẽ không cho cậu mặt mũi, chỉ xem coi có ích lợi gì không.”
“Được thôi, vậy anh cần thiết lại dỗ tôi thêm một chút.”
Giang Miên tựa hồ không để ý chút nào, chỉ là tiếp tục lôi kéo cà vạt Yến Lăng rồi cười.
Hắn hôm nay tới tập đoàn Yến Thị, chính là vì làm cho xong đoạn cốt truyện cùng Giang Nguyệt chạm mặt này.
Ở trong nguyên tác, trà xanh Omega tuy rằng bị Giang gia coi như con tốt thí, lại vẫn luôn như cũ không từ bỏ hy vọng, nỗ lực muốn ở trước mặt Yến Lăng vì Giang gia kiếm chác ích lợi.
Cuối cùng hắn thậm chí còn có ý đồ ăn cắp văn kiện bí mật của Yến Thị, kết quả bị Yến Lăng bắt được ngay tại trận.
Sau khi hệ thống giúp hắn đem độ tự do điều chỉnh cao lên, Giang Miên cũng không cần nghiêm túc đi theo tuyến kịch bản cũ, nhiều nhất chỉ cần đem lời thoại kịch bản nói xong là xong việc.
Dù sao, cuối cùng thì nhân vật pháo hôi đáng buồn này cái gì cũng không “khuấy đυ.c” được.
Nhiệm vụ của hắn vẫn như cũ chỉ có một —— ngăn cản Yến Lăng phá hỏng thế giới nhỏ trong sách này.
*
Công việc của Yến Lăng thoạt nhìn cực kỳ khô khan nhàm chán.
Giang Miên ngồi ở bên cạnh, thưởng thức trong chốc lát sườn mặt góc cạnh rõ ràng của y, vẫn nhịn không được đánh cái ngáp nho nhỏ.
“Cậu đi vào phòng nghỉ chờ tôi.” Yến Lăng nhạy bén nhận ra Giang Miên buồn ngủ, cũng không ngẩng đầu lên mà nói.
“Ừm…… Giữa trưa chúng ta ăn cái gì?”
“Tôi sẽ để bí thư đưa lên cho cậu,” Yến Lăng cứng nhắc thúc giục, “Đi ngủ.”
“Cảm ơn Yến tiên sinh ~” Giang Miên cười tủm tỉm đáp ứng.
Phòng nghỉ cùng văn phòng Yến Lăng nối liền nhau.
Phòng này nhìn có vẻ không được sử dụng nhiều lắm, tủ quần áo treo tây trang dự phòng, không có bộ quần áo nào của người ngoài, cũng không có chút tàn lưu tin tức tố của Omega nào.
“Không tồi, là gã đàn ông tốt an phận thủ thường.”
Giang Miên vừa lòng mà nằm xuống giường, mơ hồ ngửi được hương rượu Rum nhàn nhạt trên gối.
Cơn buồn ngủ chợt trở nên mãnh liệt. Tin tức tố Yến Lăng, giống như thật sự có thể mang đến cảm giác an tâm cho hắn.
Cái nơi này cũng cần đặt thêm một con gấu bông ôm gối.
*
Chờ đến khi ngủ bù kết thúc, Giang Miên thoải mái duỗi người, cũng không nghĩ nhiều liền trực tiếp mở ra cửa phòng nghỉ.
Vì thế, giám đốc tiêu thụ bị kêu lên mắng …… Cứ như vậy nhìn thấy một Omega khuôn mặt tinh xảo, mặc áo sơmi to rộng rõ ràng thuộc về Yến tổng bọn họ, lười biếng đi ra khỏi phòng nghỉ.
Bên dưới áo sơmi miễn cưỡng che được hai cái đùi vừa thon lại vừa thẳng, trắng đến phản quang.
“Trở về.” Yến Lăng trong lòng trào ra một chút bực bội vi diệu.
Y phát hiện, chính mình không hy vọng người ngoài thấy được Giang Miên như vậy.
“Tôi quấy rầy các anh à? Xin lỗi, mọi người cứ tiếp tục,” Giang Miên mơ mơ màng màng nói, từ trên bàn trà nhỏ bưng hộp giữ ấm lên, bộ dáng buồn ngủ trông cực kỳ vô tội, “Chồng à, anh cũng phải ăn cơm sớm một chút nha, bằng không không tốt cho dạ dày đâu.”
“…… Ừ.”
Trong ánh mắt chấn động của cấp dưới, Yến Lăng miễn cưỡng lên tiếng.
Giang Miên sao có thể sẽ quan tâm thân thể y được chứ?
Rõ ràng vào ngày hôm qua, cái Omega khả nghi này còn cười cười đâm cho y hai ống thuốc ức chế.
Ở trước mặt người khác gọi hắn là chồng, nói không chừng cũng chỉ là cố ý diễn trò.