Chương 41: Công tử thứ xuất VS Trạng nguyên lang (39)

Liễu đại tiểu thư đích nữ của Tể tướng mất tích ở cửa hàng quần áo, hai ngày sau bị được phát

hiện

ở ngoại biên kinh thành trong

một

bụi cỏ, lúc ấy nàng

đã

hôn mê bất tỉnh, áo rách quần manh,

trên

thân thể có dấu vết bị người lăng nhục.

Dù những thị vệ được phái

đi

tìm kiếm Liễu Vũ Vi, bao gồm hai nha hoàn của nàng đều bị Liễu Đình bí mật xử tử, tin tức này vẫn trong

một

ngày ngắn ngủn truyền khắp kinh thành.

Thư phòng Liễu Đình tức giận đến nổi trận lôi đình, việc này đột nhiên tới, ông xử lý xong những người mục kích rồi vẫn còn có thể nhanh như vậy truyền ra tiếng gió, tất nhiên là sau lưng có người làm trò. Người sau lưng này đến tột cùng là nhằm vào Vũ Vi, hay toàn bộ Liễu phủ? Vô luận thế nào,

hắn

đều thành công đốt lửa giận của ông!

hắn

huỷ hoại nữ nhi ông lấy làm tự hào, làm Liễu phủ nhiễm vết nhơ, ông nhất định phải đào người này ra, bầm thây vạn đoạn!

không

phải

không

từng hoài nghi Lý Tấn vàKhương Hạo, việc này quá trùng hợp, thời gian trước Vũ Vi mới làm trọng thương tỳ nữ củaKhương Hạo, nghe

nói

nữ nhân kia cùng Lý Tấn cũng có quan hệ

khôngbình thường,

không

bao lâu Vũ Vi

đã

xảy ra chuyện. Chỉ là ông

không

thể tin được hai người này

sẽ



một

tỳ nữ hèn hạđắc tội ông. Bởi vì người có thểở kinh thành thần

không

biết quỷ

không

hay, bắt

đi

tiểu thư thế gia, suốt hai ngày

không

thấy tung tích, tuyệt đối có thế lực

không

thể khinh thường.Mà hai người này

một

là con vợ lẽ nhiều năm

không

được sủng ái vừa mới phù chính

không

bao lâu,

một

là Trạng Nguyên ông tự mình đề bạt, bị ông khống chế, từ đâu ra quyền lực đó?

Chẳng lẽ là người trong triều? Mấy năm nay ông nắm chắc triều chính, người nhìn

không

vừa mắt quá nhiều, có lẽ chính là bọn họ làm, cho ông ngột ngạt, lại làm Liễu phủ hổ thẹn! Nghĩ vậy, Liễu Đình nặng nề đập bàn, hét lớn ra ngoài cửa, phân phó người tăng số nhân thủ, nhanh chóng trấn áp tin tức, cũng nhất định phải điều tra



việc này, đào ra người phía sau màn!

Khương Hạo khoanhtay đứng ở trước cửa sổ, nghe Hà Minh phía sau đè thấp tiếng

nói

bẩm báo, cười lạnh.

Liễu Vũ Vi, nghĩ đến lúc trước tra ra hết thảy có quan hệ với nàng ta, liền cảm thấy mình

đã

từng có vài phần hảo cảm với nàng ta quả thực là ngu xuẩn đến cực điểm. Nữ nhân này ác độc tàn nhẫn, lén dùng đòn hiểm hành hạ đến chết hạ nhân, tìm người lăng nhục thứ muội, thủ đoạn cực kỳ tàn bạo. Nghĩ lại,Khương Hạo

hắn

tuy cũng

không

phải người lương thiện, cũng

sẽ

không

lạm sát kẻ vô tội. Liễu Vũ Vi là sói đội lốt cừu, trước mặt người khác

sẽ

ngụy trang mình, cũng bởi vậy lừa gạt vô số người, tỷ như

hắn

từng nhìn thấy nàng

một

màn "Thấy việc nghĩa hăng hái làm" kia, bất quá là cố ý làm choLý Tấn lúc ấy ở phụ cận xem. Hừ, Lý Tấn này, trêu chọc cái đào hoa gì, thậm chí liên lụy tới Tình Tình.

Lần trước chuyệnlàm trọng thương Tình Tình,

hắn

còn chưa kịp tìm tới tính sổ,

không

nghĩ tới thế nhưng nàng ta tính xấu

không

đổi, còn dám lần lượt phái người tới ám sát, vừa vặn, lần này nợ mới nợ cũ

hắncùng tính!

không

ai biết, trong kinh thành

không

ít tửu lầu, cửa hàng quy mô khổng lồ đều là của

hắn, mấy nhà là lão gia tử cho, chỗ khác phần lớn đều là

hắn

ngầm mua cũng điều khiển.

hắn

thiết hạ bố cục, chỉ cần Liễu Vũ Vi ra phủ, người mai phục bốn phía

sẽ

âm

thầm theo dõi nàng cũng truyền tin tức cho Hà Minh, chỉ cần nàng vào bất kì chỗ nào dưới danh nghĩa

hắn, người đãan bài

sẽ

tìm cơ hội bắt nàng

đi.

sự

tình so với

hắn

tưởng tượng càng thuận lợi,

hắn

tính đánh nàng

một

trận thayUyển Tình hết giận, rốt cuộc

hiện

tại còn

không

thích hợp lấy mạng nàng, mất tích hai ngày

đã

đủ làm thanh danh nàng hủy hết.Nhưng nghe tin tức từ Hà Minh, nàng

thật

sự

bị lăng nhục? Là trùng hợp sao? Khương Hạo nhìn ra ngoài cửa sổ, nghĩ đến Hà Minh vừa rồi do dự nhắc tới,

âm

thầm tựa hồ có

một

thế lực khác xuất

hiện, cũng

không

ác ý, thậm chí giúp bọn

hắn

xử lý

một

vài cái đuôi,

hắn

hơi hơi nheo mắt lại.

Chẳng lẽ, là

hắn

ta?

Lúc này, Hạ Tình Tình dựa

trên

giường

đang

cầmtập tranh Khương Hạo mới mua cho nàng, xem đến chỗ hay, đột nhiên nghe hệ thống

nói

ra tin tức, nàng giật mình làmtập tranh rơi xuống đất.

"Cậu... cậu

nói, Khương Hạo phái người bắt Liễu Vũ Vi, còn cho người lăng... lăng nhục nàng?!" Hạ Tình Tình trừng lớn đôi mắt,

nói

năng có chút lộn xộn. Tốt xấu gì Liễu Vũ Vi cũng từng là bạch nguyệt quang trong lòng

hắn,

hắn...

hắn

không

đến mức làm đến tuyệt đườngnhư vậy

đi?

"Khương Hạo bắt nàng

đi, mê choáng rồiđánh nàng

một

trận, nhốt hai ngày sau đó ném vào trong bụi cỏ vùng ngoại ô,

hắn

đại khái cũng định hủy thanh danh nàng báo thù cho

cô." Hệ thống chậm rì rì mở miệng, "Bất quá, có

một

ngườikhác phái người lăng nhục nàng cũng nhanh chóng tản ra tin tức này,

côđoán xemkẻ lăng nhục nàng là ai?"

"Ai?"

"Vương mặt rỗ! Hắc,



nói

đời trước Liễu Vũ Vi làm hết chuyện nham hiểm, đời này xem như chịu báo ứng!"

Hạ Tình Tình im lặng, nghĩ đến đời trước Lý Uyển Tình gặp hết thảy, nghe thấy tin tức này xác

thật

coi là đại khoái nhân tâm. Như vậy vừa khéo cố tình là Vương mặt rỗ lăng nhục nàng ta, người sau lưng kia, hẳn là Lý Tấn,

hắn

làm như vậy, cũng là vì báo thù cho Lý Uyển Tình. Hạ Tình Tình sờ sờ ngực, vừa rồi trong nháy mắt nó đột nhiên hung hăng nhảy lên

một

chút.

Là nàng ấy nghe được sao?

Liễu Vũ Vi tỉnh lại, phát

hiện

mình nằm trong khuê phòng, đầu choáng váng,

trên

người rất đau, nàng

nhẹ

nhàng động, hạ thân đột nhiên truyền đến

một

trận đau đớn xé rách, nàng tức khắc tỉnh lại, mặt trắng ra. Run tay

nhẹ

nhàng kéo vạt áo, thấy ngực

một

mảnh xanh tím vết càovà dấu cắn, trong lòng

một

chút may mắn duy nhất rốt cuộc hoàn toàn tắt, nàng ôm chặt đầu, nghẹn ngào thống khổ la hét, trong lòng tràn đầy tuyệt vọng. Trong sạch của nàng

không

còn nữa! Huỷ hoại! Hoàn toàn huỷ hoại!

Liễu phu nhân nghe tiếng động vội đến, chảy nước mắt ôm nữ nhi vào trong ngực, che ngực hô tạo nghiệt.

Liễu Đình nhìn hai mẹ con khóc rống, trong lòng hụt hẫng, hận ý lại thêm vài phần. Ông phái người

đichỉ tra được, bắt người chính là mấy kẻ trong giang hồ,

hiện

giờ

không

thế nào tìm thấy bọn họ, càng

không

tra được người sau màn. Vương mặt rỗ lăng nhục Vũ Vi bị nghiêm hình bức cung, nhưng tin tức gì cũng

không

có,

hắn

cũng là bị người trói tới vùng ngoại ô, nhìn thấy Vũ Vi hôn mê,thấy sắc quên hết, căn bản

hắn

không

biết nàng là nữ nhi của Tể tướng.

Manh mối hoàn toàn chặt đứt.

Liễu Đình oán hận nện

một

quyền lên tường, banh mặt

đi

đến trước giường,

âm

thanh lạnh lùng

nói: "Tin tức

đã

bị cha áp xuống, concẩn thận dưỡng thương, ngày mai cha bảo bệ hạ tứ hôn cho con vàLý Tấn!"

Liễu Vũ Vi ngừng khóc, nàng thút thít hỏi: "nhưng mà... trong sạch

không

còn nữa... nếu

hắn

khôngmuốn cưới con

thì

làm sao bây giờ?"

Liễu Đình hừ lạnh

một

tiếng: "hắn

dám! Đừng quên, tất cả của

hắn

đều là ta cho,

không

có ta,

hắn

chỉ là

một

thư sinh nghèo! Ta có thể cho

hắn

hết thảy,đương nhiên cũng có thể huỷ hoại!"

Nghe vậy Liễu Vũ Vi buông tâm xuống

một

nửa,

một

nửa kia, bắt đầu nghĩ làm thế nào ngược chết người phía sau màn. Nàng còn

không

biết, cha nàng căn bản

không

tìm được người kia.