Chương 43: Tủy Thạch. (1)

Tô Tuyền hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra ở Hiệp hội lính đánh thuê cả, cũng không hiểu tại sao Hàn Dự lại cố chấp như thế.

—— nếu hắn thật sự đang tìm cô.

“Tôi nghĩ ra một vài khả năng.”

Tô Tuyền trầm tư nói, “Một là hắn sợ tôi làm lộ chuyện gì đó, muốn gϊếŧ tôi, cái thứ hai là ngược lại, hắn cảm thấy tôi sẽ gặp chuyện phiền toái vì hắn, muốn nhắc nhở tôi.”

Tất nhiên còn có một loại khác.

“Hắn cảm thấy nơi này rất nguy hiểm, muốn đưa tôi rời đi?”

Tô Tuyền đều cảm thấy không thoải mái, “Ôi trời, có hơi thái quá.”

Bất luận người khác nghĩ muốn hay làm như thế nào, cô thực không thích loại người mặc kệ ý muốn của người khác mà “quan tâm” quá mức.

Tô Tuyền đeo tạ lên chân lần nữa, kéo thân thể nặng nề bước lên cầu thang, chuẩn bị tiếp tục bài huấn luyện tiếp theo.

“Đúng rồi.”

Tô Tuyền dừng ở bậc thang một chút, “Lần trước tôi nghe hắn và Dung Nhân —— à, chính là người treo tôi lên Ám võng, bọn họ đã nhắc tới một thứ, Bạch Long Tinh?”

Hàn Dự từng nói tinh cầu này rất nhanh sẽ trở nên hỗn loạn, tiếp theo Dung Nhân nói bởi vì có người khai quật mạch khoáng Bạch Long Tinh.

Đây cũng là một loại tinh quặng rất quý hiếm khó gặp, có rất ít tư liệu liên quan trên Tinh Võng.

Nó hơi giống Tủy Thạch, đều có khả năng xuất hiện ở bất kỳ đâu trên tinh cầu.

Ít nhất trong các ghi chép, trên các hành tinh khác nhau, các tinh vực khác nhau đều đã từng phát hiện mạch khoáng Bạch Long Tinh.

Nhưng Tủy Thạch không có mạch khoáng, nó chỉ là những tảng vụn thôi.

Tô Tuyền: “Bạch Long Tinh được dùng để làm gì thế?”

“Có thể rót vào vật làm tăng sự hấp thu của dị năng giả, cường hóa cốt cách.”

Rất nhiều kẻ có tiền để gia tăng tỉ lệ giải phẫu, cũng sẽ dùng đến loại đồ vật này.

Đương nhiên ngoại trừ Bạch Long Tinh ra, còn có rất nhiều nguồn tài nguyên thay thế, nhưng cái này là quý nhất.

Tô Tuyền: “?”

Huyền huyễn như vậy sao?

Tô Tuyền lâm vào tự hỏi, “Thế nên, nếu chúng ta đoạt lấy một ít, chúng ta cũng có thể dùng sao?”

Tần Kiêu tỏ vẻ mình không cần tùy cô.

Tô Tuyền vừa định nói chuyện, trong đầu bỗng nhiên nghĩ ra ý tưởng mới, liên kết mọi chuyện lại.

“Vincent · Cologne, mục tiêu của chúng ta, hắn chợt từ tinh cầu khác trở đây, cũng liên quan tới Bạch Long Tinh sao?”

Sau đó cô nhận được câu trả lời chắc chắn.

Vincent vội vội vàng vàng trở về, là vì kiểm tra hàng mẫu Bạch Long Tinh, cùng với phụ trách chỉ đạo đoàn đội, tiến hành tinh luyện gia công đối quặng thạch thô.

Loại mạch khoáng khai quật này không đơn giản, hơn nữa rải rác tại các nơi khác nhau ở viên tinh cầu này, muốn đào nhanh nhất phải mất mấy tháng.

Hơn nữa với những công việc tiếp đó, trong khoảng thời gian ngắn Vincent sẽ không rời đi.

Cuối cùng Tô Tuyền đã sắp xếp hoàn chỉnh tất cả sự việc.

Sau đó lại nghĩ tới Hàn Dự, có chút vô ngữ.

“Hắn chỉ bán Tủy Thạch cho bọn họ, hai bên là quan hệ giao dịch, Hiệp hội thế mà có thể giúp hắn tìm người?”

Chắc hẳn sẽ không là hắn tình nguyện thu một ít tiền của bọn họ, đổi lấy bọn họ giúp đỡ tìm người đâu nhỉ?

Tô Tuyền cảm thấy người Hiệp hội không dễ nói chuyện như vậy.

Mấy ngày tiếp theo, cô thường thường sẽ nghĩ tới chuyện này.

Cho dù đã quen sự tồn tại của Ám võng treo giải thưởng, Tô Tuyền cũng không thích phải tránh né thêm một đám người nữa.

Huống chi vẫn là Hiệp hội lính đánh thuê.

Thậm chí điều đó có ý nghĩa là cô không thể tùy ý đi đại sảnh Hiệp hội.

Tuy rằng tạm thời cô cũng sẽ không đi bên kia.

Nghĩ lại Dung gia và Tô gia phiền toái còn chưa giải quyết xong.

Tô Tuyền chỉ cảm thấy đầu đau muốn nứt ra.

Giữa trưa hôm sau.

Tô Tuyền lại bị đánh bay thêm một lần nữa, vũ khí rời tay bay ra ngoài, trực tiếp cắm sâu vào vách tường.

Lưỡi dao lạnh lẽo sắc bén lướt qua gương mặt rơi trên mặt đất.

Nam nhân tóc đen ngồi xổm bên cạnh, chậm rãi đứng dậy, thu đao trong tay.

“Cô có biết mình chưa tháo tạ không?”

“A?”

Tô Tuyền dại ra mà nhìn hắn, “Thảo nào tôi cảm thấy hơi là lạ.”

Tần Kiêu: “…………”

Hắn trầm mặc hai giây, “Cô đang lo lắng cái gì?”

Tô Tuyền khó nhọc ngồi dậy, nói chuyện bản thân rối rắm ra.

“Cô không cần để ý.”

Tần Kiêu không chút để ý mà nói: “Người Hiệp hội từng liên lạc với tôi, sẽ không làm phiền cô.”

Tô Tuyền chớp chớp mắt, “Thật vậy sao?”

“Trừ phi bọn họ muốn lại mất đi một dị năng giả tứ cấp.”

Hắn lạnh lùng mà nói.

Tô Tuyền: “…………”

Cô còn nhớ rõ nhân viên công tác Hiệp hội đối với Tần Kiêu tất cung tất kính, xem ra quan hệ giữa họ cũng không đơn giản như vậy.

Tần Kiêu: “Cô nói cái họ Hàn cô cứu, lúc vừa gặp được hắn, hắn dường như đã chết?”

Vốn dĩ Tô Tuyền muốn hỏi cuối cùng giữa bọn họ đã xảy ra cái gì, nghe vậy sửng sốt.

Tô Tuyền: “Đúng vậy.”

“Hắn nhìn qua như thế nào?”

Tô Tuyền: “Ngay từ lần đầu tiên tôi nhìn thấy hắn——”

Tô Tuyền đắm chìm ở trong trí nhớ của nguyên chủ.

Một màn kia rất kinh khủng, bởi vậy cũng để lại ấn tượng tương đối sâu sắc.

Sau khi phi thuyền rơi vỡ, bị ngọn lửa hừng hực thiêu đốt bao vây, mất đi các loại năng lượng phòng hộ.

Nguyên chủ kiếp trước đã dùng cưa laser cắt vách tường trên khoang phi thuyền ra, tiến vào bên trong.

Trước khi bước vào phi thuyền cô đã tạm thời phán đoán sơ bộ vị trí phòng điều khiển, bởi vậy sau khi vào, không mất bao nhiêu thời gian đã tìm được Hàn Dự.

Lúc đó trong khoang thuyền thành một mớ hỗn độn, khắp nơi đều là ngọn lửa với các loại khí không rõ.

Hàn Dự ngất trên bàn điều khiển.

Khắp quần áo hắn toàn là vết máu, có nhiều vết thương xuyên qua bụng, làn da lộ ra bên ngoài sưng tấy mưng mủ, rất nhiều nơi còn thối rữa, chảy ra máu tím đen làm cho người ta sợ hãi.

Hơn nữa hô hấp rất mỏng manh, nhìn qua tùy thời đều sẽ chết.

Bởi vậy kiếp trước nguyên chủ không tiếc bỏ ra một số tiền lớn mua thuốc.

Tô Tuyền: “Hắn đã từng nói với tôi rồi, hắn bị dị năng giả làm bị thương, tôi nhìn qua hình như là trúng độc, lại như là bệnh cảm nhiễm gì đó.”

Cho nên những vết thương kia khẳng định là chịu ảnh hưởng của dị năng nào đó tạo thành.

Hàn Dự nằm mấy ngày mới thức tỉnh, tỉnh lại vẫn chưa thể hoàn toàn khôi phục sức chiến đấu, chỉ sợ cũng vì cái này.

Vết thương do dị năng để lại càng khó lành hơn so với viên đạn đao kiếm bình thường để lại.

“Tôi có thể đoán được đại khái hắn làm cái gì.”

Lời nói Tần Kiêu mang theo châm chọc, “Nhìn thấy có người đuổi gϊếŧ người của hắn sao?”

Tô Tuyền: “Không có.”

Hắn cũng hoàn toàn không ngoài ý muốn, “Chắc chắn là không có, nếu không cô đã chết lâu rồi.”

Tô Tuyền: “…… Vậy anh còn hỏi làm gì?”

“Trên tay hắn hẳn là có lượng lớn Tủy Thạch.”

Tần Kiêu nhàn nhạt mà nói, “Cho nên hắn mới có thể đưa ra điều kiện với Hiệp hội lính đánh thuê.”

Tô Tuyền đầy đầu dấu hỏi chấm mà nhìn hắn.

Tần Kiêu: “Cô nói cô ở nơi đó gặp qua hắn không chỉ một lần?”

Tô Tuyền gật đầu.

Tần Kiêu: “Bọn họ đang thăm dò lẫn nhau, hoặc là đang bàn điều kiện.”

Nếu chỉ là một khối hai khối Tủy Thạch, cũng không đáng giá gặp mặt thương thảo nhiều lần.

Tô Tuyền cũng nghe ra ý tứ này, “Chính là, nếu Tủy Thạch rất khó thu thập, vì sao hắn có một đống lớn ——”

Cô chợt dừng lại.

Khi nguyên chủ nhìn thấy Hàn Dự, Hàn Dự bị trọng thương.

Huynh muội Dung gia vội vã tìm Hàn Dự, là muốn lấy đi Tủy Thạch trong tay hắn.

Có lẽ hắn cũng vừa lấy được Tủy Thạch?

Tô Tuyền: “Chờ đã, chẳng lẽ Tủy Thạch trong tay Hàn Dự là cướp từ người khác sao? Hoặc là nói trộm? Trộm rồi cướp mang đi? Cho nên hắn mới có thể bị thương?”

“Cũng vì vậy hắn đã đắc tội ít nhất một thế lực.”

Tần Kiêu hơi hơi gật đầu, “Bây giờ, được gia tộc Stone che chở nhất định là điều kiện thứ nhất của hắn.”

Tô Tuyền nhẹ nhàng hít vào một hơi.

Hảo gia hỏa.

Nhìn như mua bán lỗ, nhưng ngẫm lại Hàn Dự bị trọng thương, nếu không phải gặp được người tốt, thì đa phần sẽ bị đốt thành tro trong phi thuyền.

Hơn nữa, hắn lấy được một đống lớn Tủy Thạch, khả năng số Tủy Thạch đó đều cướp đoạt được từ trong tay dị năng giả rất lợi hại.

Ít nhất là lợi hại đến mức suýt nữa gϊếŧ chết hắn.

Tô Tuyền hừ một tiếng, “Tên kia lá gan không nhỏ.”

Cô cảm thấy vô cùng may mắn bản thân đã rời xa Hàn Dự, nếu không hơn phân nửa sẽ bị cuốn vào trong đấu tranh thế lực nào đó.

Sau đó nghĩ lại, bản thân lập tức cũng sẽ phải đắc tội hoàn toàn với gia tộc Cologne, tựa hồ cũng không tốt đến đâu.

Kể cả vậy đi chăng nữa cô với tên Hàn Dự kia thật sự không hợp nhau, nếu ở chung còn không có thoải mái bằng cùng với cộng sự hiện giờ giận dỗi lẫn nhau.

—— tuy rằng Tần Kiêu không thừa nhận cô là cộng sự.

Tô Tuyền có chút tiếc nuối mà nghĩ.

Nhưng cô chắc chắn sẽ không từ bỏ.

“Suy nghĩ cẩn thận?”

Đỉnh đầu lại truyền đến giọng nam trầm thấp.

Tô Tuyền nhún vai, “Tôi hiểu mà, tìm tôi đại khái cũng là điều kiện phụ thôi, nói như vậy tôi còn có thể tạm chấp nhận.”

Nếu Hàn Dự đã bàn giao tất cả cho bên Hiệp hội, vậy hắn đánh cắp Tủy Thạch cũng không coi là bí mật.

Cô chỉ sợ hắn trả giá lớn tới tìm kiếm mình, bởi vì trả giá càng lớn, càng làm cho họ không thể không tìm cô.

“Hơn nữa…”

Tô Tuyền giương cao giọng, mang theo ý cười mà nói, “Anh còn nói bọn họ sẽ không đến tìm tôi, nếu giống như lời anh nói, tôi không có gì phải lo lắng.”

Tần Kiêu bình tĩnh mà nhìn cô một cái, “Cầm kiếm lên, tiếp tục.”

……

Cùng lúc đó, tinh vực Canaan.

Tòa biệt thự cao cấp ở chủ thành Triết Đa tinh.

Một đám nam nữ trung niên ngồi xung quanh trong phòng hội nghị, vẻ mặt mỗi người rất nghiêm túc, còn có một số người ánh mắt bi thương thống khổ.

“Đã tìm được người rồi.”