- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Dị Năng
- Tinh Tế Đệ Nhất Hỏa Táng Tràng
- Chương 37: Cảm Giác Thế Nào? (3)
Tinh Tế Đệ Nhất Hỏa Táng Tràng
Chương 37: Cảm Giác Thế Nào? (3)
“Không.”
Hắn nhìn cô một cái, “Bởi vì cô có thể kiên trì đi tới cửa, tôi cho rằng cô sẽ bò không đứng dậy.”
“……”
Tô Tuyền thật muốn ném hộp không trong tay qua.
Tô Tuyền: “Anh không cảm thấy cường độ này quá cao sao, không giống như tôi tự rèn luyện xong rồi ngủ một giấc sẽ tốt hơn.”
Đến giờ vẫn chưa tốt hơn.
“Hửm?”
Tần Kiêu không chút để ý mà nói, “Năng lực tự lành của cô thế nào?”
Tô Tuyền: “Tôi định nói không tệ lắm, nhưng suy xét lại thấy tiêu chuẩn hai ta không giống nhau.”
Tần Kiêu chỉ chỉ ngực cô, “Thọc cô một đao, vài phút có thể khôi phục?”
Tô Tuyền: “……………… Đó là vấn đề vài phút sao?”
Còn phụ thuộc vào thể miệng vết thương nông sâu, ít thì mấy giờ, nhiều thì một hai ngày.
“Vậy nên năng lực tự lành của cô chẳng ra gì.”
Tần Kiêu bình tĩnh mà nói, “Dưới điều kiện ngủ một giấc là có thể khôi phục lại, chứng tỏ cường độ mà cô rèn luyện trước đó quá thấp, tất cả đều như trò chơi, đối với việc kích phát tiềm năng là quá chậm.”
Việc này a~.
Tô Tuyền có chút vô ngữ, “Tôi bị ám võng treo giải thưởng, phải thường xuyên đổi nơi ở, phải chiến đấu bất kỳ lúc nào, còn phải ra cửa làm nhiệm vụ kiếm tiền.”
Cô không thể làm chính mình mệt mỏi đến loại trình độ này.
“Chưa nói cô sai.”
Hắn nhìn nhìn cảnh thành thị ngoài cửa sổ, “Gần đây cô không cần làm nhiệm vụ.”
Tô Tuyền không khỏi vô ngữ, “Anh chắc chắn tôi ở chỗ này sẽ không bị sát thủ tìm tới cửa?”
Tần Kiêu nghiêng đầu nhìn cô, cặp mắt lục kia dưới ánh mặt trời tựa như phỉ thúy sáng ngời, “Tìm tới thì thế nào?”
Tô Tuyền: “…………”
Đến bao giờ cô mới cũng có thể mạnh đến như vậy!
Cẩn thận hồi tưởng, dị năng của cô cũng rất mạnh, hạn chế duy nhất hiện giờ là tố chất thân thể.
Tố chất thân thể khác biệt so với mục tiêu, sẽ dẫn tới bản thân hoặc là không phục chế được dị năng, hoặc là phục chế được nhưng không có cách nào sử dụng thuần thục.
Ngoại trừ cái này, hạn mức cao nhất phục chế dị năng tạm thời không có số lượng, số dị năng được phục chế còn có thể không ngừng tăng lên.
Nếu cô có thể đánh vỡ hạn chế, trở thành chiến sĩ lục giác vạn năng ở trong tầm tay.
“Được thôi, vẫn nên nghĩ tới những điều tốt.”
Tô Tuyền lại cầm một hộp cơm lên, “Khẩu vị hai ta hình như không khác nhau lắm, anh có thể nhận điểm cơm hộp, may mắn không có chỉ cho phép tôi ăn ức gà luộc.”
Tần Kiêu: “…………Cô nghĩ cái gì vậy, tôi lại không phải huấn luyện viên thể hình.”
Tô Tuyền nhún vai, “Quả thật. Anh còn đáng sợ hơn huấn luyện viên thể hình nhiều.”
Hắn không phản đối câu nói của cô.
Mấy ngày kế tiếp, Tô Tuyền đều vượt qua tra tấn dày vò, điều đáng mwungf duy nhất chính là cơm hộp đủ loại kiểu dáng.
“……”
Trước kia cô không gọi cơm hộp nhiều, luôn sợ làm sát thủ có cơ hội ngụy trang tiếp cận mình.
Bây giờ có thể nhấm nháp rất nhiều nhà hàng chưa ăn qua một phen.
Đồng thời, cảm giác tạ tồn tại cũng dần yếu bớt.
Lúc ban đầu là các loại máy móc vận động có oxy, máy leo núi máy chèo thuyền máy chạy bộ, chạy xe đạp,….
Cùng các loại máy móc bình thường luân phiên sử dụng các trình tự tập thể hình khác nhau, phần lớn thời gian cô đều sử dụng máy móc lặp lại mấy tiếng liền.
Thậm chí mấy ngày.
Sau đó lại đổi cái tiếp theo.
Mỗi lần đổi máy móc, cô sẽ cao hứng một chút, rồi lại lần nữa trở nên chết lặng.
Qua một khoảng thời gian, vận động có oxy biến thành luyện tập sức mạnh.
“…… không thể tin được.”
Nàng nằm trên bản đẩy, khó nhọc mà nhấc tạ trên giá lên.
Tô Tuyền nhìn cánh tay toàn là tạ, lại nhìn côn kim loại trên tay, cùng với trường côn cuối chồng chất lên nhau.
Bên trái, một hai ba bốn năm.
Bên phải, một hai ba bốn năm.
“……”
Trong nháy mắt kia, Tô Tuyền rất muốn ném cái tổng trọng 200 cân tạ này xuống, lại bỏ hết tạ trên người.
Sau đó đến máy kiểm nghiệm sức lực đánh một quyền nhìn xem trị số.
Cuối cùng cô nhịn xuống, tiếp tục hoàn thành luyện tập.
Sau khi chấm dứt chuỗi luyện tập thứ một trăm, cô dùng cánh tay không ngừng run rẩy, thả tạ về vị trí cũ, ngoảnh đầu lại đã ở nằm trên đẩy bản ngủ rồi.
Lại thêm một đoạn thời gian, Tần Kiêu biểu thị cô có thể ra cửa, hơn nữa chia cho cô một số hiệu.
“Tiếp nhiệm vụ này.”
Tô Tuyền tra xét số hiệu, phát hiện là nhiệm vụ cứu viện một người ở ngoại thành.
Một tổ chức cửu lưu tà giáo bắt cóc vài người.
Thông tin cho thấy trong đám địch nhân tựa hồ có dị năng giả.
Tựa hồ?
Đó chính là cấp 1?
Nếu như là cấp 3 sẽ không nên dùng từ lập lờ nước đôi như thế.
Tô Tuyền không chắc chắn mà nghĩ, nhưng cũng không loại trừ là tin tức cố chủ biết không đầy đủ, nên phán đoán sai.
Lát nữa chiến đấu vẫn nên cẩn thận hơn.
“Tôi nhận.”
Cô đứng lên, “Chờ tin tức tốt của tôi——”
Lời còn chưa dứt, Tần Kiêu ngồi ở cửa sổ chợt đứng lên, nháy mắt xuất hiện bên cạnh, nắm lấy cánh tay cô.
Hai người biến mất tại chỗ.
“?”
Lại lần nữa rơi xuống đất, Tô Tuyền cảm thấy không quá thoải mái, thấy hơi buồn nôn.
Hoàn toàn bất đồng với nôn khan lần trước.
Cô nhìn bốn phía xung quanh, phát hiện là hẻm nhỏ âm u dơ bẩn, trên mặt đất còn có nước bẩn đang chảy ra, trong không khí thoang thoảng mùi máu tanh.
Lúc này đang hoàng hôn, ánh chiều tà chiếu rọi chung cư chen chúc giá rẻ nơi xa.
Bọn họ sóng vai xuyên qua hẻm nhỏ hẹp, dừng lại trước một tòa nhà đã cũ.
Ống dẫn đan xen quanh thân đống kiến trúc xưa cũ, cửa sổ lầu hai che kín, bên trong ẩn ẩn truyền đến tiếng nức nở.
Tần Kiêu vươn tay.
Tiếng vang nhỏ cạch cạch cạch cạch, bốn cái tạ hoàn lần lượt bị bỏ.
Hắn xách vật nặng mấy trăm cân theo, “Cảm giác thế nào?”
Vòng màu bạc nặng ở trong tay hắn phảng phất nhẹ tựa lông hồng, nhìn không nặng chút nào.
Tô Tuyền: “…………”
Cảm giác thế nào?!
Cô cảm thấy chính mình muốn bay lên!
Từ đầu đến chân nhẹ nhàng, phảng phất chỉ cần một trận gió thổi tới, đều có thể bay đi theo gió.
Tô Tuyền có chút không thể tưởng tượng mà hoạt động đôi tay, “Không biết nên hình dung như nào, dù sao thực sảng khoái.”
Thân ảnh trước mắt chợt lóe, có thứ gì dán lên má cô.
Tô Tuyền kinh ngạc ngẩng đầu.
Tần kiêu đứng cạnh vừa mới tháo mặt nạ xuống đeo lên mặt cô.
“Quên bắt cô ngụy trang bản thân.”
“Ồ.”
Tô Tuyền theo bản năng duỗi tay nhận lấy, “Không phải anh cũng có thể thuấn di trở về sao?”
“Tôi lười.”
Tần Kiêu thấy cô sờ soạng mặt nạ, cũng không nhiều lời, xoay người biến mất.
Tô Tuyền: “…………Thế nên anh trực tiếp đưa đồ của anh cho tôi sao?”
Tâm tình cô phức tạp mà nhỏ giọng thầm thì.
Nhưng mà trước mặt chỉ còn không khí.
Tô Tuyền sờ sờ mặt nạ bảo hộ.
Thứ này là chế tạo hắc cương sang quý, bên trong có hệ thống lọc tinh vi, dán trên mặt chính là loại da phủ tầng kim loại mềm, hai má còn có thể cảm giác hơi ấm.
Lúc trước cô cảm thấy mặt nạ này nhìn rất đẹp, so với kính quang lọc cồng kềnh của mình còn đẹp hơn, muốn mua một cái.
Tra giá cả liền lùi bước.
“Hiện tại được đeo thử cũng không tồi.”
Tô Tuyền duỗi người.
Cô ngẩng đầu nhìn cửa sổ tầng hai, hơi lùi một bước, tiếp theo lấy hơi nhảy lên.
——tùy tùy tiện tiện nhảy, chính là độ cao gần hai mét.
Một chân cô dẫm lên vách tường gập ghềnh gạch tường đá, mượn lực lại nhảy, nhẹ nhàng nhảy vào cửa sổ.
Theo thanh âm cửa kính tan vỡ, Tô Tuyền nhảy vào trong phòng.
“Người nào?”
Trong phòng chỉ có ba người có thể tự do hành động.
Một cái quỳ rạp trên mặt đất vẽ đồ án pháp trận nào đó.
Hai người khác quay đầu lại, một người bị thương, người khác giơ chủy thủ vọt lên.
Mấy nam nữ trẻ tuổi bị bó ở góc tường, trên người loang lổ vết máu, bởi vì bị bịt miệng, chỉ có thể phát ra thanh âm ấp úng.
Nhìn thấy có người nhảy vào, bọn họ đều kinh ngạc, sau đó càng thêm liều mạng giãy giụa, hơn nữa muốn kêu cứu.
“……”
Tô Tuyền chỉ liếc nhìn bọn họ một cái, nhanh chóng thu hồi tầm mắt.
Bởi vì người cầm đao kia đã đến trước mắt.
Nàng nghiêng người tránh thoát, sau đó nâng cánh tay lên, khuỷu tay đánh vào sau lưng người nọ.
Trong phòng vang lên âm thanh xương cột sống vỡ vụn.
“?”
Này còn chưa hết.
Một kích trực tiếp đánh người nọ bay xa mấy thước, từ cửa sổ quăng ngã ra ngoài rơi xuống hẻm nhỏ.
Tô Tuyền nhặt đao trên đất lên, vỗ tay ném về phía người chuẩn bị nổ súng.
Hắn vốn dĩ muốn bóp cò, thấy thế vội vàng né tránh.
“……”
Tô Tuyền ném không chuẩn lắm.
Vốn dĩ cô cũng không trông cậy mình có thể một đao cắm trên trán đối phương.
Chỉ cần trì hoãn nổ súng một chút, liền đạt được mục đích.
Nháy mắt người nọ trốn tránh thì tia lôi điện của cô vọt tới.
—— tốc độ nhanh đến kinh người, bất quá trong nháy mắt, đã đến trước mặt đối phương.
Thông thường, lúc này nên bắt đầu tiêu hao sức lực.
Nhưng hiện tại cô cảm giác thân nhẹ như chim, đi chạy nhảy lên đều vô cùng thoải mái, trong lúc nhất thời thậm chí không nghĩ nhanh chóng kết thúc chiến đấu.
Tô Tuyền nhấc tay, một quyền móc câu trúng cằm đối phương.
Thêm một trận tiếng vang nứt xương rõ ràng.
Toàn thân người nọ rung mạnh, tròng mắt đều sắp lồi ra, sau đó hai chân cách mặt đất, trực tiếp bị quyền của cô đánh bay.
“Đi tìm chết đi ——”
Người thứ ba vừa mới đắm chìm hội họa trên đất, tựa hồ không hề phản hồi đối với kí©h thí©ɧ bên ngoài.
Lúc này, rốt cuộc cô lấy lại tinh thần nhào tới.
Trong tay cầm đao nóng chảy, đi lên chiêu chiêu trí mạng.
——tên này có thể là dị năng giả.
Tô Tuyền nhìn ra tốc độ đối phương rất nhanh, thậm chí thoáng có điểm vượt qua phạm vi phản ứng chính mình.
Mũi đao nóng bỏng xẹt qua eo, áo khoác bị rách, làn da truyền đến đau đớn.
Tô Tuyền từng thừa nhận vết thương nghiêm trọng hơn gấp trăm lần, bởi vậy cũng chưa rên một tiếng.
Cô xoay người nhảy lên, đá thẳng đầu đối phương.
Người nọ khó khăn hạ người tránh thoát.
Một chân này nện ở trên tường.
Oành!
Nửa mặt tường ầm ầm sụp xuống, trong lúc nhất thời gạch đá vỡ nát, bụi bay khắp nơi!
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Dị Năng
- Tinh Tế Đệ Nhất Hỏa Táng Tràng
- Chương 37: Cảm Giác Thế Nào? (3)