Chương 29: Giấc Mơ. (1)

“Tôi có đề nghị.”

Sau một lúc trầm mặc, Tô Tuyền hít một hơi nói: “Anh xem, tôi muốn giúp anh làm việc phiền toái như vậy.”

Tần Kiêu không nói gì.

Tô Tuyền: “Sau khi xong việc nói không chừng tôi bị đuổi gϊếŧ, à , nếu không chúng ta dứt khoát đừng tách ra, có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu——từ đối tác lâm thời trở thành cố định thế nào?”

Lý do cô nói chỉ có một.

Nhưng trừ cái này ra, nếu tương lai gia hỏa này giống như trong sách nói, bản thân đi theo hắn tuyệt đối có thể kiếm thật nhiều tiền——nghe nói hắn làm giàu ở Ám Tinh.

Hơn nữa bất kể thực lực hiện tại hắn đạt tới trình độ nào, nếu là người mạnh nhất vũ trụ, cô cũng không cần lo lắng ngày nào đó cộng sự chết oan chết uổng.

Cho dù hắn chọc phải phiền toái, hắn cũng có thể tự mình giải quyết.

Bên kia im lặng một giây.

“Tôi không cần đối tác cố định.”

Tần Kiêu thực bình tĩnh từ chối cô.

“Đừng trả lời nhanh như vậy.”

Tô Tuyền trở mình ngồi dậy, “Tôi có thể làm rất nhiều việc——thêm nữa về sau tôi sẽ còn phục chế càng nhiều dị năng, chúng ta hợp tác có lẽ có thể kiếm càng nhiều tiền.”

“Tôi không thiếu tiền.”

ĐM!!!

Một người hai người đều là kẻ có tiền đáng ghét.

Tô Tuyền vô cùng ghen ghét.

Dù thế nhưng cẩn thận nghĩ lại, bọn họ đều dốc sức làm lính đánh thuê nhiều năm ở Ám Tinh, không biết đã làm qua bao nhiêu nhiệm vụ rồi.

Chính mình mới làm nửa năm mà thôi.

Sớm muộn có ngày cô cũng giống bọn họ, tự tin mà nói một câu tôi không thiếu tiền.

Tô Tuyền: “Nhưng anh luôn có việc phải làm, vô luận là xuất phát từ hứng thú hay nhu cầu, hai người so với một người——”

Tần Kiêu: “Tới khu nội thành.”

“Vì sao?”

“Mục tiêu hạ cánh rồi.”

“Ai? Vincent · Cologne?”

Tô Tuyền ngừng một chút, “Hắn không phải còn mấy ngày nữa mới——”

Bỏ đi.

Nếu hắn nói như vậy, đã nắm rõ hành trình đầu tiên của mục tiêu.

Cô nhanh chóng đứng dậy chuẩn bị ra ngoài.

Mộng Thành có bốn nội thành, càng ra phía ngoài, diện tích càng lớn.

Trong ngoại thành tựa như xóm nghèo, nội thành cơ bản chính là thành thị chen chúc ồn ào náo nhiệt, quảng trường khác nhau có tiêu điều có phồn hoa, các loại dịch vụ nơi đây cũng đầy đủ.

Ngoại thành và trung thành không có đường ranh giới rõ ràng.

Nhưng mà giữa trung thành và nội thành có thể thấy được một hình cung chắn lớn.

Đó là vòng bao bọc nội thành, có ánh sáng màu lam nhạt, từ mặt đất kéo dài đến mấy chục mét trên không trung.

Xa xa cách mười mấy cái quảng trường đều có thể nhìn thấy.

Nếu cố gắng đi qua mấy lá chắn này sẽ lập tức bị máy bay không người lái công kích, thậm chí sẽ trở thành tội phạm truy nã Liên Bang.

Đương nhiên, đa số mọi người sẽ không làm như vậy, bởi vì không cần thiết.

Bên trong chỗ giao nhau giữa vòng tròn với nội thành, có mấy chục máy kiểm tra nhập khẩu tự phục vụ.

Đầu tiên là kiểm tra rà quét, rồi đo lường kiểm tra chip thân phận——xác nhận bạn không có bất kỳ ký lục bất lương gì.

Điều này không chỉ kiểm tra đo lường tội phạm bị truy nã tinh tế, mà còn kiểm tra xem bạn có bị máy tuần tra bắt gặp đánh nhau ở đầu đường hay không.

Tô Tuyền đương nhiên không có.

Nhưng thật ra cô thường xuyên đánh nhau ở đầu đường, dù là cô hay người đánh nhau đều theo bản năng tránh đi phạm vi theo dõi.

Cho dù lọt vào camera cũng ở tình huống che mặt.

Người xếp hàng kiểm tra cũng không ít, hơn nửa đều đi làm ở nội thành, rất nhiều công ty lớn đều thành lập ở đó.

Nhưng mà viên chức bình thường tuyệt đối không thể trụ nổi phòng ở nội thành, cho nên mỗi ngày đều đi đi về về một chuyến.

Tô Tuyền dựa vào xe, thong thả nhìn đội ngũ.

Trước sau đều là xe, tài xế bên trong đều liên tục nhìn thời gian, có người còn nôn nóng mà bóp còi.

“Hắc.”

Tô Tuyền đã lật xem tư liệu vài lần.

Siêu khống khoa học kỹ thuật có mấy trăm đoàn đội nghiên cứu, phụ trách các hạng mục khác nhau. Thông tin này đều công khai, ở trên trang web thực dễ dàng tìm thấy những cái tên đó.

Vincent lại không giống các đội viên khác.

Nói cách khác, từ trên website chính thức chỉ có thể biết đến tên hắn, nhưng không tra được hắn phụ trách hạng mục gì.

Mặt khác, người cầm quyền tập đoàn tài chính Vincent và mẫu thân Vincent là quan hệ đường tỷ muội.

Xem ra địa vị của Vincent trong gia tộc có lẽ không quá cao cũng không quá thấp, ít nhất là có tư cách tiếp xúc một ít sự vật trung tâm.

Nếu không vì sao hắn sẽ bị phân tới Ám Tinh? Phải biết rằng nơi này cũng không phải địa phương tốt lành gì.

Tô Tuyền không thể không làm ra một ít bổ não.

Những hạng mục công khai đối ngoại của gia tộc Cologe khả năng sẽ triển khai trên Ám Tinh.

Thí dụ như thực nghiệm trên cơ thể người, đối tượng đều là người sống trên danh nghĩa là tự nguyện ký tên vào hiệp ước.

Tô Tuyền: “Anh muốn tiếp cận Vincent để điều tra việc gia tộc Cologe làm thực nghiệm trên cơ thể người sao? Nga, nếu anh không muốn nói, coi như tôi không hỏi.”

Qua vài giây.

Tần Kiêu: “Không biết.”

Tô Tuyền: “Không biết cái gì?”

Tần Kiêu: “Tôi không biết ngày đó đã xảy ra chuyện gì.”

Tô Tuyền nhàm chán mà chuyển tay lái, “Nga, vì thế anh muốn điều tra sự việc xảy ra ngày hôm đó sao? Là việc gì vậy?”

Tần Kiêu: “Vừa mở mắt đã phát hiện mình đứng trên đường.”

“Cái gì?”

Tô Tuyền thiếu chút nữa đυ.ng vào xe phía trước: “Anh nói chính mình?”

Trong nháy mắt, cô tưởng tượng ra cốt truyện cẩu huyết mười vạn chữ chữ.

Tần Kiêu: “Chẳng lẽ nói cô sao?”

Tô Tuyền: “Ân?”

Cũng không phải không được, chỉ là chuyển địa điểm thành căn phòng nát ở Hoang Tinh.

Tô Tuyền: “Cho nên anh mất đi một ký ức, ân? Có phải có người tẩy não anh hay không?”

Tần Kiêu: “Xem ra cô cần rửa sạch đầu óc.”

Tô Tuyền: “……”

Không đúng, đó là kịch bản của Hàn Dự.

Tô Tuyền: “Nhưng việc này liên quan gì đến gia tộc Cologe?”

Cô cũng nghĩ đến nhiều khả năng nhưng không biết cụ thể là loại nào.

Tần Kiêu: “Bên cạnh là cao ốc tổng bộ siêu khống khoa học kỹ thuật bị sụp đổ một nửa.”

Tô Tuyền: “Đợi chút, tổng bộ? Tổng bộ siêu khống khoa học kỹ thuật? Vậy không phải ở tinh cầu này?”

Cô ngẫm nghĩ một chút, “Siêu khống khoa học kỹ thuật thuộc xí nghiệp có tên trong bảng tài phú Liên Bang, nếu tổng bộ bị công kích khẳng định báo chí sẽ đưa tin đi?”

Dù cho chuyện này bị áp xuống cũng có thể tra được một số dấu vết để lại?

“Có.”

Tần Kiêu nhàn nhạt mà nói, “Tin tức đưa lên là tội phạm dị năng giả đột kích, không rõ thân phận, động cơ.”

Tô Tuyền thuận tay tìm kiếm mấy từ mấu chốt trên mạng #tổng bộ siêu khống khoa học bị tập kích# , kết quả tìm kiếm đều không liên quan, dù tòa nhà bị phá hỏng cũng là tòa bên cạnh.

Tô Tuyền: “Chờ chút, tôi chưa hiểu lắm, sao lại gọi là ‘mở mắt phát hiện mình ở giữa đường’ a?”

“Những việc xảy ra trước đó anh còn nhớ gì không?”

Cô đầy mờ mịt hỏi, “Vốn dĩ ở một tinh cầu khác, kết quả xuất hiện bên cạnh siêu khống khoa học kỹ thuật?”

Hay là uống say?

Tần Kiêu: “Đây chính là điều duy nhất tôi nhớ rõ nhất.”

“Hả?”

Tô Tuyền thiếu chút nữa lạc tay lái, “Không phải……anh——cái gì? Anh nhớ rõ mỗi việc này?”

Ký sự của người bình thường hẳn là sẽ nhớ về gia đình cha mẹ, hoặc là cô nhi viện gì đó đi?

Nhưng mà người này chỉ nhớ rõ một việc duy nhất là bản thân đứng giữa đường bên cạnh là tòa phế tích của siêu khống khoa học kỹ thuật?

Không hổ là hắn.

Tô Tuyền: “À thì, nói như nào nhỉ, có phải tòa cao ốc ấy là do anh làm hỏng hay không?”

Tần Kiêu: “……”

Ngẫm lại, Tô Tuyền chấn kinh rồi, “Vì thế, anh muốn tôi ngụy trang thành người gia tộc Cologe để điều tra thân thế của mình sao?”

Hơn nữa anh còn nói việc này cho tôi biết?

Tô Tuyền: “Vậy anh muốn biết hôm đó xảy ra chuyện gì lại không tìm thấy manh mối, chỉ có thể tra từ gia tộc Cologe? Bọn họ hẳn là có ghi chép liên quan?”

Cô dường như hiểu rõ.

“Yên tâm, xem xét việc anh nói chuyện này cho tôi biết, nhất định tôi sẽ tận lực giúp anh!”

Tô Tuyền bị cảm động rồi.

Tần Kiêu: “Không phải cô đang trả ơn cứu mạng hay sao?”

Tô Tuyền: “……”

Cảm động hoàn toàn mất hết.

Tô Tuyền: “Lúc anh tỉnh lại đứng ngoài đường ấy, anh bao nhiêu tuổi? Hoặc là nhìn khoảng bao nhiêu tuổi? Hẳn không phải trẻ sơ sinh đi? Tôi đoán là hình dáng thiếu niên? Ít nhất?”

“Cô hỏi thật nhiều.”

-------------

Đến hẹn lại lên.

Lại một ngày dựng tiểu kịch trường của Cửu đây.

Tô Tuyền: “Sau khi xong việc nói không chừng tôi bị đuổi gϊếŧ, à , nếu không chúng ta dứt khoát đừng tách ra, có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu——từ đối tác lâm thời trở thành cố định thế nào?”

Tần Kiêu: “Tôi không cần đối tác cố định.”

Tần Kiêu kiểu: Chê Chê ChêTinh Tế Đệ Nhất Hỏa Táng Tràng - Chương 29: Giấc Mơ. (1)hic mọi người có xem đc ảnh không chứ cứ thấy nó lỗi hoài.SOS