Chương 15: Người Máy Mô Phỏng.

Trong đại sảnh đột nhiên yên tĩnh.

Vẻ mặt những người xung quanh Hán Dự đều khó hiểu.

Phó hội trưởng Thomas cũng kinh ngạc, hiển nhiên không rõ vì sao hắn lại hành động như vậy.

Người bị hắn ngăn cản là một lính đánh thuê điển hình.

Người nọ đeo kính quang lọc cùng mặt nạ hô hấp đen nhánh, cả khuôn mặt che kín mít, áo khoác trên người cũng rất dày, nhìn qua không có cách nào phân biệt được giới tính.

“Tránh ra.”

Người kia tức giận mà mở miệng.

Thanh âm xuyên qua lớp mặt nạ có chút khác nhưng có thể nghe ra là nữ.

Tiếp đó, lính đánh thuê vung ra một quyền.

Rất nhiều người vây xem đều lộ ra thần sắc vui vẻ xem kịch.

Đối với những người cả ngày chiến đấu vào sinh ra tử mà nói đây là phản ứng hết sức bình thường.

Bỗng nhiên bị người xa lạ chặn đường muốn gỡ mặt nạ, ai cũng nghĩ đó là khıêυ khí©h.

Bị khıêυ khí©h đương nhiên là phải đánh lại.

Nếu Tô Tuyền không động thủ, người khác sẽ cho rằng cô mềm yếu dễ bắt nạt.

“Cô ”

Hán Dự hơi sửng sốt, dường như không đoán được điều này, nhưng vẫn đưa tay nhẹ nhàng chặn một kích.

Sức mạnh nắm tay này quả thực không đáng nhắc tới.

Trong mắt hắn hiện lên vài phần không cho là đúng, muốn mở miệng nói chuyện.

Ngay sau đó, một ánh sáng trắng lóa mắt phát tán rồi nổ tung.

Hàng ngàn lôi điện tựa như bầy rắn chui ra khỏi tổ, âm thanh bén nhọn bên tai không dứt.

Phút chốc điện quang mãnh liệt xuyên thủng làn da, đâm đến da thịt.

Một cơn đau đớn dữ dội khó có thể tưởng tượng lan rộng ra.

Hán Dự lùi về sau bị nhóm thủ hạ bên cạnh đỡ được.

“Cô điên à?”

Nam nhân bên cạnh hắn giận dữ hét lên: “Vì sao lại ra tay đả thương người? Đồ Ám Tinh cặn bã hạ đẳng !”

Tô Tuyền không nói chuyện.

Cô không có ấn tượng gì đối với đám thủ hạ của Hán Dự.

Chỉ biết tương lai những người này đều sẽ giữ chức vị quan trọng trong hạm đội Đế quốc.

Vậy lại như thế nào?

Nếu một người lính đánh thuê bị chặn đường đòi gỡ mặt nạ đều không tức giận, vậy cũng đừng mong sống sót ở trên tinh cầu này.

Kha Kha bên cạnh cười lạnh một tiếng, “Hỏi bằng hữu của anh một chút vì sao lại vô duyên vô cớ cản đường chúng tôi.”

Đôi mắt mèo màu vàng mật tràn ngập sát khí, “Nếu hắn không muốn đánh nhau thì không nên làm như vậy.”

“Như thế nào? Muốn thử xem sao? Đám đồ đê tiện tự xưng là thượng đẳng?”

Aaron cũng cười lạnh đi đến, “Lại dừng thêm lát nữa có phải bị khí độc trong phố ngầm độc chết?”

Dáng người mỗi người bọn họ cao gầy, chỉ đi thêm hai bước liền đem Tô Tuyền che đến kín mít.

“Các người ”

Đám thủ hạ của Hán Dự bị chọc tức.

Hai bên tức khắc giương cung bạt kiếm, nháy mắt sắp diễn ra một hồi chiến đấu.

Phó hội trưởng không thể không nhảy ra giảng hòa.

“Xin lỗi Tạ tiên sinh.”

Thomas nhìn về phía thủ lĩnh của nhóm lính đánh thuê, “Tôi nghĩ Hàn tiên sinh có thể quen biết đội viên của anh, có lẽ bọn họ có quan hệ gì đó.”

Tạ Tê lạnh lùng mà nhìn hắn một cái, “Mỗi người bọn họ là tôi tự mình chiêu mộ, tôi xác định bọn họ không có vấn đề.”

Lời này đang nói thân phận Tô Tuyền không có vấn đề, không phải là tội phạm truy nã, thậm chí trực tiếp đem cô vào trong nhóm đội viên.

Thomas nghe ra ẩn ý của hắn, đành phải tiếp đón Hán Dự đi xuống tầng trò chuyện.

Nhóm lính đánh thuê cũng rời đi.

Hán Dự cau mày nhìn về phía đám lính đánh thuê đi xa, lại nhìn tay mình.

Vết thương không nặng, với thể chất của hắn rất nhanh sẽ phục hồi như cũ, chỉ là đau đớn lại không giống bình thường.

“Bọn họ là ai?”

“Một tiểu đội lính đánh thuê, như anh đã thấy đội trưởng bọn họ là dị năng giả cấp 4.”

Thomas nhàn nhạt mà nói, “Hàn tiên sinh, nếu anh không thường tiếp xúc với lính đánh thuê, tôi khuyên anh không cần cùng bọn họ tiếp xúc, bọn họ không giống những người anh đã gặp qua.”

“Anh có ý gì ”

Hán Dự ngăn cản thủ hạ chất vấn, “Xin lỗi Thomas tiên sinh, người vừa nãy rất giống người quen của tôi.”

Nhưng mà thời khắc cô ấy không chút do dự ra tay phát động dị năng, Hán Dự cũng không chắc chắn.

Dị năng loại nguyên tố như vậy cũng không phải mấy tháng có thể luyện được, ít nhất cần mấy năm khai phá đi?

“Anh nói rất giống vậy cũng chỉ là giống, không phải cùng một người?”

Thomas cười cười, “Chúng ta quay lại việc chính đi, Hàn tiên sinh, anh nói anh có Tủy Thạch?”

Có lẽ Hán Dự cũng đủ làm hắn tự mình tiếp đón nhưng cũng không phải đại nhân vật không đắc tội nổi.

Thomas không muốn lãng phí quá nhiều thời gian cùng hắn vòng vo.

Hai người đi qua đại sảnh ầm ĩ bước vào thang máy.

Hán Dự thuận miệng nói, “Tôi nghe được một tin tức thú vị về hậu trường Hiệp Hội của các anh.”

Hiệp Hội lính đánh thuê có thể ở Ám Tinh sừng sững không ngã, hoạt động như một nền tảng trung gian điều phối giữa cố chủ và lính đánh thuê, bảo đảm giao dịch hoàn thành, tránh việc gϊếŧ người cướp của, thậm chí còn uy hϊếp những dị năng giả mạnh, làm cho bọn họ không đến mức bởi vì một chút mâu thuẫn nhỏ mà hủy quảng trường ngầm thành phế tích.

Điều này không phải thế lực tầm thường có thể làm được.

Từ bề ngoài, mọi người chỉ biết nhóm cao tầng quản lý Hiệp Hội có rất nhiều dị năng giả cấp 4.

Nhưng mà vậy liền đủ sao?

Chẳng lẽ người sáng lập Hiệp Hội dựa vào thù lao cùng chức vị là có thể làm dị năng giả cấp 4 cống hiến hết mình sao?

“Ở Ám Tinh, có quá nhiều tin tức thú vị, có chút là sự thật, có chút là giả.”

Thomas bình tĩnh nói, “Về chúng tôi, tự nhiên cũng như vậy.”

Lời này tựa như không nói.

……..

Bên kia, Tô Tuyền theo nhóm lính đánh thuê rời đi quảng trường ngầm.

Bọn họ còn đang mắng kịch liệt.

Cô cũng hiểu, đám người này bị câu Ám Tinh cặn bã chọc giận, hơn nữa bọn họ tức giận còn có một nguyên nhân khác

“Vừa rồi đám người kia hơn phân nửa là liếʍ cẩu* của gia tộc Stone.”

(Liếʍ cẩu* : Ý chỉ nịnh hót lấy lòng.)

“Gia tộc Stone?”

“Đúng vậy, tập đoàn Rose Stone, cô không biết sao? Vẫn luôn có lời đồn Hiệp Hội lính đánh thuê ở Ám Tinh là gia tộc Stone thành lập.”

Gia tộc Stone là tập đoàn tài chính đứng đầu Liên Bang, tài lực hùng hậu, thực lực mạnh nhất.

Nếu xếp hạng gia tộc mạnh nhất Liên Bang, bọn họ tuyệt đối có thể nằm trong top 5, thậm chí là vào top ba.

Mấy trăm năm gần đây, gia tộc Stone đã thu được lợi nhuận vượt ngoài sức tưởng tượng ở lĩnh vực chế tạo phi thuyền, nguồn năng lượng và các ngành công nghệ cao.

Hiện giờ, phi thuyền, linh kiện phi thuyền cùng với khoang mô phỏng và các thiết bị khác được sản xuất bởi tập đoàn Rose Stone đều có mặt khắp vũ trụ, thậm chí còn độc quyền nguồn năng lượng nhiên liệu của phi thuyền trong nhiều tinh vực.

Bọn họ còn khống chế tinh vực Juan, nơi đó có tài nguyên khoáng sản độc nhất vô nhị trong toàn bộ Liên Bang.

Ví dụ như nhiên liệu động cơ siêu không gian phải được khai thác từ các mỏ nguyên tố đặc biệt, trong nội bộ tinh vực Liên Bang đều cần loại nhiên liệu này, các loại chiến hạm càng cần nhiều hơn.

Nhưng mà tài nguyên này đều bị gia tộc Stone khống chế.

Nghe nói huynh muội Stone ở tinh vực Juan tương đương với quốc vương, thế lực mấy năm nay cũng mở rộng ra toàn bộ Liên Bang, rất nhiều nghị viên đều ủng hộ bọn họ, hoặc là nói tuân theo mệnh lệnh của bọn họ.

Jenny nhún vai, “Tóm lại, Hiệp Hội đang thu mua Tủy Thạch, nếu tên kia muốn bán Tủy Thạch cho Hiệp Hội, rất có thể là muốn leo lên chủ nhân đứng sau Hiệp Hội ”

Tô Tuyền: “Tôi đã nghe qua, tôi chỉ suy nghĩ hắn bán Tủy Thạch không phải vì đổi tiền, mà là vì lấy lòng gia tộc Stone sao?”

Đồ vật trong tay Hán Dự dường như rất trân quý.

Huynh muội Dung gia cũng muốn lấy được, mới trăm phương ngàn kế tiếp cận hắn, thậm chí dùng tới thủ đoạn tẩy não.

Tin tức này trong nguyên tác không có viết đến.

Xem ra hiện tại Hiệp Hội lính đánh thuê muốn thu mua Tủy Thạch?

“Nhưng mà đây chỉ là suy đoán, không có bất kỳ chứng cứ nào cho thấy đứng sau Hiệp Hội thực sự là gia tộc Stone.”

Tô Tuyền: “Vì sao Hiệp Hội muốn thu mua Tủy Thạch?”

Nghe nói nó là loại đá không rõ nơi sinh sản, từng bị khai quật ở rất nhiều tinh cầu, nhưng mà tìm thấy đều không phải là mỏ khoáng, chỉ là mảnh nhỏ.

So với lượng khoáng thạch khai thác, mỗi lần Tủy Thạch chỉ xuất hiện dưới các mảnh nhỏ liền vô cùng hiếm thấy.

“Ai biết, có lẽ có thể chế tạo vũ khí nào đó?”

Jenny suy đoán, “Ở tinh vực Juan, gia tộc Stone có các loại mỏ khoáng hiếm thấy, có lẽ bọn họ có hứng thu thu thập các loại khoáng thạch kỳ lạ.”

Nhưng mà bọn họ cũng không thực sự đυ.ng vào Tủy Thạch, thậm chí còn không biết hình dáng của chúng.

Mọi người đều không hỏi cô cùng Hán Dự có ân oán gì nên Tô Tuyền cũng không nhắc lại chuyện này.

Nhưng mà, nếu có thể lợi dụng Hán Dự tìm được huynh muội Dung gia, việc giải quyết treo Ám võng, có lẽ

Nhưng mà cô có thể tưởng tượng đến đối phương nhìn thấy cô sẽ nói cái gì. Hơn nữa hắn sẽ bày ra tư thái cao cao tại thượng, lấy thân phận cường giả khuyên nhủ kẻ yếu.

Tô Tuyền ngẫm lại liền không thoải mái.

Quên đi, sớm muộn gì cũng có thể tự mình giải quyết.

Cô đi theo nhóm lính đánh thuê đến khách sạn, chọn một gian phòng ở tầng cao nhất, tổ chức một party nhỏ nhỏ.

Một đám người bên cửa sổ uống rượu ăn thịt vô cùng vui vẻ, chỉ có đội trưởng ngồi ở một góc đại sảnh, cầm một đống đồ ngọt, các loại bánh kem mật ong cùng pudding ngọt đến phát ngán, hơn chục màu sắc được bày ra.

Hậu quả chính là, một giờ sau, trừ bỏ Tạ Tê, tất cả mọi người uống đến say không còn biết gì.

Tô Tuyền mơ hồ nằm ở trên thảm dày, nhìn trần nhà.

“Quang não của cô reo kìa.”

Jenny chọc chọc cô.

Tô Tuyền: “Tôi nghe thấy rồi.”

“Mau nhận đi.”

Kha Kha ngồi xổm ở bên lan can ban công duỗi tay đem một cái bình rượu vứt xuống.

Tô Tuyền: “Vứt đồ vật từ trên cao xuống là phạm pháp.”

Không có người để ý đến cô.

Khả năng bọn họ đối với pháp luật cũng không có khái niệm hơn nữa bình rượu rơi xuống ban công tầng dưới, tất cả mọi người nghe thấy âm thanh vỡ vụn.

“Ôi trời!”

Rốt cuộc Aaron cũng nôn xong, vừa súc miệng vừa từ nhà vệ sinh đi ra, “Quang não reo thật phiền, cô không nhận liền đánh chết cô!”

Tô Tuyền chậm rì rì mở quang não, đeo tai nghe lên, nhận được giọng nói.

Bên tai vang lên âm thanh trầm thấp dễ nghe, “Cô ở đâu?”

Tô Tuyền chớp chớp mắt.

Cô lại nhìn quang não, điện báo hiện là [?]

Hiện tại, danh bạ của cô đã có rất nhiều người, có chút là cố chủ, có chút là chủ thuê nhà, còn có một ít là người thu mua quang não second-hand.

Nhưng mà đa số đều có tên họ, hoặc ít nhất cũng có cái danh hiệu.

Tô Tuyền: “Vì sao anh là dấu hỏi chấm?”

Mấy tháng không liên hệ, hơn nữa còn uống say, cô bỗng nhiên quên chính mình còn có ân nhân cứu mạng.

“Hắc, các bảo bối!”

Lời còn chưa dứt, Jenny bỗng nhiên nhảy lên, không rõ là tỉnh rượu vẫn là say đến lợi hại.

Jenny: “Tôi muốn đi thuê mấy cái người máy mô phỏng, mỗi người một cái đi.”

Aaron che miệng lại, tựa hồ muốn nôn, “Tôi muốn một em gái tóc vàng, gầy một chút.”

Kha Kha nghiêng nghiêng đầu, “Nam hay nữ đều được, tôi muốn mắt xanh, tóc sáng màu, cơ ngực hoặc ngực lớn hơn một chút ”

Jenny quay đầu, “Tiểu Tô thích loại hình nào, tôi mời.”

Tô Tuyền còn đang suy nghĩ cái dấu chấm hỏi kia rốt cuộc là ai.

Cô có một ít manh mối.

Xem quang não, thông tin dấu chấm hỏi được thêm sớm nhất, nhớ mang mang là ngày đầu tiên chính mình vừa tới tinh cầu này.

Jenny: “Tiểu tô? Cô tỉnh sao? Muốn người máy mô phỏng không? Nếu cô không muốn liền thôi vậy ”

Vốn dĩ Tô Tuyền mơ mơ màng màng, lúc này cũng hiểu xảy ra việc gì.

“Tôi muốn!”

Đột nhiên Tô Tuyền nhảy dựng lên, các loại manh mối cùng hình ảnh trong đầu quanh quẩn thành một khối.

Cô cơ hồ không cần nghĩ ngợi mà mở miệng.

“Tôi muốn nam, vóc dáng cao, nhiều cơ bắp, lớn lên mắt xanh tóc đen trông giống người tôi tôn sùng!”

Người bên kia tai nghe: “…….”

Người bên kia tai nghe: “?”