Trước mặt anh là người mặc bộ đồ ngủ màu đen, làn da trắng nõn tương phản rõ rệt, xương quai xanh lộ ra trông thật đẹp, khiến người ta muốn để lại dấu vết gì đó lên đó.
Cố Dư không hài lòng nhìn người cao hơn mình nửa cái đầu, hừ một tiếng, vỗ vỗ chỗ bên cạnh.
“Ngồi xuống.”
Khóe miệng Yến Ly khẽ nhếch lên, làm theo lời tiểu thiếu gia.
“Dạo này ở công ty thế nào?”
Cố Dư gương mặt nghiêm túc, muốn mình trông có vẻ uy nghiêm một chút.
Bộ dạng này rơi vào mắt Yến Ly lại thấy có chút hài hước.
“Tốt lắm, tôi thích nghi rất nhanh, Phương tổng cũng đối xử với tôi rất tốt.”
Nghe câu trả lời, Cố Dư hài lòng gật đầu.
“Sắp tới sẽ là tiệc mừng thọ 80 tuổi của ông nội ta, khi đó ngươi cùng ta về nhà cũ.”
Nghe vậy, Yến Ly thoáng ngạc nhiên.
Phải biết rằng sinh nhật của cố lão gia tử không phải ai cũng có thể tham dự, những người được tham dự đều không phải là người tầm thường. Tiểu thiếu gia muốn anh kết giao một số người trong buổi tiệc này.
Dù mình là con riêng, nhưng người ta nể mặt tiểu thiếu gia nên cũng sẽ cho mình ít nhiều thể diện.
“Được, cảm ơn tiểu thiếu gia.”
Yến Ly tiến lại gần bên tai Cố Dư nói lời cảm tạ.
Cố Dư mẫn cảm nhất là đôi tai, bị Yến Ly dùng hơi thở phả vào, cả người như nhảy dựng lên, giống như bị giẫm phải đuôi cáo.
“Nói cảm ơn thì nói cảm ơn, sao phải ghé sát thế này!”
Tiểu thiếu gia phồng má trừng mắt nhìn anh, thật đẹp, Yến Ly nghĩ.
“Đúng rồi, lần này chỉ là tiểu gia ta cho ngươi một lời giải thích về những chuyện trước kia thôi, hừ, đừng nghĩ ta thật sự muốn mang ngươi đi.”
Những chuyện trước kia?
Trong đầu Yến Ly hiện lên những chuyện tiểu thiếu gia đã làm khó dễ hắn trước đây khi mới đến Cố gia.
Tiểu thiếu gia vẫn còn ngây thơ quá rồi.
Khi mình bị lộ thân phận là con riêng, những gì người Yến gia làm với mình mới thực sự độc ác, những gì tiểu thiếu gia làm chỉ như gãi ngứa mà thôi.
Tính tình tiểu thiếu gia vốn nuông chiều, chính là nhờ gương mặt này mà anh mới có thể rời khỏi ổ sói Yến gia.
【 Wow, wow, tuyệt vời quá! 】101 nhìn hảo cảm độ tăng lên mà vui mừng muốn chết.
Không ngờ nha, tiểu hồ ly thật sự rất có bản lĩnh.
Nhưng mà... 101 nhìn Chủ Thần đại nhân cúi đầu, chẳng lẽ Chủ Thần đại nhân là một người ngoài lạnh trong nóng?
101 hiện tại ở thế giới này đã biết một ít từ ngữ để miêu tả con người, và Chủ Thần đại nhân có vẻ rất giống kiểu ngoài lạnh trong nóng.
Sau khi nói xong, Cố Dư đứng dậy, dùng mắt đánh giá căn phòng ngủ.
Xem xét xong, hắn nhíu mày, căn phòng này trống trơn, không giống phòng hắn đầy đồ đạc.
“Nếu đã ở đây rồi thì đừng nghĩ đến việc rời đi, trong phòng này chẳng có gì, là muốn lúc nào cũng có thể rời đi à?”
Yến Ly bất đắc dĩ cười, thế nào cũng bị nói.
“Tiểu thiếu gia... được rồi, ngày mai tôi sẽ quay về lấy đồ mang đến.”
Thực ra, phòng ngủ của Yến Ly vốn dĩ cũng không có nhiều đồ, nhưng tiểu thiếu gia đã lên tiếng, không thể để tiểu thiếu gia không vui. Anh nhớ là trước đây có đứa em họ từng tặng cho anh một bức tranh nhạc cao.
“Hảo, ta mệt rồi.”
Nói xong, Cố Dư lập tức rời khỏi phòng của Yến Ly.
…
Ngày hôm sauSáng hôm sau, Yến Ly xin Phương tổng nửa ngày phép để về nhà thu dọn đồ đạc, và vừa hay Cố Dư nghe thấy chuyện Yến Ly xin nghỉ.
Sau khi gọi điện thoại xong, Yến Ly đối mặt với ánh mắt đào hoa đẹp đẽ của tiểu thiếu gia.
“Hôm nay ta xin nghỉ nửa ngày để về nhà thu dọn đồ đạc.”
Hiện tại, trong bệnh viện đã có hộ công chăm sóc cho mẹ anh, không có gì phải lo lắng. Sau một thời gian nữa, mẹ anh có thể xuất viện, và họ đã chọn phương pháp điều trị bảo thủ. Các loại thuốc sử dụng đều được nhập từ nước ngoài, chỉ cần có tiền thì mọi chuyện đều có thể giải quyết. Hiện tại, mức lương của Yến Ly cũng không tệ, lần trước giúp Phương tổng thành công một dự án, chỉ riêng tiền thưởng đã được mấy vạn.
Cố Dư suy nghĩ một lúc, dù sao hắn cũng không có việc gì làm.
“Ta sẽ đi cùng ngươi.”
Nói xong, Cố Dư liền lướt qua Yến Ly mà không có ý muốn bàn bạc gì thêm.