Quyển 2 - Chương 11: Trời xui đất khiến

Nhóm dịch: Chiêu Anh Các

Thoáng cái đã qua ba tháng, đội ngũ công đoàn nho nhỏ của Phong Khởi đã có chút quy mô. Khi vừa bắt đầu, anh muốn để Hạ Như Yên làm hội trưởng, nhưng vì cô ngại phiền phức nên từ chối. Cuối cùng Phong Khởi vẫn phải tự mình đảm nhiệm chức vụ hội trưởng. Tên của công đoàn là "Truyền Thuyết", là một hội rất có mặt mũi, nhưng cũng khá thô bạo.

Thời điểm đầu thành lập công đoàn đã có không ít người chơi đăng ký gia nhập, không phải do bất kỳ điều gì khác, bọn họ đến đều là vì Hạ Như Yên. Nhưng sau mấy lần được Phong Khởi dẫn đi kiếm vật phẩm, họ đều bị thao tác và cách chỉ huy của anh thuyết phục. Dần dà, bang hội Truyền Thuyết cũng có được chút tiếng tăm ở Đại Lục Du͙© vọиɠ.

Ba tháng trôi qua, Hạ Như Yên đã đạt đến cấp 60. Kỹ năng luyện khí của cô cũng mãn cấp, trong lúc rảnh rỗi gõ gõ vài cái, không ngờ thật sự chế tạo được rất nhiều trang bị có phẩm chất cực tốt. Thế nên cô tổ chức một số hoạt động thi đấu có thưởng, chia bang hội thành mấy đội, chọn lựa một địa điểm làm nơi so tài, đội nào có thời gian qua cửa ngắn nhất có thể nhận được trang bị phẩm chất tốt nhất do cô làm ra. Những nhóm còn lại cũng sẽ được nhận trang bị, dù phẩm chất hơi kém hơn một chút nhưng vẫn rất tốt. Có thể dự đoán loại hoạt động thú vị như vậy sẽ ngay lập tức giúp cho những người mới gia nhập có thêm lòng trung thành với bang hội.

Mà tuyến nhiệm vụ khi thành lập bang hội cũng hoàn thành, Hạ Như Yên thu được 200 điểm và một viên Đại Lục hoàn. Vì phần thưởng từ nhiệm vụ có thể sử dụng ở bất kỳ thế giới nào, nên cô cất nó vào túi chứa đồ Gerry của hệ thống, chuẩn bị cho những tình huống cần đến sau này.

Bang hội của Hạ Như Yên phát triển rất hưng thịnh, còn bên phía Trịnh Dã chỉ có thể nói là tạm được. Trong bang hội có tận mấy người luyện khí sư, nhưng phần lớn thành viên cũ đều bị tính kén cá chọn canh của anh ta chọc giận bỏ đi. Cuối cùng chỉ còn hai người ở lại, vẫn là nhờ Trịnh Dã trực tiếp đặt ra quy định trong bang hội, hễ là tìm luyện khí sư làm trang bị, ngoài việc tự chuẩn bị vật liệu thì còn phải thanh toán khoản thù lao nhất định. Lúc này mới giữ được hai người cuối cùng.

Cũng chính vì như thế, Trịnh Dã càng không muốn buông bỏ ý định kéo Hạ Như Yên trở về, còn đến nhà của Hạ Như Yên tìm hai lần nhưng người giúp việc đều nói cô không có ở nhà. Anh ta gọi điện cho cô cũng không có người nhận, đây là lần đầu tiên Trịnh Dã cảm giác được mùi vị lạnh nhạt từ chỗ Hạ Như Yên. Nhìn Hạ Như Yên hiện tại ăn sung mặc sướиɠ ở Đại Lục, hơn nữa còn là luyện khí sư hàng đầu, lại loại bỏ được danh hiệu cung thủ. Có đôi khi anh ta sẽ nhớ tới cảnh tượng trước đây, cô đi theo sau lưng anh ta, nũng nịu gọi anh ta một tiếng A Dã. Lại nghĩ tới thỉnh thoảng cô sẽ tặng anh ta những lễ vật nho nhỏ, rồi còn làm nũng với anh ta. Nếu như lúc trước Trình Dã lựa chọn cô, chắc chắn bang hội sẽ phát triển hoàn toàn trái ngược với hiện tại. Nhưng nhìn thấy Mạnh Nam, anh ta lại ném suy nghĩ ấy ra sau đầu. Người anh ta thích là Mạnh Nam, làm sao có thể vì một trò chơi mà làm tổn hại tình cảm của bản thân cơ chứ.

... ...... ... ... ... ... ... ... . . . .

"A... ưʍ... Anh nhẹ chút đi..."

Trong hang động bí mật trên Đại Lục Du͙© vọиɠ, một đôi nam nữ trẻ tuổi đang làm chuyện thân mật nhất thế gian. Đây là một hang động Thủy Tinh, toàn bộ vách động và mặt đất đầy những thanh thạch anh muôn màu muôn vẻ. Hai tay Hạ Như Yên chống trên một cụm thủy tinh màu trắng, Quần áo ở nửa thân trên của cô vẫn gọn gàng nhưng làn váy ở nửa người dưới đã bị vén đến phần eo, lộ ra bờ mông xinh đẹp tròn trịa vểnh cao, qυầи ɭóŧ bị kéo sang bên cạnh. Một vật to dài dữ tợn đang cấp tốc ra vào bên trong hoa huyệt trơn trượt đầy đặn của cô.

Phong Khởi vừa lăng nhục tiểu huyệt vừa nhào nặn cái mông đầy đặn thành đủ loại hình dạng. Hai cánh mông của người phụ nữ này luôn khiến anh yêu thích đến nỗi không thể buông ta, mỗi lần đều hận không thể cắn thêm mấy dấu răng lên đó mới bỏ qua.

"Sao âʍ ɦộ nho nhỏ non nớt của Diệu Diệu lại chặt như thế nhỉ? Chúng ta đã làm bao nhiêu lần rồi? Mà vẫn còn chặt y như lần đầu tiên, thật là một yêu tinh quyến rũ..."

Người đàn ông kia tàn bạo va chạm với mật huyệt của Hạ Như Yên, dâʍ ŧᏂủy̠ văng tung tóe, khiến cho nơi giao hợp giữa hai người biến thành một mảng lầy lội. Hạ Như Yên bị anh làm đến mức ngay cả xương cùng cũng rã rời, lầm bầm: "Rõ, rõ ràng là do anh quá lớn... Ừm~~ thật sâu~ đâm đến tận tử ©υиɠ..."

Phong Khởi nghe vậy, càng dùng sức đâm vào bên trong, qυყ đầυ cực lớn dễ dàng chạm vào khe nhỏ non mềm. Khe hở ấy tựa như có vô số lực hấp dẫn, lần nào đυ.ng vào cũng đều vừa đúng ngay đỉnh qυყ đầυ của anh. Người nọ càng làm càng mạnh, đâm đến khiến cho cô kêu lên sợ hãi: "A -- không được không được, sẽ hỏng mất -- --"

"Chính là muốn làm cho em hỏng," Phong Khởi liếʍ môi nói, vỗ vỗ cái mông nhỏ của cô, "Nâng mông lên một chút, để dươиɠ ѵậŧ to lớn của chồng làm em thoải mái nào."

Hạ Như Yên bị vỗ một cái, bên trong hoa huyệt phun ra một dòng nước, cô thở gấp hai tiếng, ngoan ngoan vểnh mông lên cao hơn. Nhìn dáng vẻ tủi thân nhưng lại không thể không nghe theo của cô khiến cho dục hỏa trong người anh càng dâng cao, hạ thân trong nháy mắt lại lớn thêm một vòng.

"A! Sao anh lại..."

Hạ Như Yên sợ đến co rút lại, Phong Khởi bị hoa huyệt nhỏ kia kẹp than khẽ một tiếng, anh đưa tay ra phía trước vân vê âm hạch của cô: "Nhóc hư hỏng, lại còn cố ý kẹp tôi."

Người đẹp bị anh xoa nắn, cả người run lên một cái. Run rẩy mà hô to: "Em, em không cố ý..."

"Không cố ý thì sao lại chặt như thế hả? Ngoan, thả lỏng một chút, chồng em còn chưa đâm tới tử ©υиɠ đâu đấy." Phong Khởi tách hai cánh mông của cô ra, để bản thân có thể thưởng thức một cách rõ ràng cảnh đẹp nơi hai người giao hợp. Thắt lưng rắn chắc chuyển động, cắm vào trong mật huyệt đến nỗi nước da^ʍ bắn tung tóe. Cặp mông non mịn của cô nhanh chóng hiện lên hai vệt đỏ hồng do bị va chạm, càng lộ ra vẻ da^ʍ mỹ không thể nào tả nổi.

Lại làm thêm hai mươi, ba mươi lần, miệng tử ©υиɠ bị đâm vào rốt cuộc cũng trở nên rộng, người đàn ông thừa thế xông về phía trước, cuối cùng đâm đến vùng đất cấm bí ẩn nhất.

"A --" Hạ Như Yên hét lên một tiếng, lệ tràn đầy hốc mắt, giao hợp sâu đến thế khiến cô gần như không thể chịu nổi kí©h thí©ɧ, hai chân sắp đứng không vững nữa, cơ thể phải dựa cả vào anh mới giúp cho phần eo của cô không trượt xuống nền đất.

"Diệu Diệu có cảm nhận được không? Chồng em đang làm tử ©υиɠ nhỏ của em này, Diệu Diệu có thích không hả?"

Phong Khởi nhấc vòng eo của cô, quyết tâm làm ở bên trong, mỗi lần qυყ đầυ của anh cắm vào miệng tử ©υиɠ đều có thể cảm nhận được loại cảm giác bị thứ vừa non mềm vừa căng mịn kia mυ"ŧ vào, thoải mái khiến anh gần như muốn bắn ra. Thân cây thô kệch cọ xát vách trong, nghiền ép phần thịt quyến rũ kia đến tê dại bủn rủn, mỗi một lần tiến vào đều làm Hạ Như Yên cảm thấy sướиɠ đến phát điên cùng với nghẹt thở, cô gào khóc muốn anh nhẹ một chút, thế nhưng người đàn ông kia lại không thương hoa tiếc ngọc tí nào, trái lại thú tính quá trớn mà đưa nàng cắm vào trong huyệt nhỏ của cô khiến dâʍ ŧᏂủy̠ tràn lan.

Không biết qua bao lâu, Hạ Như Yên đã không còn sức lực, cô tựa lưng lên người Phong Khởi, xụi lơ trên người anh. Hai bắp đùi được anh nhấc lên cao, người đàn ông đứng trên nền đất, hết lần này đến lần khác để thịt huyệt của cô bao lấy tính khí của mình. Phía trước là một cụm Thủy Tinh to lớn hình lăng trụ, mỗi một mặt nghiêng bên trên đều chiếu rọi cảnh tượng giao hợp da^ʍ giữa hai người theo những góc độ khác nhau, Hạ Như Yên bị kí©h thí©ɧ không ngừng run rẩy, cô nhỏ giọng nức nở, muốn người đàn ông kia mau mau kết thúc trận chiến quá dài này.

"Diệu Diệu, có nhìn thấy chồng em đang làm em không? Diệu Diệu chảy nhiều nước nhỉ, có phải thích ăn dươиɠ ѵậŧ lớn của chồng em nhất hay không?"

Kể từ khi hai người ở cùng nhau, Phong Khởi càng ngày càng không đứng đắn, đặc biệt những lúc làm chuyện đó, tựa như anh nói ra những lời thô tục ấy chẳng hề biết xấu hổ. Mỗi lần như vậy Hạ Như Yên đều mắc cỡ không chịu được. Cô vừa bị kí©h thí©ɧ, nơi đó sẽ càng co rút mạnh hơn, cứ cắn rồi lại cắn khiến cho anh thấy thoải mái đến tận trời cao. Vậy nên Phong Khởi càng ngày càng thích nói mấy lời nhảm nhí trêu chọc cô, lần nào nhìn cô gái bé nhỏ chìm đắm trong dáng vẻ quyến rũ, anh đều có một xúc động không làm cô khóc sẽ không dừng lại.

"Ô. . . Không cần. . ."

Hạ Như Yên nhỏ giọng khóc thút thít, giọt nước mắt trượt xuống gò má, rơi trên hai bầu vυ" không ngừng lắc lư. Nhìn hình ảnh ấy, miệng lưỡi Phong Khởi liền trở nên khô nóng.

"Cần, rõ ràng ngậm chặt thế kia..." Một câu nói bản lĩnh như vậy, Hạ Như Yên lại trải qua một lần cao trào, nhìn bắp đùi dính đầy nước bắn ra từ hoa huyệt, Phong Khởi càng hưng phấn, người đẹp trong lòng mắc cỡ che lấy khuôn mặt của mình, hờn dỗi nói: "Không được nhìn! Không được nhìn! Anh thả tôi ra!"

"Không thả, cứ thích nhìn dáng vẻ tiểu huyệt của Diệu Diệu được chồng em làm đến phun nước đấy." Phong Khởi ngậm lấy vành tai tinh tế của cô nghiền ép, Hạ Như Yên lại run lên một cái, cao trào lần thứ hai bao phủ, khiến cô thất thần ngay tức khắc.