chương 18 Anh chỉ cần tốt nhất (18)

Lần này Nhϊếp Tử đột nhiên nhắc tới chuyện cũ năm xưa, phỏng chừng là trong lúc vô ý nhìn thấy tấm ảnh cũ đó, cho dù trên tấm ảnh cũng không có ký tên nhưng Úy Chiêm Mặc hiện tại hoặc nhiều hoặc ít cũng có chút bóng dáng của năm mười ba tuổi khi đó.

Mộc Dao không khỏi bĩu môi, trước không nói tới hành động năm đó của tiểu Nhϊếp Tử không được gọi là "ân cứu mạng" mà cho dù được cho là vậy thì năm đó ông nội Úy cũng đã cho nhà họ Nhϊếp không ít chỗ tốt rồi.

Đang nghĩ ngợi, di động liền rung lên.

Úy Chiêm Mặc:【 Trong mơ của cô ta? 】

Y, đây chẳng phải là cơ hội tốt để quang minh chính đại làm nũng? Hưng phấn gõ mấy chữ, Mộc Dao nghĩ nghĩ, lại thêm vào một biểu tượng gương mặt.

Mộc Dao:【 Mặc kệ! Hừ! Tức giận ( 艹皿艹 )】

Úy Chiêm Mặc:【 Là ai vậy? Hôm nào anh tới hỏi một chút xem cô ta có phải đã nằm mơ sai người rồi không.】

Y, đây chẳng phải là cơ hội tốt để mách lẻo? Buông tha cũng không phải là tính cách của Mộc Dao cô.

Mộc Dao:【 Cô ta nói sẽ tìm anh để nối lại tiền duyên, bất quá... Ý này của anh là rất muốn nhìn thấy người ta? Hửm? 】

Gửi xong tin nhắn này cô liền tắt di động, Úy Chiêm Mặc có thể bận nhưng cô cũng không phải là người có thể tùy gọi tùy đến. Còn Nhϊếp Tử, dựa theo tính cách đó của cô ta căn bản không cần cô phải nói thêm gì thì cô ta cũng sẽ tự mình đưa lên cửa làm Úy Chiêm Mặc phiền chán.