Chương 8

Thế giới 1 (H): [Thôi miên, tử vi] Đệ tử phá sư phụ thủ da^ʍ, sau lại muốn sư phụ đẻ trứng (1)

Canh Sướиɠ mím môi, ngón tay lưu luyến ở eo và bụng, trong tâm trí có cuộc chiến giữa trời và người, từ khi sinh ra y đã được dạy cách làm quân tử, tu thân dưỡng tính chưa bao giờ làm qua chuyện khác người, chuyện tìиɧ ɖu͙© lại càng không bao giờ đυ.ng qua. Nhưng hiện tại trong đầu luôn có một âm thanh hấp dẫn y, khoang sinh sản cũng không ngừng ngứa ngáy tựa như đang đệm với giọng nói trong đầu.

Cuối cùng ngón tay chậm rãi trượt tới trên đuôi, mảnh vảy nhỏ ny bị chạm vào nổi lên tê dại nhè nhẹ, ngón tay chậm rãi tới gần khoang sinh sản, trái tim Canh Sướиɠ càng đập càng nhanh, ánh mắt y lóe lên hô hấp dồn dập, đầu ngón tay bởi vì khẩn trương nhẹ nhàng run rẩy.

Ngón tay Canh Sướиɠ thon dài mịn màng, tựa như được làm từ ngọc trắng quý giá, đặt ở trên cái đuôi lưu ly của y có vẻ mỹ lệ lại gợi cảm. Bây giờ khoang sinh sản chỉ còn là một cái miệng nhỏ non nớt, ngón tay vừa chạm vào liền run rẩy rụt lại, vô cùng thẹn thùng.

“Ưm a…” Cơ thể được thoải mái một chút làm cho Canh Sướиɠ nhịn không được rêи ɾỉ một tiếng, âm thanh mát lạnh dễ nghe ngày thường mang theo chút mị ý, Canh Sướиɠ kịp thời phản ứng nên đã ngay lập tức mím môi.

Tẩm điện trống trải lần nữa khôi phục sự yên tĩnh, dòng nước so với lúc trước nóng hơn rất nhiều, khiến cho màn lụa trên giường đong đưa qua lại.

Kɧoáı ©ảʍ vừa xa lạ vừa quen thuộc ùa vào trong cơ thể, Canh Sướиɠ khống chế nhưng lại không kiềm được khát vọng.

Trong đầu tràn ngập cảm giác ngày đó ở trong mộng bị hung hăng cắm vào, y theo thói quen khống chế tình cảm cùng du͙© vọиɠ của chính mình, chưa bao giờ có khát vọng mênh mông mãnh liệt như ngày hôm nay, trong lúc nhất thời có chút không biết phải làm thế nào.

Ngón tay đành phải bồi hồi ở miệng huyệt, chờ đợi Canh Sướиɠ thuận theo du͙© vọиɠ cắm vào trong huyệt mềm mại, hay là khống chế được du͙© vọиɠ của bản thân, ngón tay dừng ở miệng huyệt như uống rượu độc để giải khát.

Canh Sướиɠ sốt ruột đến mức đuôi nhanh chóng đong đưa, rốt cục bị cảm giác ngứa ngáy trong huyệt làm cho mềm nhũn, ngón tay nhợt nhạt cắm vào, rút ra ở miệng huyệt, dần dần xâm nhập vào giữa huyệt khiến người ta phát điên kia.

Khoang sinh sản rụt rè bọc lấy ngón tay, huyệt thịt mẫn cảm chỉ mới nhẹ nhàng chạm vào đã sinh ra kɧoáı ©ảʍ khó có thể nói rõ. Canh Sướиɠ chưa từng trải qua chuyện như vậy, luống cuống nhưng lại nhịn không được chìm đắm.

Ngón tay y càng ngày càng nhanh càng ngày càng sâu, ở trên vách thịt mẫn cảm đâm chọc, kɧoáı ©ảʍ tê dại nhanh chóng truyền khắp toàn thân, làm cho Canh Sướиɠ nhịn không được thả lỏng cơ thể, đuôi cá xinh đẹp ở giữa màn giường dồn dập đong đưa, vây cá màu cam trong suốt như lửa cháy hừng hực ở dưới thân không ngừng bốc lên.

Trong hoảng hốt, khuôn mặt Hà Hoan chợt lóe lên trong đầu, mang theo rung động và hấp dẫn. Canh Sướиɠ thất thần thì thào tên Hà Hoan, môi đỏ mọng khẽ mở, ánh mắt mê ly, giống như rơi vào mê hoặc ở trong mộng.

Ngày đó trong mộng y tựa hồ cũng gọi tên Hà Hoan như vậy, nhiệt tình mà thẳng ty.

Trong lúc nửa mê nửa tỉnh Canh Sướиɠ nhịn không được đem ngón tay lại cắm sâu thêm một chút, ngón tay như ngọc trắng ở trong khoang sinh sản mềm mại ướŧ áŧ co rút qua lại, có tiếng nước rất nhỏ cùng tiếng rêи ɾỉ trong trẻo nhưng lạnh lùng mà quyến rũ của y trộn lẫn với nhau.

m thanh dâʍ ɖu͙© này mê hoặc Canh Sướиɠ, y không cần chỉ dẫn cũng tự biết đường đem bộ ngực kề sát ti cọ xát, vì để thuận tiện cho ngón tay hoạt động mà đuôi uốn lượn đong đưa, dáng người xinh đẹp quyến rũ, hình như có vạn loại phong tình ẩn chứa trong đó.

“Sư phụ?”

Ngay tại thời điểm Canh Sướиɠ cảm thấy sảng khoái sắp đạt tới đỉnh cao, Hà Hoan đi tới.