Chương 26: Con vợ lẽ phế vật báo thù (1)

Kỳ Dữ tiến lên, giơ tay trượt trên màn hình, thương thành phía sau hệ thống liền hiện ra.

Lúc Kỳ Dữ chọn đồ, Nịnh Manh cũng lại gần xem, cô không cần mấy thứ này, hơn nữa cô cũng không có điểm tích lũy, nhưng chỉ cần xem cho đỡ nghiện cũng được.

Trong thương thành của hệ thống, cái gì cũng có, cho dù là ăn mặc dùng, thậm chí bản vẽ của vũ khí công nghệ cao ở thế giới tương lai, hay là linh đan diệu dược của thế giới tu chân, bí tịch võ lâm cao thâm cũng có hết, đúng thật là muốn cái gì có cái đó.

Chỉ có điều tạm thời Kỳ Dữ không quan tâm đến những cái này lắm, bởi vì bây giờ cấp bậc của hắn vẫn thấp, chỉ có thể mua một số đồ vật bình thường thôi.

Kỳ Dữ nhìn một vòng, mua một quyển bí tịch luyện đan và một quyển bách khoa toàn thư về dược vật.

Hai quyển bí tịch này, mỗi quyển mất 250 điểm tích lũy, 500 điểm Kỳ Dữ vừa mới kiếm được lập tức biến thành quả trứng vịt tròn trĩnh.

Hắn mua xong, hai quyển bí tịch trên màn hình liền hóa thành một luồng sáng rực rỡ chui vào trong đầu Kỳ Dữ.

Những kiến thức trong sách, Kỳ Dữ không cần đọc cũng đã học được.

Hắn giơ tay trượt màn hình quay lại, trên màn hình đã xuất hiện một nhiệm vụ mới.

Ngũ thiếu gia con vợ lẽ:

Tuy thân phận ta hèn mọn, nhưng dù sao ta cũng là một mạng người!

Bởi vì trên người ta chảy dòng máu phế vật, sau khi lấy được tất cả giá trị trên người ta, họ liền ép ta vào chỗ chết, vứt xác nơi hoang dã!

Báo thù! Ta muốn báo thù!

Cách màn hình, Nịnh Manh vẫn có thể tưởng tượng được sự không cam lòng và oán hận của người ủy thác nhiệm vụ này.

Nịnh Manh quay đầu hỏi Kỳ Dữ: "Có nhận không?”

Vừa nói xong, Nịnh Manh lập tức muốn tát vào mặt mình một cái.

Cái gì mà nhận hay không chứ.

Bây giờ bọn họ căn bản không có quyền lựa chọn.

Nhưng cũng may Kỳ Dữ không so đo lời cô nói, sau khi xem xong nhiệm vụ, Kỳ Dữ cụp mắt, thản nhiên mở miệng nói: "Có thể bắt đầu rồi.”

“Được!" Nịnh Manh tinh thần phấn chấn, lập tức mở ra truyền tống của hai người.

Vẫn là cảm giác giống như trước, sau khi trôi nổi, Nịnh Manh và Kỳ Dữ đều dung nhập vào cơ thể mà hai người sẽ dùng sau này.

Sau khi Nịnh Manh phát hiện mình đã dung hợp vào cơ thể mới, còn chưa kịp mở mắt, tiếng sấm sét đánh “oành” một cái xé tan bầu trời khiến Nịnh Manh sợ tới mức run lên, lập tức nhắm hai mắt lại.

Giữa núi rừng, cuồng phong gào thét, lạch cạch lạch cạch, có nước mưa rơi xuống người Nịnh Manh.

Lúc Nịnh Manh nhắm mắt lại, tất cả những thứ xuất hiện trong đầu đã khiến cô hiểu nhiệm vụ lần này của Kỳ Dữ.

Không giống với thế giới hiện đại lần trước, lúc này đây, thế giới mà hai người làm nhiệm vụ là thế giới cổ đại.

Thế giới này lấy võ làm tôn chỉ, mọi người sinh ra liền có thể tu luyện, chỉ là thiên phú có cao có thấp.

Mà người ủy thác lần này là ngũ thiếu gia An Duệ của An gia, một trong ba đại gia tộc của Nguyệt Thành.

An Duệ là con trai của người cầm quyền An gia - An Hạo Thành và một di nương.

Sau khi di nương sinh hạ An Duệ liền qua đời.

An Duệ được hai nha hoàn mà di nương để lại nuôi lớn trong tiểu viện rách nát, vất vả lắm mới sống được đến năm tuổi, lúc kiểm tra lại phát hiện là một phế vật.

Ở niên đại lấy võ làm tôn, lấy quyền làm quý này, hắn vừa không có thân phận cao quý vừa không có thực lực cường đại, quả thực giống như một con kiến hèn mọn.

An gia sinh ra một phế vật không thể tu luyện, chuyện này bị đồn đãi ra ngoài, vì An Duệ, An gia liền trở thành trò cười trong miệng người khác.

Thế là An Duệ bị An Hạo Thành ném vào trong tiểu viện rách nát, tự sinh tự diệt.