Chương 18: Chủ nhân lạnh lùng, muốn ôm một cái (15)

Editor: Hi Nhiễm

Cuộc đời Lý lão gia tử qua bao biến cố cùng với tuổi của hắn bây giờ, so với Lý Thành hắn tự nhiên là bình tĩnh hơn nhiều.

Nghĩ lại mấy ngày nay hắn gọi điện thoại cho những cái bạn tốt ngày xưa, kết quả là lại nhận được câu trả lời có điều ám chỉ, Lý lão gia tử mở miệng hỏi Lý Thành: “Chuyện này rõ ràng là có người cố ý nhằm vào Lý gia chúng ta, sự kiện kia phát sinh ở trong yến hội chính là cái ngòi nổ, Hào Kiệt cũng chỉ là sơn dương chết thay. Cậu cẩn thẩn nghĩ lại xem gần nhất công ty có đắc tội người nào không? Đặc biệt là kinh thành bên kia.”

“Kinh thành sao!” Vẻ mặt Lý Thành khϊếp sợ: “Người của kinh thành bên kia căn bản là chướng mắt chúng ta, hợp tác lại càng không có, càng đừng nói đến đắc tội. Ba, có phải ngài nghĩ nhầm rồi hay không?”

Thần sắc Lý lão gia tử trầm ngưng, không nói gì, đây cũng là điều khiến hắn cảm thấy khó hiểu.

Đột nhiên, điện thoại của Lý Thành vang lên.

Lý Thành rút di động ra thì thấy là thư kí của hắn gọi đến.

Trong khoảng thời gian này, mỗi lần thư kí gọi đến, hai bờ vai hắn chẳng khác nào nhiều hơn một cọng rơm.

Nhưng cuộc gọi này lại không thể không nghe.

Lý Thành hít sâu một hơi, ngón tay trượt sang, chuyển được điện thoại: “A lô, Lý Thành đây.”

Không biết người bên kia điện thoại đã nói gì với Lý Thành, vẻ mặt hắn phẫn nộ, nhưng khi nhìn thấy Lý lão gia tử ngồi ở một bên, Lý Thành phải nghẹn oán khí trong lòng mình lại.

Cho đến sau khi cúp điện thoại, Lý Thành mới mở miệng nói với Lý lão gia tử: “Ba! Bọn họ thế mà quyết định muốn khai đại hội cổ đông! Một lần nữa quyết định lựa chọn người lên làm chủ tịch!”

“Gấp cái gì.” Lý lão gia tử liếc mắt nhìn Lý Thành một cái, nhìn bộ dáng đại kinh tiểu quái này của Lý Thành, trong lòng Lý lão gia tử có chút thất vọng.

Nhưng hiện giờ cũng không có đường rút lui.

Lý lão gia tử mở miệng nói: “Lúc trước chúng ta vẫn luôn ở ngoài sáng, địch ở trong tối. Tin tưởng thực mau là có thể biết thân phận của đối phương.” Nghĩ nghĩ, Lý lão gia tử lại nói: “Mấy ngày nay ta không nhìn thấy Hào Kiệt, chốc nữa cậu gọi điện thoại cho nó, bảo nó nhanh chóng trở về, rốt cuộc công ty có một phần của hắn, hội nghị cổ đông ngày mai bảo hắn cũng đi theo đi.”

Lý lão gia tử nói, Lý Thành từ trước đến nay không bao giờ dám mở miệng cự tuyệt, lập tức liền ứng hạ.

Sau khi ra khỏi thư phòng, việc đầu tiên Lý Thành làm chính là gọi điện cho Lý Hào Kiệt.

Lý lão gia tử mà không nhắc tới thì hắn cũng suýt quên mất, sau khi yến hội kết thúc, Lý Thành nổi giận, dùng bạo lực, cầm roi đánh Lý Hào Kiệt một trận.

Sau đó, từ buổi tối hôm đó đến giờ, Lý Thành vẫn chưa nhìn thấy Lý Hào Kiệt.

Vài lần Lý Thành muốn hỏi Dương Y Y, nhưng trong khoảng thời gian này, hắn đi sớm về muộn, thời gian nói chuyện với Dương Y Y cũng ít đi rất nhiều, lâu dần lại quên hỏi.

Lý Thành lấy điện thoại ra, tìm được số điện thoại của Lý Hào Kiệt, gọi qua.

Kết quả lại nghe được đến giọng nữ máy móc nhắc nhở di động đối phương đã tắt máy.

Lý Thành nhăn mày, cất điện thoại di động vào túi.

Buổi tối, ở phòng ngủ, trước khi Lý Thành cầm áo ngủ muốn đi vào phòng tắm, mở miệng nói với Dương Y Y: “Y Y, em gọi điện thoại cho Hào Kiệt bảo nó là ngày mai 9 giờ rưỡi đi đến công ty, trong tay nó có cổ phần của em, đại hội cổ đông lần này bảo nó cũng đi nhìn một chút.”

Lý Thành nói xong, xoay người đi vào phòng tắm, thế nên không nhìn thấy vẻ mặt Dương Y Y muốn nói lại thôi sau khi nghe hắn nói xong.

Dương Y Y nhìn thoáng qua cửa phòng tắm đã đóng, cầm di động đi ra ban công gọi điện thoại.

Mấy ngày nay di động của Lý Hào Kiệt vẫn luôn tắt máy cho nên Dương Y Y không gọi điện cho Lý Hào Kiệt mà là gọi cho một người khác.

“A lô, Điền Nhạc à, là bác đây.”

“À, bác gọi cho cháu cũng không có việc gì, chỉ là Hào Kiệt nhà bác đang ở với cháu, cháu bảo nó uống ít rượu thôi, sáng mai trước 9 giờ rưỡi đi đến công ty.”

“Ừ, có chuyện rất quan trọng cần nó, bảo nó đừng quên.”