Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Nhanh: Tất Cả Mọi Người Đều Biết Tôi Là Người Tốt

Chương 48: Trắc phi hay nói dối của Hầu gia (18)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Người hầu trong chính viện ai nấy đều như chó nhà có tang, vội vã tìm cách nhờ vả, đút lót, tranh thủ sớm được điều ra khỏi chính viện.

Dù có phải đến bên cạnh các di nương làm nha hoàn tam đẳng, vẫn tốt hơn là ngồi trong chính viện chờ chết.

Vinh Vương không quan tâm đến tình hình hỗn loạn ở chính viện.

Hắn nắm tay Thư Kiều, bước vào viện Giao Nguyệt, khuôn mặt cau có chơi đùa với Vinh Hi một lúc lâu, mới miễn cưỡng nở được nụ cười.

“Vương gia, không muốn cười thì đừng cười,nhìn ngài như vậy thật khiến thϊếp đau lòng.”

Thư Kiều nhẹ nhàng ôm lấy eo hắn, "Ngài vẫn còn có thϊếp và Hi nhi mà~ Chỉ cần ba chúng ta sống tốt, mọi chuyện khác chỉ là thoáng qua, đừng để tâm nữa."

“Nàng đúng là rộng lượng.”

Vinh Vương cúi xuống nhìn nàng, “Hôm nay Vương phi tính kế nàng như vậy, nàng không giận sao?”

"Sao lại không giận chứ?"

Thư Kiều cười khổ, "Chỉ là từ khi thϊếp vào phủ, Vương phi đã luôn không vừa mắt với thϊếp. Thϊếp cũng không ngờ Vương phi lại ra tay trắng trợn như vậy."

"Thϊếp thật sự không hiểu, Vương phi tại sao lại hãm hại thϊếp đến mức này? Nếu hôm nay thϊếp thực sự bị gán tội làm nàng sẩy thai, thϊếp không dám tưởng tượng Hi nhi sau này sẽ sống thế nào trong phủ này?"

“Nếu sau này Vương phi lại nhắc đến việc nhận nuôi Hi nhi, thϊếp cũng chẳng còn mặt mũi nào mà từ chối…”

Lời Thư Kiều thầm thì, Vinh vương - kẻ đầu óc vốn thẳng tuột như ống sáo - đột nhiên lóe lên ý nghĩ, như thể bỗng biết suy luận vòng vo.

Nhận nuôi con ư?

Chẳng lẽ Vương phi giả mang thai và dàn dựng vụ sẩy thai này là để nhận nuôi con sao?

Đúng!

Trước đây nàng đã không ít lần đe dọa Thư Kiều, muốn đưa đứa bé về chính viện nuôi dưỡng.

Chỉ là hắn không đồng ý.

Ngay sau đó, nàng cho hắn uống xuân dược, rồi giả mang thai, sau đó đổ tội cho Thư Kiều làm sẩy thai, như vậy có thể thuận lý thành chương đưa đứa bé đi.

Đồng thời, nàng còn chuẩn bị cả kế hoạch khác: đầu độc Thư Kiều để gϊếŧ mẹ giữ con. Chỉ tiếc rằng nàng không thành công.

Giờ đây khi cái bụng giả không thể che giấu được nữa, nàng mới tung ra chiêu cuối.

Nếu không nhờ Mạnh di nương, có lẽ kế hoạch của nàng đã thành công!

Càng phân tích, Vinh Vương càng thấy ý nghĩ này là chính xác — hoàn toàn hợp lý!

Chắc chắn sự thật là như vậy.

Hắn biết rõ, trong nội viện, ai cũng muốn có con trai làm chỗ dựa, như vậy mới có bảo đảm cho nửa đời còn lại.

Vương phi không sinh được, nên muốn cướp con của người khác.

Dù sao, nuôi dưỡng bên gối mình vẫn tốt hơn là giao cho người khác.

Chỉ có như vậy mới giải thích được tại sao Vương phi lại đột ngột làm ra chuyện giả mang thai này!

Nàng ta đúng là độc phụ!

Vinh Vương nghiến chặt răng, ánh mắt lạnh lùng đến thấu xương, “Giao Giao, sau này việc trong phủ đều trông cậy vào nàng rồi.”

“Vương gia?”

“Vương phi... bản vương không thể để nàng ta ra ngoài được nữa. Người ta có thể tin tưởng chỉ còn nàng thôi.”

"Vương gia đã nói vậy rồi, thϊếp đương nhiên sẽ cố gắng hết sức."

Thư Kiều mỉm cười nhẹ nhàng, “Chỉ là, nếu vậy thì bên chính viện phải làm sao bây giờ?”

"Ta sẽ lo liệu. Sau này, các nàng không cần phải đến chính viện thỉnh an nữa."

Vinh vương tỏ rõ vẻ chán ghét, "Còn Vương phi, cả đời này cứ để nàng ta chết già trong chính viện đi."

Vì nể mặt gia tộc Vương phi, hắn không thể gϊếŧ nàng, nhưng bảo hắn đối xử tốt với nàng thêm nữa sao?

Ha~

Nằm mơ đi!

Thư Kiều khẽ nhếch môi cười.

Tuyệt vời!

Nàng tốn công bày ra vòng vèo như vậy, chẳng phải chỉ để đạt được điều này sao?

Với tư cách là kẻ bị hại, cô có thể thay thế Vương phi một cách danh chính ngôn thuận, nắm giữ quyền lực trong phủ.

Như vậy, dù là trong cung, trong phủ hay ngoài phủ, thậm chí cả gia tộc của Vương phi, cũng không thể bắt bẻ được nàng, và danh tiếng của nàng sẽ không bị ảnh hưởng.

Đêm hôm đó, Vinh Vương không lưu lại viện Giao Nguyệt.

Hắn quay về tiền viện, điều người đi điều tra kỹ lưỡng một lần nữa.

Hắn phát hiện ra hôm nay vốn phải là lão đại phu trực ban, nhưng người này đột nhiên bị đau bụng, nên đại phu mới mới thay thế.

Vinh Vương bắt đầu suy nghĩ xa hơn.

Nếu lão đại phu không bị đau bụng, hôm nay hắn sẽ bắt mạch cho Vương phi, vậy sự thật giả mang thai của nàng ta có bị lộ không?

Chưa chắc.

Bởi vì theo điều tra của hắn, Vương phi đã không ít lần tặng tiền cho lão đại phu này.Vị Vương phi tốt của hắn, từ trên xuống dưới, tính toán hoàn hảo không chê vào đâu được.

Nếu không phải nhờ Mạnh di nương tỉ mỉ, nếu không phải lão đại phu gặp chuyện...

Đúng là người tính không bằng trời tính, làm việc độc ác như vậy, trời đất cũng không giúp!

Cùng lúc đó, ở viện Giao Nguyệt.

“Thưa trắc phi, tất cả bằng chứng đã được đưa đến tiền viện. Nghe nói Vương gia đã đuổi lão đại phu ra khỏi Vương phủ ngay trong đêm.”

Thư Kiều ôm Vinh Hi trong tay, khẽ đung đưa và hát một điệu nhạc không tên.

Nghe vậy, nàng khẽ cười, “Làm tốt lắm.”

Hiện tại, từ trong ra ngoài vương phủ, bảy tám phần đều là người của nàng, tạo dựng một vài chứng cứ giả là chuyện dễ như trở bàn tay.

Nàng đã đoán trước Vinh vương sẽ còn điều tra, vì vậy đã chuẩn bị sẵn, lấp kín mọi sơ hở.

Sự việc lần này chỉ có thể đi đến một kết luận duy nhất, đó là—

Vương phi quá khao khát có con, nên đã lên kế hoạch tỉ mỉ tính kế!

"Chúc mừng trắc phi, từ nay về sau, trong vương phủ này, ngài sẽ là người được tôn quý nhất!"

Nguyễn Cúc cười tươi nói.

Thư Kiều khẽ kéo khóe miệng, "Chỉ tiếc, ta không thể được nâng lên làm chính thất."

Nếu không, nàng cần gì phải rắc rối đến thế?

Chỉ cần gϊếŧ chết vương phi là mọi chuyện xong xuôi.

Thư Kiều hỏi, “Vương phi đã tỉnh chưa?”

“Đã tỉnh rồi.”



“Vương phi, người đã tỉnh rồi.”

Một tỳ nữ cúi đầu, miễn cưỡng hầu hạ bên giường.

Vinh Vương phi mở mắt, bản năng đặt tay lên bụng, lo lắng hỏi, “Hài tử của ta đâu? Con của ta đâu?”

Tỳ nữ không đáp, trong lòng thầm mỉa mai:

Vương phi diễn giỏi thật đấy~

Nhưng tiếc rằng mọi chuyện đã bại lộ, Vương gia cũng không có ở đây, người diễn cho ai xem nữa?

Vinh Vương phi không nhận được phản hồi, tức giận nhìn qua, phát hiện đó là một tỳ nữ lạ mặt, lòng chợt hoảng hốt, “Niệm Hạ đâu?”

“Niệm Hạ tỷ đã bị Vương gia đánh chết rồi.”

“Ngươi nói cái gì?”

Vương phi yếu ớt chất vấn: "Tại sao vương gia lại đánh chết Niệm Hạ?"

Niệm Hạ là nha hoàn hồi môn của nàng!

Vương gia sao có thể sỉ nhục nàng như vậy?!

“Vương gia đâu rồi?”

Vinh Vương phi lại truy hỏi.

Tỳ nữ nhìn Vinh Vương phi, biết rằng nàng ta trong phủ này cũng không còn có thể ngoi lên được nữa, liền đáp: “Vương gia đang ở tiền viện. Việc người giả mang thai hãm hại trắc phi đã bị Vương gia điều tra rõ ràng.”

“Vương gia ngay lập tức đánh chết Niệm Hạ tỷ, và ra lệnh người phải ở lại chính viện dưỡng bệnh. Hiện giờ chính viện bị binh lính canh giữ, người không thể dễ dàng ra ngoài.”

Giả mang thai?

Đánh chết?

Dưỡng bệnh?

Vài lời ngắn ngủi mà như những tiếng sét đánh ngang tai, khiến đầu óc vương phi trống rỗng.

“Bản Vương phi... giả mang thai?”

Giọng Vinh Vương phi run rẩy, không tin hỏi: “Ai nói bản Vương phi giả mang thai?”

Trái tim nàng chợt đau thắt, “Có phải là Vương gia làm không?”

“Hắn vì bảo vệ Thư Kiều, nên vu oan cho bản Vương phi giả mang thai… Hắn sao có thể làm ra chuyện như vậy?”

Vinh Vương phi rất rõ, nàng không hề dùng bất kỳ thủ đoạn nào để tạo ra việc giả mang thai.

Nàng tin chắc rằng đứa con của mình là thật.

Nhưng đã bị Thư Kiều hại.

Vì vậy, việc giả mang thai hiện tại chắc chắn là do Vinh Vương dựng lên để giúp Thư Kiều thoát tội, đổ mọi trách nhiệm lên đầu nàng!

Nhiều năm vợ chồng...

Hắn lại tuyệt tình như vậy!

Hắn còn có phải là con người không?!
« Chương TrướcChương Tiếp »