*Vì thế giới 3 là bối cảnh hiện đại. Ngôi xưng sẽ đổi từ nàng → cô cho phù hợp với hoàn cảnh.
Đào Tửu mới xuyên qua, vừa hay tỉnh dậy ở trên giường.
Nhìn cái giường này cũng không quá đơn giản.
Cô quan sát căn phòng mình đang ở một chút, đèn chùm kiểu dáng hoa lệ, giường lớn bọc da theo kiểu châu Âu, bàn trang điểm có gương lớn hình elip chạm trổ hoa văn.
Bên cạnh đó, còn có một chiếc tủ chân cao chứa đầy đủ các loại mỹ phẩm sang trọng ở bên cạnh bàn trang điểm. Phía góc phòng là chiếc ghế sofa bọc da mềm mại nằm cạnh giường ngủ. Cách đó vài mét là một chiếc TV LCD màn hình lớn.
Toàn bộ không gian phòng ngủ được bài trí tinh tế và sang trọng. Mọi vật dụng đều toát lên sự xa hoa và đẳng cấp. Đây chắc chắn là căn phòng của một người phụ nữ quyền lực và giàu có. Có thể thấy được thẩm mỹ và điều kiện sống của nguyên chủ cơ thể này thật sự không tệ.
"Uhm... "Tri Chích, phong cách trang trí của căn phòng này rất giàu có và sang trọng ~"
"A Tửu , cô tỉnh rồi.’’ Một lát sau, Tri Chích mới trả lời.
"Sao rồi, ổn chứ? Lần này tôi tìm thân phận cho cô là con gái bảo bối của tổng giám đốc của một công ty lớn, vô cùng có tiền, chịu khổ ở hai thế giới trước, bây giờ cô có thể thoải mái vui vẻ mua sắm và hưởng thụ, vui vẻ không~~?"
“Ha ha...Vui vẻ." Đào Tửu cười cho có lệ, nhìn căn phòng có chút đăm chiêu.
"Tri Chích, ngươi nói xem, tôi có thể thay đổi đồ đạc trong căn phòng này được không?"
"Hả?" Tri Chích hoang mang.
"A Tửu, chẳng phải trước tiên cô nên tìm hiểu cốt truyện của nguyên chủ và nhiệm vụ lần này sao?"
Đào Tửu đang lục tìm chiếc tủ quần áo mới, sau nhiều nỗ lực mới tìm thấy nó ở phòng thay đồ nhỏ cạnh phòng ngủ. Trong căn phòng thay đồ 20 mét vuông này, tất cả đồ đạc đều có màu trắng tinh khôi, ngoại trừ gương elipse lấp lánh.
Cô tiện tay mở một cánh tủ, không tệ, mở ra thấy một loạt váy công chúa, đủ loại màu sắc, kiểu dáng cơ bản không có chút khác biệt, cô nhìn muốn hoa mắt.
Vì thế cô thở dài, nói: "Chẳng có gì phải gấp gáp, nguyên chủ là kiểu người gì, tôi đã nắm rõ một chút."
“Hả? A Tửu cô còn chưa xem, đã nắm rõ rồi sao?" Tri Chích ngờ vực.
"Cô ấy là một tiểu thư nhà giàu, được nuông chiều đến mức hư hỏng. Thêm vào đó là chứng bệnh công chúa, luôn muốn mọi thứ phải theo ý mình. Điều tệ hại nhất là cô ấy còn si mê theo đuổi một con đường sai lầm và đen tối."
"Hừm ?" Tri Chỉ vội vàng lật bản thảo nhỏ: "A ~ A Tửu, cô là thần rồi, việc này còn đoán trúng~~! "
Hừ. Còn phải đoán? Chỉ cần nhìn vào phong cách ăn mặc của nguyên chủ..
Đào Tửu lại mở hai hai cái tủ khác ra, cuối cùng cũng lựa được một bộ đồ mặc trong nhà mặc thoải mái.
Bước ra khỏi phòng thay đồ, cô tìm thấy một tủ lạnh nhỏ bên cạnh, mở ra, bên trong có bánh ngọt nhỏ và sữa chua.
Cô cầm theo hai phần mỗi món, quay trở lại phòng và ngồi xuống chiếc ghế sofa êm ái. Cô chuẩn bị thưởng thức những món ăn ngon mà bản thân đã lâu không được tận hưởng.
Đưa một phần cho Tri Chích: "Đến đây, mở cho tôi xem cốt truyện và nhiệm vụ đi."
Hai người thoải mái hưởng thụ vừa xem kịch bản.
Nguyên chủ tên là Lục Minh Phỉ, là đại tiểu thư của tập đoàn Lục thị, cô có một vị hôn phu tên là Tần Dục, cũng chính là mục tiêu của nhiệm vụ lần này.
Tần Dục là tổng giám đốc của tập đoàn Tình Thiên, tập đoàn Tình Thiên chủ yếu làm nghiên cứu về dược phẩm, rất nhiều loại thuốc chuyên chữa trị các loại bệnh nặng nguy hiểm đều do công ty bọn họ nghiên cứu phát triển.
Lục thị và Tần thị quen biết từ lâu, có thể nói rằng hai người bọn họ cũng được coi là thanh mai trúc mã.
Nhưng Lục Minh Phỉ không thích Tần Dục, cảm thấy tính tình anh quá nhạt nhẽo, cô cảm giác anh không thể nào làm cho cô vui vẻ.
Cô thích một người khác, là một nam phụ tên là Lưu Tử Minh ,là học trưởng thời đại học của cô, là một tên cặn bã lẻo mép dùng những lời nói ngon ngọt giả dối dỗ dành cô.
Tại sao lại nói anh ta là một tên cặn bã?
À, trong cốt truyện ban đầu, nhà Lưu Tử Minh cũng mở công ty dược phẩm, nhưng còn lâu mới bằng tập đoàn Tình Thiên.
Vì thế Lưu Tử Minh lợi dụng việc Lục Minh Phỉ gả cho Tần Dục, xúi giục cô, sau đó trộm phương án định giá, đổi công thức làm hãm hại nhà Tần Thị…. Và tập đoàn của Tần Thị cũng bị phá sản theo cách này.
"Tri Chích, cốt truyện này quá cẩu huyết." Đào Tửu chút ghét bỏ, đầu óc Lục Minh Phỉ có bệnh phải không?
‘Tôi yêu anh nên mới muốn gả cho anh, nhưng lại nghe theo lời anh để gả cho một người tôi không thích, sau đó hãm hại cả gia đình người ta’
Tri Chích như thể quen rồi: "Đúng là cốt truyện cẩu huyết, nhưng về sau nó còn cẩu huyết hơn nữa.”
Dược phẩm của Tập đoàn Tình Thiên xảy ra vấn đề, nhiều bệnh nhân sử dụng thuốc đã xuất hiện tác dụng phụ, thậm chí có bệnh nhân bị tử vong.
Sau đó Tập đoàn Tình Thiên phá sản, chủ tịch là ba Tần Dục, bị kết án tù, mẹ anh không chịu nổi đả kích, bị trầm cảm cuối cùng nhảy lầu tự sát.
Về phần Tần Dục, anh bị người ta siết nợ, bị phản bội và chế nhạo, sau đó vì trả nợ mà phải tham gia đua xe, bị tai nạn giao thông mà chết.
"Haizz, là một người đàn ông đáng thương." Đọc tới đây, Đào Tửu có chút cảm thông.
"Đúng vậy, cho nên Tần Dục sống lại, tâm lý vặn vẹo, dựa theo cốt truyện ban đầu, vì anh sống lại nên đã trả thù Lục Minh Phỉ và Lưu Tử Minh, không chỉ trả thù đám người đó xong còn hận đời phóng thích bệnh truyền nhiễm, gây hại cho thế giới."
"Cho nên A Tửu, nhiệm vụ lần này của chúng ta chính là ngăn cản Tần Dục hắc hóa, giúp anh ra quay đầu là bờ!"
"Uhm nhưng mà.." Biểu tình Đào Tửu có chút phức tạp: "Trong cốt truyện gốc, Tần Dục muốn trả thù nhất chính là Lục Minh Phỉ..."
“Ừm, đúng vậy, ai bảo Lục Minh Phỉ phản bội anh chứ." Tri Chích không cảm thấy có vấn đề gì.
Lục Minh Phỉ là vợ của Tần Dục, lại cấu kết với người ngoài hãm hại bọn họ, hại anh nhà tan cửa nát nhà, Tần Dục không hận cô mới là lạ!"
Hừm......
"Nhưng... Tri Chích à, hiện giờ thân phận của tôi là Lục Minh Phỉ."
“Hả..." Tri Chích cũng ý thức được cái gì, vội vàng sửa miệng nói: "Bên trong, A Tửu, cô không giống cô ấy, cô là một tiểu tiên nữ thiện lương, là người có khả năng thanh trừ những thứ xấu xa, nên việc tinh lọc trái tim hắc hóa của Tần Dục có cô giúp đỡ, Tần Dục chắc chắn sẽ quay đầu là bờ ~~~!"
"Ha ha..." Thật xảo trá: "Tri Chích, ta phát hiện, ngươi ngày càng sống chó nha."
Tri Chích sống chó: "Uh... A Tửu, sao cô không đi ra ngoài dạo một chút, thỏa mãn niềm vui sắm của cô đi?"
Hừ, chỉ biết chuyển đề tài.
"Được rồi, lần này trước mắt bỏ qua cho ngươi." Đào Tửu nói xong, đứng dậy đi tìm quần áo.
Nhìn những chiếc váy công chúa hoa lệ kia, cô liền cảm thấy đau đầu. Cuối cùng đành chọn ra chiếc váy đơn giản nhất trong số đó.
"Ừm, nhìn cũng thoải mái, cũng không tệ lắm." Sau khi thay xong, cô soi gương, định trang điểm nhẹ rồi mới ra ngoài.
Sau khi trang điểm xong, nhìn mái tóc bồng bềnh, Đào Tửu tìm một cọng dây thun, định buộc tóc lại.
Lúc vang lên tiếng gõ cửa, sau đó là một giọng nữ ôn hòa: "Đại tiểu thư, Nhã Hân tiểu thư đến rồi, Phu nhân bảo tôi gọi tiểu thư xuống."
“Ồ, tôi ra ngay đây." Đào Tửu buộc tóc, nhìn vào gương, khuôn mặt trẻ trung, quá xinh đẹp.
Cô đi thang máy xuống lầu, cửa thang máy vừa mở ra, thấy sofa trong phòng khách cách đó vài mét, có một cô gái trẻ ăn mặc thời thượng đang ngồi trên đó, là bạn thân của Lục Minh Phỉ tên là Trịnh Nhã Hân, cũng là người đứng phía sau với Lưu Tử Minh
À, quên nói, trong cốt truyện, sau khi Tần thị thất bại, Lục Minh Phỉ và Tần Dục ly hôn, ba cô ấy bị hành động của cô ấy làm ra mà tới mức bị đột quỵ.
Bất chấp sự phản đối nguyên chủ vẫn vẫn liều lĩnh gả cho Lưu Tử Minh, còn chuyển nhượng cổ phần nhà mình cho đối phương.
Cuối cùng Lưu Tử Minh và Trịnh Nhã Hân xâu xé tập đoàn Lục thị, đi lêи đỉиɦ cao của cuộc đời.
Lục Minh Phỉ hết giá trị lợi dụng bị nam phụ vứt bỏ, sau này còn bị tai nạn gãy một chân, sống trong nghèo khổ đói khát, mất vào năm 36 tuổi.
Lúc này, nhìn góc nghiêng của cô gái trẻ đó Đào Tửu bĩu môi, không nghĩ tới, nhân vật đầu tiên gặp được, lại là trà xanh.
Cô còn tưởng là vị hôn phu của nguyên chủ.