Chương 61: Tỷ Tỷ, Chúng Ta Cùng Nhau Giải Độc

"Ngươi là ai? Dám xông vào doanh trướng của ta, ngươi có biết phụ thân ta là ai không?”

Đối mặt với Khôi Lỗi Ma Quân đột nhiên tiến vào như vậy, Liễu Sơ Sơ cũng không sợ hãi.

Nàng ta nghĩ, bộ dạng nàng ta cũng xinh đẹp động lòng người như thế, trong Tiên Minh cũng người đối với nàng ta có chút tâm tư, nên cũng rất bình thường.

Chỉ là người này, cũng này trắng trợn, lại còn lợi dụng trong đêm lén vào doanh trướng của nàng ta.

Nếu bị Huyền ca ca hiểu lầm, phải làm sao đây?

Tuy rằng nghĩ như vậy, mỗi doanh trướng đều có vòng cách âm, cho nên nàng ta cũng không sợ thanh âm bên trong truyền ra ngoài.

Khôi Lỗi Ma Quân đem doanh trướng đóng lại, thấy tiểu mỹ nhân nằm trên giường hai mắt tròn xoe nhìn mình, trên mặt không có chút sợ hãi nào, làm cho hắn hứng thú.

Ban đầu hắn còn tính toán lặng lẽ bắt người đi, hôm nay nhìn thấy, đêm khuya như vậy nàng ta còn không ngủ, còn mặc quần áo đơn giản như vậy, có lẽ cũng rất tịch mịch đi.

Hai người bọn họ “thảo luận’’ cũng không tệ.

Nghĩ tới đây, vẻ mặt tà da^ʍ của Khôi Lỗi Ma Quân tới gần.

【 Tiểu Tiên Tử ~ Ta nhất định yêu thương nàng nha. 】

Đối phương đột nhiên nhào tới, Liễu Sơ Sơ hết hồn, lập tức rụt vào trong giường.

Mặc dù Khôi Lỗi Ma Quân chỗ đó bị hỏng, nhưng tu vi vẫn còn đó.

Liễu Sơ Sơ chỉ đang ở tu vi Kim Đan này đâu phải là đối thủ của hắn, rất nhanh bị đối phương bắt được.

"Ngươi là ai nha, mau buông ta ra..." Nàng ta vừa đạp vừa đánh, Khôi Lỗi Ma Quân thấy phiền phức, dứt khoát trói nàng ta lại.

Khôi Lỗi Ma Quân trong lòng vừa nghĩ "Tiểu mỹ nhân, ta tới đây", nhanh tay một bên xé quần áo bắt đầu gây án.

"Ngươi mau đi... Nếu ngươi dám khi dễ ta, phụ thân ta sẽ không... a... Để ngươi yên... A..."

...

Từ giãy dụa chuyển sang hưởng thụ, không thể không nói, năng lực tiếp nhận của Liễu Sơ Sơ không phải là mạnh bình thường.

Biết Khôi Lỗi Ma Quân ác độc, nàng ta còn tò mò hỏi hắn.

Sau khi biết được nguyên nhân, nàng ta lập tức nảy sinh suy nghĩ.

"Nếu là Lạc Thanh Loan hại ngươi, hiện tại ta cho ngươi một cơ hội, đem chuyện ngươi làm với ta, cũng làm với nàng ta một lần, ngươi có nguyện ý không?"

Khôi Lỗi Ma Quân vừa nghe, ánh mắt lập tức trở nên nóng nảy.

Không thể không nói, bộ dáng lạnh như băng của Lạc Thanh Loan so với tiểu mỹ nhân trước mắt có khiêu chiến hơn nhiều.

Nếu như có thể đem Lạc Thanh Loan cũng...

Cứ như vậy, Khôi Lỗi Ma Quân dưới sự yểm hộ của Liễu Sơ Sơ, tiến vào doanh trướng của phái Vô Vi Đạo Tông.

Thấy Khôi Lỗi Ma Quân đã đi vào được doanh trướng của Lạc Thanh Loan, trong mắt nàng ta hiện lên một tia ác độc, một bên thúc đẩy Hợp Hoan Cổ.

Mẫu cổ nàng ta mới vừa đánh thức, nàng ta thấy một người từ trong doanh trướng của Lạc Thanh Loan bay ra.

Không phải ai khác, chính là Khôi Lỗi Ma Quân, người vừa được nàng ta đưa vào.

Ngay sau đó, Khải Dạ từ trong doanh trướng đi ra, nhìn Khôi Lỗi Ma Quân bị hắn đá ra, mắt hàn ý lạnh lẽo.

Hắn đang ôm tỷ tỷ ngủ ngon, phát hiện bên ngoài có người lén lút lén lút.

Sợ quấy rầy tỷ tỷ, hắn ta không muốn để ý.

Ai ngờ người nọ lại hèn mọn chui vào doanh trướng của bọn họ.

Không đợi hắn ra tay, tỷ tỷ trong ngực liền động, một giây sau, hắn thấy nàng một cước đá đối phương ra ngoài...

Đợi hắn đi ra nhìn, người tới đúng là một phế vật.

Vừa nghĩ đến lời nói của hắn lần trước, tên phế vật này nói với tỷ tỷ như vậy. Hắn hận không thể phế hắn một ngàn lần một vạn lần, chưa từng nghĩ đối phương còn dám tự mình đưa tới cửa?

Khải Dạ lúc này trong mắt giống như có một ngàn thanh đao, nhìn thấy vẻ mặt sợ hãi của Khôi Lỗi Ma Quân.

Hết lần này tới lần khác Khôi Lỗi Ma Quân cũng không thể mở miệng được, một cước vừa rồi còn tạo thành thương tổn thứ hai đối với hắn, lúc này đau không chịu nổi.

Ngay cả quỳ cầu xin tha thứ cũng không làm được.

Nghe được động tĩnh, mọi người trong trướng chung quanh đều lục tục đi ra, mà Liễu Sơ Sơ sớm nhanh chóng rời đi.

Tam sư huynh ở gần nhất, đợi thấy rõ người trên mặt đất đau đến run rẩy, mí mắt hắn có chút co rút, tên này thật sự muốn tìm đường chết, nhìn bộ dáng này, một cước kia của Khải Dạ đá không nhẹ.

Đúng vậy, hắn cũng cho rằng là Khởi Dạ đá.

Đợi các đệ tử khác tới, Tam sư huynh đã thay đổi sắc mặt.

Hắn lạnh mặt nói: "Khôi Lỗi Ma Quân có ý đồ đánh lén chúng ta, bị phái ta bắt ngay tại chỗ, người đâu, đem Khôi Lỗi Ma Quân trói lại, đánh trống bày trận, chuẩn bị khai chiến!”

Mà Khải Dạ thấy sự việc đã có người xử lý, cũng không quản nhiều, liền quay lại trong trướng.

Không ngờ vừa đi vào, liền thấy sắc mặt Đào Tửu ửng hồng, vạt áo trên người cũng bị nàng kéo ra một chút.

"Tỷ tỷ, tỷ không sao chứ?" Trực giác thấy đối phương có chút không thích hợp, hắn lo lắng hỏi.

Đào Tửu nhíu mày, có chút bất đắc dĩ nói: "Không phải chuyện lớn gì, chỉ là bị người ta tính kế hạ dược.”

Vừa mới nhờ Tri Chích giúp nàng điều tra qua, nàng thế nhưng lại trúng một loại mị dược. Hơn nữa, loại thuốc này còn xuất phát từ phái Hợp Hoan.

Người nào hạ, không cần nói cũng biết.

Khó trách lúc trước nàng cảm thấy Liễu Sơ Sơ có phần quái lạ, thì ra ở chỗ này chờ nàng.

Thật ra nàng đã đủ cẩn thận, chén rượu lúc trước uống, nàng cũng tự mình kiểm tra qua, cũng không có vấn đề gì.

Ai biết, thuốc này đúng là chia làm hai bước, một nửa ở trong rượu, một nửa ở hạ cổ trong người.

Hai bước này, cũng không dễ phát hiện, cũng đối với người khác không làm thương tổn gì.

Nhưng chỉ cần cổ trùng vừa chết, khí tức bị nhốt trong cơ thể nó sẽ phát ra, sau đó kích hoạt dược tính trong cơ thể con người.

Mà Khải Dạ vừa nghe nàng nói bị người ta hạ dược, dù là độc gì cũng lo lắng.

“Tỷ tỷ, vậy tỷ hiện tại thế nào?” Khải Dạ giơ tay sờ sờ trán nàng: "Có muốn ta tìm thái y trị độc cho nàng không?"

“... Không cần, cái này không phải là độc bình thường, nhịn một chút là ổn rồi.”

Chỉ là, không thể không nói, không hổ là cực phẩm hợp hoan tán của phái Hợp Hoan!

Mặc dù trước đó nàng đã uống viên thuốc thanh tâm tàn lửa do Tri Chích đưa, nhưng cơ thể nàng vẫn cảm thấy nóng ran đến mức khó chịu. Mồ hôi túa ra, nàng khó chịu vật vã. Đầu óc nàng cũng rối bời, khó tập trung. Dường như viên thuốc không có tác dụng, thậm chí còn khiến tình trạng của nàng tệ hơn.

"Nhịn?" Khải Dạ có chút khó hiểu, cho rằng nàng sợ uống thuốc, dù sao lúc trước ngay cả cháo hạt sen nàng cũng cảm thấy đắng.

Khải Dạ chạm vào nàng: "Tỷ Tỷ, ta thấy vẫn nên đi tìm thái ý đến xem, ta sẽ cố gắng để cho thái y kê thuốc không đắng.

" ..."

Đào Tửu cực lực áp chế dược tính, mà người bên cạnh một hồi sờ sờ trán nàng, lúc lại nhéo nhéo mặt nàng.

“Ta đã nói đây không phải là thuốc bình thường!” Đào Tửu gần như nghiến răng nghiến lợi: "Đây là xuân dược ngươi hiểu không!"

"Xuân Dược?" Khải Dạ thật sự không hiểu, nhưng hắn nhìn bộ dáng Đào Tửu...

Một lát sau mới phản ứng lại.

"Tỷ tỷ, tỷ nói..."

Sau khi phản ứng lại, vẻ mặt đầu tiên là có chút kỳ lạ, nhưng rất nhanh lại biến thành phẫn nộ.

- Là Khôi Lỗi Ma Quân!? Ta đi gϊếŧ hắn?

Dám suy nghĩ hạ lưu lên tỷ tỷ của hắn, còn hạ dược cho tỷ tỷ!

Mắt thấy Khải Dạ nóng giận, Đào Tửu giữ chặt hắn: "Không phải hắn ta, hắn ta còn chưa có bản lĩnh kia.”

Bản lĩnh mà Liễu Sơ Sơ đề cập ở đây chính là sự khác biệt về giới tính. Bởi vì Liễu Sơ Sơ là nữ, nên mới có thể tiếp cận và chạm vào cơ thể của nàng. Nếu là nam giới, chắc chắn sẽ không thể làm được điều đó. Mà dược tính này khi hạ cổ lên nữ nhân sẽ khó mà kiềm chế hơn.

Hiện giờ xem ra, cho dù là nữ nhân cũng không an toàn.

Thì ra, Khôi Lỗi Ma Quân dám đến đây, là cũng thông đồng với Liễu Sơ Sơ.

Vì vậy, nàng thêm một câu: "Tất nhiên, có thêm một người."

“Ừm! Thực sự là hắn ta”! Khải Dạ gật gật đầu, nhìn về phía nàng, con ngươi sáng ngời: "Nhưng tỷ tỷ, chúng ta nên phải giải độc trước đi. "

“..."

Đào Tửu nuốt nước miếng: "Cái kia... Hay là không cần... Ở đây không tiện lắm..."

Khải Dạ đánh giá doanh trướng một vòng: "Ừm, quả thật không tiện lắm.” Vì thế hắn phất phất tay, lại thêm hai kết giới vào trong trướng.

"Tỷ tỷ, như vậy, sẽ không có ai có thể tiến vào, được hơn nữa cũng sẽ không truyền ra một chút động tĩnh."

"..." Như vậy cũng được?