Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Nhanh: Ta Yêu Thông Thiên Giáo Chủ

Chương 54: Chiếc Chăn Lớn Che Kín Đầu

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Tỷ tỷ, cầm ở chỗ này thì sẽ dễ chịu hơn.”

Khi Đào Tửu phản ứng lại, Khải Dạ đã giơ tay lên.

Cảm nhận được nhiệt độ hơi nóng dưới bàn tay, nàng vô thức rút tay về.

Bất lực, Khải Dạ khóa rất chặt...

“Ngươi... Buông ra nhanh lên!”〃〃Chết rồi!

Nhìn thấy đôi mắt xinh đẹp và khuôn mặt đỏ bừng của nàng, tâm trạng của Khải Dạ rất tốt.

Hắn thấp giọng nói: “Tỷ tỷ... Chúng ta cùng đi ngủ đi có được không.”

Vừa nói xong, hắn hơi đứng dậy móc lấy nàng, tay kia kéo chăn bông, đắp kín người.

Đào Tửu: ... Thế là đầu ta lại bị che lại, cho đến khi nó đã kết thúc sao?

Khải Dạ: Tỷ tỷ muốn suy nghĩ đẹp, nhưng ta lại muốn ăn thịt.

...

Đến khi hai người thấy hài lòng, cũng đã hơn một giờ trôi qua.

Đào Tửu di chuyển bộ xương như sắp gãy của mình, chọc chọc Khải Dạ, yếu ớt nói: “Bên ngoài rừng tre có bếp lò, ngươi đi đun nước đi, ta muốn tắm.”

Khải Dạ nghe giọng nói trầm thấp của nàng, cũng biết nàng quả thật rất mệt mỏi, trái tim trở nên mềm nhũn.

“Được rồi, vậy tỷ tỷ cứ ngủ thêm lát đi.”

Hắn đặt một nụ hôn lên giữa trán nàng, xoay người, nhặt quần áo lên, mặc vào rồi đi ra bên ngoài.

Nhìn dáng vẻ rạng rỡ của hắn, trong lòng của Đào Tửu không khỏi cảm thấy phẫn nộ.

Hừ, thật không công bằng, rõ ràng hắn là người dùng nhiều sức lực như vậy, tại sao vẫn còn có khí lực như vậy chứ.

Ngược lại, nàng cảm thấy cơ thể như bị xé nát!

Nhưng mà...

Đào Tửu vội vàng gọi cho Tri Chích.

Sau một lúc lâu, nàng mới thấy Tri Chích trả lời, nàng còn chưa kịp hỏi, đã nghe thấy tiếng nói vui vẻ của nó: “A Tửu, chỉ số tình yêu của hắn đã đầy rồi, mới ban nãy đã đầy rồi!”

“Thật sự là đầy rồi…” Đào Tửu không khỏi lẩm bẩm, điên thật, sớm biết chuyện này dễ dàng như vậy, nàng sớm đã...

Quên đi, sau chuyện vừa rồi, cho dù nàng có biết sớm hơn, nàng cũng không muốn làm chuyện đó sớm như vậy...

Rốt cuộc, nếu nàng cho Tiểu Ma Quân ăn thịt càng sớm, thì nàng sẽ phải chịu khổ thêm hai tháng nữa sao?

Loại giao dịch thua lỗ này, nàng không thể làm, không hiệu quả còn rất tốn kém!

“Thật sự đã rất đầy rồi!” Tri Chích nghĩ rằng nàng không thể tin được nên đã nhấn mạnh điều đó thêm một lần nữa.

Cuối cùng, nó kiêu ngạo nói: “A Tửu, ngươi cùng với Tiểu Ma Quân đã xảy ra chuyện gì sao? Những gì ta nói đều là sự thật, chỉ cần ngươi cho hắn những gì hắn muốn, thì hắn không thể không trao cho ngươi một trái tim chân thành được.”

“...” Nàng còn có thể nói gì được nữa, nàng chỉ có thể thừa nhận mà thôi.

Chỉ là nàng không ngờ nàng lại bị vả mặt nhanh tới như vậy mà thôi.

Tất cả đều là lỗi của Tiểu Ma Quân hết!

Nàng bận tâm đến việc giúp hắn có được một danh tính, nhưng cuối cùng hắn lại chỉ nghĩ về cơ thể của nàng!

Tuy nhiên, hắn không nhân từ, và nàng không thể bất chính.

“Tri Chích, ngươi giúp ta chú ý đến động thái ở Ma Giới, ta đoán là vài ngày nữa, tin đồn về danh tính của Khải Dạ sẽ lan truyền.”

Khi đó, những ma tôn trong Ma Giới nhất định sẽ nghi ngờ Khải Dạ, thậm chí một số thuộc hạ của hắn cũng có thể sẽ suy nghĩ rất nhiều.

Cho nên nàng đành phải để cho Tiểu Ma Quân chuẩn bị trước.

Tri Chích thấy nàng đột nhiên thay đổi chủ đề, nó nghĩ rằng nàng đang thấy xấu hổ.

He he he, nó không ngờ rằng thường ngày trông A Tửu như vậy, mà nàng sẽ thấy xấu hổ vì gặp phải loại chuyện như này.

Nó dứt khoát đồng ý: “Được rồi, đừng lo lắng, hai ngày này người ở đây tăng cường mối quan hệ với Tiểu Ma Quân trước, chuyện bên phía Ma Giới cứ giao cho ta.”

Tăng cường mối quan hệ?

Xùy.

Đối với tình cảm của Tiểu Ma Quân, nếu như nàng cố gắng tăng cường nó thêm nữa, nàng sợ rằng bản thân thật sự sẽ mất mạng mất.

Nhưng nàng lại không nói gì với Tri Chích, mà chỉ nói “ừm” và đuổi nó đi.

Một lúc sau, Khải Dạ đi vào, thấy nàng vẫn đang nép mình trên giường, hắn cười toe toét, cả khuôn mặt đều toát lên vẻ vui sướиɠ.

“Tỷ tỷ, nước đã sẵn sàng rồi, để ta cõng ngươi qua đó nhé.” Nói rồi, hắn đi đến bên giường và lấy chăn bông của nàng ra.

Đào Tửu vội vàng siết chặt lấy chăn bông: “Ngươi làm gì vậy, nếu muốn ôm thì chỉ cần cuốn chăn lại, rồi ôm cả ta và chăn là được mà!”

Nàng thậm chí còn chưa mặc lại quần áo.

Khải Dạ hơi sững sờ một lát, khi nghĩ đến điều gì đó, hắn không khỏi bật cười thành tiếng: “Được rồi, cứ làm theo ý của tỷ tỷ đi.”

Hắn ôm Đào Tửu cùng với chăn bông, nhưng nụ cười trên mặt vẫn là không thể dập tắt được.

Đào Tửu ngước mắt lên nhìn hắn, chỉ cảm thấy nụ cười kia thật sự là rất chướng mắt.

“Cười cái gì mà cười, đừng có cười!” Nếu không phải vì hắn, nàng sẽ phải xấu hổ như vậy sao?

Nếu không phải vì chân mềm nhũn, ai thèm để cho hắn ôm, thậm chí còn để bị hắn cười nhạo như vậy chứ!

Khải Dạ hạ mắt xuống thấy nàng đang nhìn chằm chằm vào mình, hiếm khi không nghe lời, chỉ nói: “Tỷ tỷ, ta cười vì ta thấy hạnh phúc lắm, tỷ tỷ cuối cùng cũng trở thành người của ta rồi.”

“...”

Quên đi, da mặt của nàng không dày được hơn của hắn.

Đào Tửu nhìn đi chỗ khác, hắn bế nàng vào căn nhà tre nhỏ, nơi có một chiếc thùng gỗ lớn để tắm đã được đổ đầy nước nóng.

“Được rồi, ngươi đặt ta xuống đi.” Sau đó, nàng thoát khỏi vòng tay của hắn và tự mình đứng bên cái thùng.

Khải Dạ nghe vậy thì lộ ra vẻ đau khổ: “Tỷ tỷ, vừa rồi ta cũng đã đổ rất nhiều mồ hôi.”

“Cho nên???” Đào Tửu thầm nghĩ, hắn không muốn ở cùng với ta sao?

Hmm~ Hóa ra, nàng không nghĩ nhiều về điều đó.

Tiểu Ma Quân nghe thấy lời nàng nói, mím môi cười có chút ngại ngùng.

“Tỷ tỷ, cái thùng này rất lớn, hoàn toàn có thể chứa được cả hai người chúng ta.”

“Không được!” Đào Tửu dứt khoát từ chối: ‘Ngươi ở cùng ta, ta sẽ không tắm rửa tốt được!”

Tuy nhiên, sau khi Khải Dạ nghe vậy, chẳng những không kinh hãi, mà mắt còn sáng hẳn lên.

Sau đó Đào Tửu liền nghe hắn nói: “Tỷ tỷ, vậy ta có thể giúp ngươi tắm rửa được không, ta rửa rất sạch sẽ nha.”

Cái này cũng có thể chấp nhận được sao?

Nàng thật sự rất hối hận, lẽ ra vừa rồi nàng nên nói xin lỗi.

Nhưng Tiểu Ma Quân dường như đã phát huy được kỹ năng làm giun đũa vào lúc này.

Không đợi Đào Tửu lên tiếng, hắn lại nói: “Tỷ tỷ, nếu ngươi cảm thấy xấu hổ, ta sẽ bịt mắt ngươi lại để ngươi không nhìn thấy gì, ngươi có thể tưởng tượng ta là một tiểu tỳ nữ cũng được.”

Bị bịt mắt? Lại còn tiểu tỳ nữ!?

“Thành thật mà nói ra.” Đào Tửu hung tợn kéo cổ áo hắn: “Ngươi để cho tiểu tỳ nữ tắm rửa cho mình hay sao?”

Khải Dạ mất cảnh giác và bị thẩm vấn: ???

“Không có đâu, không phải vậy.” Hắn có chút bối rối, không biết Đào Tửu nói vậy là có ý gì.

“Không có, sao ngươi lại nói lắp chứ?” Đào Tửu không có ý định buông tha hắn, nàng thấp giọng chế nhạo: “Tiểu cô nương, vẫn là bị bịt mắt ~ rất tốt, ngươi chơi khá giỏi.”

Chơi? Mặc dù không hiểu ý của nàng, nhưng Khải Dạ biết rằng trước mặt người mà mình thích, hắn tuyệt đối sẽ không để dính líu đến những người phụ nữ khác.

Hơn nữa, ngay từ đầu hắn cũng không có!

“Tỷ tỷ, ta thật sự không có, trước khi gặp ngươi, ta còn không nói chuyện với bất kỳ người phụ nữ nào, trong Ma Cung của ta cũng không có nữ nhân!”

Nhìn thấy Đào Tửu nhíu mày, vẻ mặt rõ ràng không đúng lắm, hắn đột nhiên nghĩ đến tiểu tỳ nữ tên Tiểu Lan kia.

“Tỷ tỷ, ngươi tin ta đi, ta thật sự không có liên quan gì đến Tiểu Lan cả, ta chỉ nhờ nàng ta tới hầu hạ ngươi sau khi quen ngươi mà thôi.”

“Ồ ~” Đào Tửu gật đầu đầy ẩn ý, nhưng trong lòng lại đang cười rộ lên rồi.

Đúng là một tên ngốc mà, nếu nàng không biết tất cả mọi thứ từ lâu rồi, chẳng phải vừa rồi hắn ta nói rằng ba trăm lạng không có bạc sao?

Một Tiểu Ma Quân ngốc nghếch như vậy, nàng không chịu được mà muốn tiếp tục trêu chọc hắn.

Khi Khải Dạ nhìn thấy nàng như vậy, hắn không biết là nàng có tin tưởng mình hay không, nhất thời hắn có chút lo lắng.

Vội vàng, hắn nhất thời nói ra tình cảm của bản thân: “Tỷ tỷ, ngươi tin ta đi mà, trong lòng của ta thật sự chỉ có mình ngươi mà thôi.”

“Ừm, ta tin ngươi.” Đào Tửu mím môi, nói chắc nịch, sau đó hất cằm về phía cửa ra vào: “Ngươi có thể đi ra ngoài rồi.”
« Chương TrướcChương Tiếp »